Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1423 - Tiểu Tê Tử rất cool, rất ngầu

Hôm sau.
Phủ Nội Vụ hoàng thất Đại Đường bắt đầu điều tra chuyện Lý Tự Nhiên trộm bán linh đan trong cung, vì thế liên lụy ra không ít quan viên của phủ Nội Vụ.
Tiểu Tê Tử coi như là nhờ vào đó đập vỡ tình huống mục nát của phủ Nội Vụ.
(Thật ra phủ Nội Vụ chủ yếu phụ trách Lý Nhị, Trưởng Tôn Vô Cấu cùng với đích hệ tử tôn hoàng tộc bên ngoài.
Tình huống trong hoàng cung Tiểu Tê Tử không thuộc về chức trách của phủ Nội Vụ)
Nguyên nhân Lý Tự Nhiên tự sát cũng được tuyên bố, là bởi vì chuyện trộm bán linh đan bại lộ, cho nên sợ tội tự sát.
Đương nhiên, những người trong cuộc giống như Tô Mạc Già, Tống lão đầu, Tống Tân Dương biết rõ ràng nguyên nhân thực sự.
Hơn nữa sau khi bọn họ phát hiện rất nhiều quan viên của phủ Nội Vụ đều bị hỏi tội thì không khỏi trở nên càng thêm kính nể và hiếu kỳ đối với địa vị trong hoàng thất của cha con Lý Nguyên.
Thế mà có thể tạo thành ảnh hưởng to lớn như vậy đối với phủ Nội Vụ toàn bộ được cấu thành từ thành viên hoàng thất, cái này e là chỉ có người ở địa vị cao mới có thể làm được đi?
Lý lão đệ trâu bò!
Ngày thứ năm sau hôn lễ.
Tô Mạc Già xử lý xong hôn lễ xong bèn không kịp chờ đợi mang theo cháu gái cháu rể đến trà lâu tìm Lý Nguyên chơi cờ.
Lý Nguyên đã đang xem hí ở trà lâu.
Tống lão đầu tự nhiên cũng ở một bên.
Tô Mạc Già nhìn Lý Nguyên, rất là cảm khái.
"Lý lão đệ, ngươi lừa ta khổ thật đấy!"
Vẻ mặt Lý Nguyên khó hiểu: "Ta lừa ngươi cái gì?"
Tô Mạc Già: "Ngươi rõ ràng là thành viên hoàng thất, sao lại không nói trước tiếng nào cả vậy? Để cho mọi người chuẩn bị tâm lý trước cũng được mà?"
Lý Nguyên lắc đầu nói: "Ta không phải thành viên hoàng thất..."
Tống lão đầu không nhịn được chen lời: "Ngươi đừng có mà chối nữa, ta chính tai nghe được Lý Tự Nhiên gọi các ngươi là lão tổ tông, còn nói là huyết mạch hoàng thất, điều này có thể giả được chắc?"
Lý Nguyên giải thích: "Ta không có phủ nhận, ta thật sự không phải. Chẳng qua là con gái nuôi của ta là người trong hoàng thất."
Mọi người vô cùng kinh ngạc.
Tô Mạc Già bất ngờ nói: "Thì ra Tiểu Tê Tử là con gái nuôi của ngươi à?"
Lý Nguyên gật đầu nói: "Ừ."
Vẻ mặt Tô Mạc Già có chút dại ra.
Không ngờ sự thật lại là thế này.
Có điều như vậy cũng giải thích nghi ngờ trong lòng hắn.
Đó chính là vì sao Lý Tự Nhiên biết Tiểu Tê Tử, lại không biết Lý Nguyên.
Nếu như nói Lý Nguyên chỉ là cha nuôi của một thành viên hoàng thất thì có thể hiểu được. Có điều nếu Tiểu Tê Tử là thành viên hoàng thất, vậy thì tại sao lại nhận một người ngoài làm cha nuôi thế?
Chỉ là vấn đề này liên quan đến việc tư, Tô Mạc Già không tiện hỏi kỹ.
"Đáng tiếc Lý Tự Nhiên đã tự sát, vải vân sa của Tô gia không bán vào hoàng thất được, sẽ tạo thành tổn thất kếch xù. Hay là Lý tiểu hữu dẫn tiến cho ?"
Tô Mạc Già dùng giọng điệu đùa giỡn, thử dò xét Lý Nguyên.
Lý Nguyên cười nhạt: "Ta không can thiệp chuyện của hoàng thất."
Tô Mạc Già đảo mắt, nói: "Nếu hôm nay ta chơi cờ thắng ngươi, ngươi dẫn tiến cho ta nhé?"
Lý Nguyên còn chưa mở miệng, Tống lão đầu đã cười nói với Tô Mạc Già: "Tô lão đầu, ngươi xác định ngươi có thể thắng được Lý tiểu hữu à?"
Tô Mạc Già tự tin cười: "Ta không thắng được, có điều con rể ta là một cao thủ cờ vây đấy, ta có lòng tin với con rể của ta."
"Thật hay giả thế?"
Tống lão đầu có chút hoài nghi nhìn Tống Tân Dương.
Tống Tân Dương mỉm cười, vẻ mặt trấn định tự nhiên, không hề có chút chột dạ nào.
Tô Mạc Già tự tin nói: "Thật hay giả, kế tiếp sẽ biết thôi."
Hắn đúng là vô cùng tin tưởng với tài chơi cờ của con rể mình.
Ngay ngày hôm qua, hắn chơi cờ với Tống Tân Dương.
Kết quả chưa hai mươi mấy ván hắn đều thua liên tiếp.
Hơn nữa bị bại vô cùng triệt để, hoàn toàn.
Phong cách chơi cờ của Tống Tân Dương quỷ dị mới lạ, không thể tưởng tượng nổi, kịch bản vô cùng nằm ngoài dự đoán mọi người, rồi lại có thể phát huy ra kỳ công không thể tưởng tượng được.
Tô Mạc Già hoàn toàn không thể ngăn cản.
Lúc này đã bị tài đánh cờ của con rể mình thuyết phục.
Ngày hôm nay sở dĩ hắn mang Tống Tân Dương đến đây, chính là muốn cho Tống Tân Dương đánh cờ cùng với Lý Nguyên.
Nhìn xem tài đánh cờ của ai cao hơn.
Nếu như có thể từ đó mà khiến cho Lý Nguyên nói với hoàng thất giùm, khiến cho Tô gia tiếp tục cung ứng thương nghiệp cho hoàng thất thì càng hoàn mỹ.
Tống lão đầu thấy Tô Mạc Già tự tin, cũng không khỏi bị gợi lên lòng hiếu kỳ. Hắn kích động nói với Lý Nguyên: "Lý lão đệ, mau đồng ý với hắn đi xem hắn đến cùng có bản lãnh gì."
Tô Mạc Già cũng kích tướng: "Lý lão đệ, ngươi có dám không?"
Lý Nguyên nhún vai: "Cái này có gì mà không dám."
Thấy Lý Nguyên đáp ứng, Tô Mạc Già không khỏi vui mừng quá đỗi.
Hắn vội vã đẩy Tống Tân Dương tới chỗ ngồi, vỗ vai cháu rể khích lệ: "Tân Dương, cố chơi đi nha, chơi thắng rồi gia gia có phần thưởng cho người."
Vẻ mặt Tống Tân Dương ung dung nói với Lý Nguyên: "Lý công tử, mời chọn quân cờ."
Lý Nguyên chọn cờ trắng.
Để Tống Tân Dương hạ cờ trước.
Hạ cờ trước thì có ưu thế hơn.
Tống Tân Dương lại không có nóng lòng hạ cờ, chỉ thấy hắn lấy ra một chiếc kính mắt từ trong tay áo, đeo trên sống mũi.
Cặp mắt kính này khác với kính mắt phổ thông, tràn đầy cảm giác công nghệ cao, còn có mấy sợi dây nữa.
Đây là sản phẩm công nghệ cao Tống Tân Dương mang đến từ thế giới của hắn.
Cặp mắt kính này thật ra là một chiếc kính mắt trí năng.
Kết nối được với mạng, có công năng lướt video, gọi thoại vân vân.
Có thể khống chế màn hình thông qua việc cảm ứng đồng tử.
Mà thấu kính của mắt kính thật ra là một màn hình.
Sở dĩ Tống Tân Dương có thể đánh cờ thắng Tô Mạc Già chính là dựa vào sự trợ giúp của chiếc mắt kính trí năng này.
Trong chiếc mắt kính này, hắn tải một phần mềm trò chơi cờ vây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận