Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1969 - Gái tài trai sắc, duyên trời tác hợp!!

Quách Lập uống một ngụm rượu, hỏi nữ nhi: “Người ngươi nói, hắn tên gì, ta xem có phải quen biết thật không.”
Quách Phù Dung: “Hắn tên Lý Nguyên...”
“Khụ khụ khụ.”
Nghe thấy tên này, Quách Lập lập tức đại kinh thất sắc, đến mức một ngụm rượu nghẹt ở cổ họng, dẫn tới hắn ho khan một trận không ngừng.
Truy Phong bên cạnh, cũng không kiềm được sắc mặt biến đổi cực lớn, có vẻ vô cùng kinh hoảng.
Dù sao, người Quách Phù Dung nói chính là Lý Nguyên.
Nghĩa phụ của nữ hoàng bệ hạ tên là Lý Nguyên.
Đại năng khủng bố mà vị Thánh Nhân kia cũng phải tôn xưng một tiếng tiền bối cũng tên Lý Nguyên.
Lý Nguyên Quách Phù Dung nhắc đến, không biết có phải Lý Nguyên này không?
Không thể đâu nhỉ?
Làm sao Quách Phù Dung lại quen biết loại tuyệt thế đại lão này?
Chỉ có mấy người Quách Bất Kính, Hoàng Ngọc Linh, Quách Tường Vi, vẻ mặt hơi nghi hoặc.
Bọn họ nghi hoặc không phải tên Lý Nguyên, mà là bọn họ lần đầu nhìn thấy Quách Lập ổn trọng, lại tỏ ra thất thố như vậy.
Bởi vì, Quách Lập không hề tiết lộ chuyện Lý Nguyên cho bọn họ biết.
Dù sao, đây cũng là chuyện riêng liên quan đến nữ hoàng, lấy sự bảo thủ của Quách Lập, đương nhiên sẽ không giống như người thường, tùy tiện loạn truyền việc nhà của nữ hoàng.
Quách Bất Kính khó hiểu hỏi Quách Lập: “Đại ca, sao ngươi còn bị rượu bị sặc vậy?”
Quách Lập lại không rảnh trả lời Quách Bất Kính, hắn nhìn chằm chằm nữ nhi, gấp không nhịn hỏi: “Ngươi nói hắn tên gì? Hắn thực sự tên là Lý Nguyên à? Có phải dáng dấp đặc biệt đẹp trai, khí chất đặc biệt nổi bật bất phàm, diện mạo nhìn chỉ chừng hai mươi không?”
Đám người Quách Bất Kính nhìn thấy dáng vẻ kích động của đại ca, vẻ mặt càng phát ngờ vực.
Không phải chỉ là một cái tên sao?
Sao đại ca lại kích động như thế?
Chẳng lẽ, hắn thật đúng là quen biết Lý Nguyên đó?
Nhưng cho dù thực sự quen biết, cũng không cần giật mình như thế chứ?
Dù sao, đại ca còn có thể gặp mặt nữ hoàng bệ hạ cơ mà.
Mà Quách Phù Dung cũng là lần đầu thấy lão cha nhà mình thất thố như vậy.
Xem ra, lão cha và Lý Nguyên, đúng là có quen biết.
Hơn nữa, hình như lão cha cũng biết nội tình của Lý Nguyên.
Nếu không, lão cha không có thể vừa nghe tên Lý Nguyên thì thất thố như vậy.
Trong lòng nghĩ, trên miệng Quách Phù Dung lại không do dự, nàng nhanh chóng gật đầu nói: “Không sai, hắn tên là Lý Nguyên, dáng dấp quả thực đặc biệt đẹp trai, nhìn chỉ chừng hai mươi tuổi. Nhưng mà, hắn nói hắn đều sống hơn một trăm tám mươi vạn lượng kiếp, cũng không biết có phải hắn đang khoác lác không nữa?”
Vậy mà đúng là hắn!
Quách Lập thấy người nữ nhi nói, dáng dấp tuổi tác đều phù hợp với Lý Nguyên, lập tức xác định, Lý Nguyên nữ nhi nói, chính là nghĩa phụ của nữ hoàng bệ hạ.
Không nghĩ tới, không nghĩ tới, nữ nhi ra ngoài một chuyến, lại kết giao với Lý tiền bối, vị tuyệt thế đại năng này.
Quách Lập thấy nữ nhi hoài nghi Lý tiền bối đang khoác lác, liền vì Lý Nguyên giải thích: “Lý tiền bối không khoác lác đâu, hắn quả thực đã sống lâu như vậy.”
Tiền bối?
Đám người Tiểu Quách, Quách Bất Kính, Hoàng Ngọc Linh, Quách Tường Vi, tức khắc tập thể kinh ngạc đến rớt cằm.
Vẻ mặt tỏ ra vô cùng ảo ma.
Dù sao, lấy địa vị của Quách Lập hiện tại, lấy tu vi của Quách Lập hiện tại, ít có người có tư cách làm tiền bối của Quách Lập.
Chẳng lẽ, Lý Nguyên này thật sự là một vị tuyệt thế đại năng?
Quách Phù Dung khó hiểu hỏi lão cha: “Sao cha lại gọi Lý Nguyên là tiền bối? Bình thường ta đều gọi tên hắn, ngươi gọi hắn là tiền bối, thế này không phải là loạn bối phận rồi sao?”
Quách Lập nghe nữ nhi nói loạn bối phận, khóe miệng không khỏi giật giật, tỏ vẻ cạn lời.
Hắn một mặt nghiêm túc nhắc nhở nữ nhi: “Thực ra ta gọi hắn tiền bối, đều có chút thất lễ. Thân phận của Lý tiền bối, vô cùng tôn quý, cho nên sau này ngươi tuyệt đối đừng gọi thẳng tên hắn, mất thể thống.”
Quách Phù Dung kinh ngạc nói: “Thân phận của Lý Nguyên có khoa trương như vậy hả?”
Quách Lập sâu xa nói: “Khoa trương như thế, cũng không quá đáng.”
Quách Bất Kính tò mò hỏi đại ca: “Đại ca, sao ta chưa từng nghe ngươi có quen biết một vị tiền bối tên Lý Nguyên? Tên này, cảm giác rất xa lạ, hẳn không phải đại năng Hồng Hoang đã biết chứ?”
Quách Lập giải thích: “Ta sở dĩ không nhắc tới Lý tiền bối với các ngươi, là bởi vì thân phận của Lý tiền bối, có quan hệ với nữ hoàng bệ hạ. Chuyện riêng của bệ hạ, ta thân là thần tử, tự nhiên không tiện tiết lộ.”
Quách Phù Dung rất bất ngờ.
Nàng không nghĩ tới, Lý Nguyên lại còn có quan hệ với nữ hoàng?
Quách Phù Dung bắt đầu liên tưởng ngay.
Tuổi tác của nữ hoàng bệ hạ không nhỏ, mà lão cha còn nói đây là ‘chuyện riêng’, Quách Phù Dung nháy mắt nghĩ đến loại khả năng.
Chẳng lẽ, Lý Nguyên và nữ hoàng là tình lữ?
Cho nên lão cha không tiện tiết lộ?
Lấy thịnh thế dung nhan của Lý Nguyên, nữ hoàng bệ hạ thích Lý Nguyên, cũng không phải là không thể.
Dù sao, nữ hoàng bệ hạ tuy anh minh thần vũ, quyền ngự cửu thiên, nhưng nàng dù sao cũng là nữ nhân.
Là nữ nhân, nhất định thích soái ca.
Mấu chốt là, Lý Nguyên đẹp trai như thế, hoàn toàn xứng đôi với nữ hoàng bệ hạ.
Hai người ở bên nhau, đúng là gái tài trai sắc, duyên trời tác hợp!
Quách Phù Dung cảm thấy, chính mình đã đoán được chân tướng của sự việc.
Trách không được Lý Nguyên lại thờ ơ với những mỹ nữ tuyệt thế trên giang hồ như Liên Tinh, Yêu Nguyệt.
Thì ra, hắn đã có nữ hoàng bệ hạ.
Tiểu Quách đang ở não bổ quan hệ giữa Lý Nguyên và nữ hoàng, mà Quách Bất Kính lại ngạc nhiên hỏi đại ca: “Thế mà có quan hệ với bệ hạ? Người này cũng họ Lý, chẳng lẽ, hắn là thành viên hoàng thất? Nhưng nếu hắn thật sự là thành viên hoàng thất, đại ca cũng không nên gọi hắn là tiền bối chứ? Hơn nữa, trong thành viên hoàng thất, hình như cũng không có ai tên là Lý Nguyên.”
Quách Phù Dung thấy nhị thúc không đoán được quan hệ của nữ hoàng và Lý Nguyên, trong lòng không khỏi thầm lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận