Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1547 - Phòng ngự biến thái, Vân Ly Tử chấn động!!

Sau khi Vân Ly Tử nghe nói dãy núi Không Động có thể là bị con mèo trắng còn chưa đến tu vi Địa Tiên kìa phá hoại, dù cho hắn đã tu luyện đến cảnh giới gặp sóng gió vẫn bình thản từ lâu, nhưng vẫn không khỏi giật mình khiếp sợ.
Nói cho cùng thì hắn đã nhìn thấy con mèo trắng kia.
Chỉ là một Miêu Yêu không đáng để quan tâm thôi.
Một cái hắt hơi của hắn đã có thể giết chết mấy chục tỷ con.
Sao loại yếu đuối này có thể làm hỏng cả dãy núi Không Động?
Điều này không phù hợp với lẽ thường quá rồi.
Tuy nghi ngờ, nhưng mà Vân Ly Tử không nói gì nhiều.
Chỉ cần bắt được Miêu Yêu kia, thì tất cả đều rõ ràng.
Nghĩ đến đây, bóng dáng hắn chợt lóe, đuổi theo về phía Giang Lan.
Tuy Giang Lan đã chạy hết toàn lực một lát, nhưng vì nàng thêm hết toàn bộ điểm thuộc tính lên mặt phòng ngự, cho nên tốc độ chạy không phải quá nhanh.
Thậm chí có thể nói nói là tốc độ như rùa bò.
Trong quá trình chạy, nàng đột nhiên cảm nhận được bầu trời phía sau truyền tới một khí tức xa lạ, nàng vội vàng quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy một lão đầu râu bạc tiên phong đạo cốt, tay cầm phất trần, ngự không bay về phía nàng.
Lão đầu này vừa nhìn đã biết là khí phách cao thủ tuyệt thế.
Hơn nữa cảm giác người đến không có ý tốt.
Trong lòng Giang Lan cả kinh, lập tức chạy càng nhanh hơn.
Nhưng mà nhanh của nàng ở trong mắt Vân Ly Tử chỉ là tốc độ như rùa bò thôi.
Lách mình một cái, Vân Ly Tử đã chắn trước người Giang Lan.
“Dãy núi Không Động này có phải súc sinh ngươi phá hoại không?”
Dãy núi Không Động của Vân Ly Tử thuộc Xiển giáo, bề trên yêu thích, bề dưới chắc chắn càng yêu thích hơn, vì Nguyên Thủy Thiên Tôn vô cùng không thích Yêu tộc, cho nên những đồ tử đồ tôn này của Xiển giáo tất nhiên đều xem thường yêu thú khoác lông đeo sừng.
Thế nên tất nhiên Vân Ly Tử sẽ không có giọng điệu tốt với Giang Lan.
Giang Lan thấy lão đầu này vừa lên đã mắng nàng là súc sinh, tuy bây giờ nàng là động vật, nhưng nghe thấy hai chữ ‘súc sinh’ vẫn vô cùng không thoải mái.
“Ngươi là ai, tại sao muốn ngăn cản ta?”
Giang Lan hỏi Vân Ly Tử nhưng lời của nàng đều biến thành tiếng mèo kêu ‘meo meo meo’.
Trong lòng Vân Ly Tử càng nghi ngờ hơn.
Một Miêu Yêu còn chưa biết nói cả tiếng người thật sự có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy sao?
Nếu Miêu Yêu này đã không biết nói tiếng người, Vân Ly Tử cũng không hỏi nhiều nữa.
Hắn trực tiếp sử dụng một loại thần thông tinh thần, công kích về phía thức hải của Miêu Yêu.
Chuẩn bị trực tiếp đục khoét ký ức của Miêu Yêu.
Ầm!
Vân Ly Tử lo lắng chấn nát thức hải của Miêu Yêu, vì vậy chỉ dùng nửa thành tinh thần lực.
Coong!
Thế nhưng, tinh thần lực của hắn vừa chạm vào thức hải của Giang Lan, thức hải của Giang Lan đã đột nhiên phát phát ra huyền quang.
Sau đó tinh thần lực của Vân Ly Tử lại bị bắn ngược trở về.
Chấn tới mức thức hải của Vân Ly Tử quay cuồng, khiến cho cơ thể của hắn không tự chủ được lùi về phía sau một bước.
May là vừa rồi tình thần lực hắn sử dụng chỉ có nửa thành, nếu không thì hắn không chỉ đơn giản là lùi về phía sau một bước như vậy rồi.
Lúc này Vân Ly Tử đã hoàn toàn chấn động rồi.
Hắn nghĩ không ra sao Miêu Yêu yếu ớt này có thể bắn ngược công kích tinh thần của hắn, tuy chỉ là nửa thành, nhưng đây là nửa thành của Đại La Kim Tiên.
Chỉ nửa thành tinh thần lực này đã lớn mạnh hơn gấp mấy lần so với tinh thần lực của Thái Ất Kim Tiên.
Một Miêu Yêu có thể ngăn chặn đã vô cùng vô lý rồi, nó còn có thể bắn ngược, điều này đã vượt qua nhận thức của Vân Ly Tử.
Đối phương đã làm thế nào?
Là nó ẩn giấu tu vi ư?
Hay là trên người nó có một loại chí bảo có thể bắn ngược công kích tinh thần?
Nghĩ đến đây, trái tim Vân Ly Tử không khỏi đập nhanh hơn.
Hắn cảm thấy, loại khả năng thứ hai càng cao hơn.
Bởi vì hắn không tin một Miêu Yêu có thể ẩn giấu thực lực trước mặt hắn.
Đúng lúc Vân Ly Tử đang nghi ngờ, Giang Lan tiếp tục chạy trốn rồi.
Nàng cảm thấy người này vô cùng nguy hiểm, không dám công kích, tránh cho khiến bản thân rơi vào trong nguy hiểm.
Chỉ là tốc độ nàng chạy trốn ở trong mắt Vân Ly Tử giống như đang chậm rãi tản bộ vậy.
Vân Ly Tử không nói gì nhiều, hắn lập tức sử dụng toàn bộ tinh thần lực, lại quét về phía thức hải của Miêu Yêu.
Lần này, không tin ngươi còn có thể phòng được.
Ầm!
Tinh thần lực tới gần Giang Lan, một ánh hào quang càng xán lạn hơn lập tức nở rộ ra từ trên người Giang Lan.
Công kích tinh thần của Vân Ly Tử lập tức bị bắn ngược trở lại với tốc độ càng nhanh hơn.
Tinh thần lực che trời lấp đất điên cuồng xoắn về phía thức hải của Vân Ly Tử.
Vân Ly Tử hoàn toàn không kịp ngăn chặn, lập tức bị công kích sóng xung kích tinh thần to lớn này làm cho đầu váng mắt hoa, đầu óc kêu lên ù ù.
Hắn “oa” một tiếng rồi phun ra ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên trắng bệch, trông vô cùng thảm hại.
Hắn lại bị sóng xung kích tinh thần bắn ngược làm tổn thương nguyên thần.
Vân Ly Tử hoảng sợ tới mức da đầu đều sắp nứt ra.
Hắn thế nào cũng không nghĩ tới sự việc lại là kết quả này.
Nhất là sau khi hắn phát hiện Giang Lan vẫn ‘chậm rãi’ chạy về phía trước, không nhìn hắn một cái, trong lòng ngày càng tức giận và không dễ chịu.
Đối phương hoàn toàn không để hắn vào trong mắt!
Vân Ly Tử lau máu tươi ở khóe miệng, tâm thần hắn chợt động, lập tức tế ra một ấn tam giác màu đen giống như Kim Tự Tháp.
Ấn tam giác này là một chí bảo uy lực to lớn dùng Phiên Thiên Ấn của Quảng Thành Tử làm nguyên mẫu để luyện chế.
Vân Ly Tử cầm ấn tam giác, nhẹ nhàng quăng về phía Giang Lan.
Ấn tam giác lập tức lập tức đón gió phòng lên, nháy mắt đã biến thành một núi cao trăm vạn trượng, chỗ góc nhọn đập mạnh về phía Giang Lan.
Với tốc độ của Giang Lan tất nhiên không tránh thoát được công kích của ấn tam giác.
“Rầm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận