Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1035 - Mãng Hoang Chí Tôn hoảng sợ

Bởi vì quá mức hoảng sợ, về việc bọn họ nói với Dương Hòe chuyện bọn họ là côn trùng nhỏ, đều không kịp phản ứng.
Thược Dược không phản đối hành vi lười biếng của Dương Hòe, nàng mang theo hai vị chí tôn Quỳ âm và Tiên Nghịch, không chút lo lắng bay về hướng khách điếm.
Nàng rõ ràng không có tiếp xúc hai người Quỳ âm và Tiên Nghịch, nhưng hai người lại không tự chủ được đi cách xa hai mét phía sau Thược Dược.
Chính xác như dùng thước đo qua vậy.
“Tôn thượng là ai?”
“Tôn thượng là Hỗn Nguyên Thái Cực Đại La Kim Tiên sao?”
Quỳ âm và Tiên Nghịch nhịn không được nghi ngờ trong lòng, cẩn thận hỏi Thược Dược. Nhưng mà, Thược Dược cũng không có ý định trả lời hai con sâu kiến.
Thấy Thược Dược không trả lời, Tiên Nghịch đành phải hỏi Quỳ m: “Ngươi bị bắt lại như thế nào?”
Quỳ âm nhớ lại chuyện xảy ra trên Thái âm tinh vừa rồi, vẫn cảm thấy còn sợ hãi trong lòng: “Ta đến Thái âm tinh, lúc đầu chuẩn bị đánh nát Thái âm tinh, kết quả vị tiền bối này đột nhiên xuất hiện trước mặt ta, một chiêu liền khiến ta mất đi pháp lực.”
Tiên Nghịch: “...”
Lại là một chiêu.
Hắn càng khẳng định suy đoán của chính mình, vị này và vị lão giả vừa rồi kia, đều là Hỗn Nguyên Thái Cực Đại La Kim Tiên.
Vì cái gì ở hồng hoang này, sẽ có nhiều cường giả tuyệt thế như vậy?
Mà công tử của bọn họ, lại còn mạnh hơn nữa?
Đây đều là hai vị Hỗn Nguyên Thái Cực Đại La Kim Tiên, Thần Niệm đại nhân có thể là đối thủ sao?
Trong lòng Tiên Nghịch tràn ngập lo lắng.
Rất nhanh, Thược Dược đã mang theo Tiên Nghịch và Quỳ âm đến đến khách điếm.
Thì ra là nơi này!
Trong lòng Quỳ âm và Tiên Nghịch bừng tỉnh.
Thì ra là địa phương không bị đánh nát này.
Trước đó, bọn họ còn tưởng rằng là bởi vì chính mình không có chú ý, cho nên mấy nơi này mới không bị đánh nát.
Không nghĩ tới, không phải do bọn họ không có chú ý, mà là nơi này thật sự không bình thường.
Tiến vào khách điếm, hai người thấy Hoàng Triều, Viêm Ma, Vô Hủ mấy vị chí tôn, còn có Hồng Hoang Thánh nhân đánh nhau trước đó cũng ở bên trong, chỉ là vẻ mặt của mọi người có chút kỳ lạ.
Viên Chiến hỏi Tiên Nghịch và Quỳ m: “Các ngươi sao giờ mới trở về? Chỉ có giải quyết một ngôi sao, một khối lục địa, cần phải lâu như vậy sao?”
Hắn lại nhìn về phía Thược Dược: “Nàng là ai?”
Ánh mắt cực kỳ kinh ngạc với vẻ đẹp trước mắt.
ấy người Quỳ âm, Mộng Yểm, Linh Hoa đều là phong hoa tuyệt đại, mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, nhưng số với vị nữ tử trước mắt này, dù khí chất hay là dung mạo, đều kém hai phần.
Tiên Nghịch và Quỳ âm miệng hơi mấp máy, cuối cùng thở dài, không nói gì.
“Gặp qua Thược Dược tiền bối.”
Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ mấy vị Hồng Hoang Thánh nhân, trông thấy Thược Dược, liền vội vàng khom người hành lễ.
Thần sắc vô cùng cung kính.
Một màn này, khiến mấy người Hoàng Triều, Viêm Ma dán mắt vào nhìn.
Bọn họ ngàn vạn không nghĩ tới, bọn người Lão Tử thân là thánh nhân, vậy mà gọi một nữ tử là tiền bối.
Chẳng lẽ, thực lực của vị nữ tử này còn mạnh hơn thánh nhân?
Mấy vị chí tôn không dám khinh thường, vội vàng âm thầm sử dụng thần thông của mình, quan sát từ vi của Thược Dược.
Trước đó, bọn họ bị vẻ ngoài xinh đẹp của Thược Dược làm kinh ngạc, đến mức không có nghiêm túc xem xét từ vi của Thược Dược. Hơi quan sát, bọn họ lập tức phát hiện chỗ đặc biệt của Thược Dược.
Mặc dù, bọn họ vẫn không có nhìn ra tu vi của Thược Dược, nhưng bọn họ phát hiện, khí tức Thược Dược sâu vô cùng.
Mỗi một sợi tóc, một động tác của Thược Dược đều ẩn chứa vô tận đạo vận.
Thật giống như, Thược Dược đứng trên đại đạo của chư thiên, khiến người chỉ có thể ngưỡng mộ và sùng bái.
Mấy vị chí tôn bị phát hiện của mình chấn động đến ngây ra như phỗng, đầu như chết máy, trống rỗng, thật lâu nói không ra lời.
Chuyện này sao có thể?
Khí tức của nữ tử này, làm sao lại giống như Thần Niệm đại nhân, sâu không lường được?
Chẳng lẽ, nàng giống Thần Niệm đại nhân, cũng là Hỗn Nguyên Thái Cực Đại La Kim Tiên Thiên Đạo cường giả?
Nhưng thế giới này, sao lại có hai vị Thiên Đạo cường giả?
Nếu như nàng thật sự là Thiên Đạo cường giả, vậy trước kia nàng vì sao không ra tay ngăn cản chúng ta tiến công Hồng Hoang?
Trong lòng mấy vị chí tôn sinh ra vô số nghi ngờ, khiến bọn họ trăm đường không có cách giải.
Thược Dược không để ý đến sự của chí tôn, cũng không để ý tới hành lễ của mấy vị thánh nhân. Trong mắt của nàng, trừ Lý Nguyên ra, căn bản không có những người khác.
Nàng đi thẳng tới trước mặt Lý Nguyên, hành lễ nói: “Công tử, hai con côn trùng này ý đồ tấn công phủ đệ và sao trời của công tử, bị ta bắt lạu, chờ đợi công tử xử lý.”
Công tử?
Quỳ âm và Tiên Nghịch thế mà là bị bắt tới?
Khó trách sắc mặt của bọn họ là lạ!
Xoạch!
Nghe thấy xưng hô của Thược Dược với Lý Nguyên, mấy vị Mãng Hoang chí tôn, trực tiếp kinh ngạc đến cằm và tròng mắt đều rơi ra.
Chuyện này còn đáng sợ hơn, còn không thể tưởng tượng nổi, còn muốn trợn mắt hốc mồm hơn chuyện bọn họ phát hiện Thược Dược có thể là Thiên Đạo cường giả.
Nếu như Thược Dược là Thiên Đạo cường giả, như vậy Lý Nguyên dựa vào cái gì có tư cách để thiên đạo cường giả cũng kính gọi là công tử?
Chẳng lẽ, nam tử này còn lợi hại hơn Thiên Đạo cường giả?
Chẳng lẽ, nam tử này là Đại Đạo?
Nghĩ tới đây, mấy vị chí tôn khẩn trương đến không thể hô hấp.
Ngón tay trong tay áo, không khống chế được mà run rẩy.
Đặc biệt là ba người Hoàng Triều, Linh Hoa, Viên Chiến, sắc mặt càng phức tạp. Bọn họ nghĩ đến đối thoại vừa rồi với Lý Nguyên, đã cảm thấy tay chân lạnh buốt như là rơi vào hầm băng.
Lý Nguyên gật gật đầu với Thược Dược, sau đó bình tĩnh nhìn Hoàng Triều.
“Ngươi không phải muốn giết ta để kiểm tra người sao, đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, mau động thủ đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận