Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2014 - Thời gian đăng đẵng, sông cạn đá mòn!

Tiểu Long Nữ mấp máy môi, mong chờ nói: “Ta có thể ăn thử không? Ngửi thơm quá.”
Lý Nguyên: “Đợi nguội một lát là ăn được rồi.”
Tiểu Long Nữ: “Vậy bao lâu mới nguội?”
Bộ dạng nóng lòng không chờ nổi.
Lý Nguyên mỉm cười thản nhiên: “Rất nhanh, không bao lâu đâu.”
Quả nhiên rất nhanh, khoảng chừng một phút kẹo khoai sợi đã cứng lại, có thể lấy ra khỏi khuôn.
Lý Nguyên lấy kẹo khoai sợi từ trong khuôn ra, những chiếc kẹo khoai sợi hình con gấu hoạt hình đã được làm xong.
Tổng cộng gần khoảng 5 kí.
Lý Nguyên đưa một miếng cho Tiểu Long Nữ: “Ngươi thử xem.”
Tiểu Long Nữ không khách sáo nhận lấy kẹo khoai sợi.
Nàng còn cảm nhận được độ ấm còn sót lại trên miếng kẹo khoai sợi.
Rất ấm nhưng không bỏng.
Nàng vội vàng thử một miếng.
Rất giòn, cắn một cái đã vỡ ra.
Có vị ngọt, nhưng mà không hề ngấy.
Ăn đến miếng cuối cùng còn có một cảm giác dinh dính nhưng dai dai.
Tóm lại vô cùng vô cùng ngon.
Tiểu Long Nữ cũng là người sống hơn vạn năm, nàng vẫn luôn cho rằng ăn cơm là một việc vô cùng phiền phức.
Bởi vì từ sau khi nàng có thể ích cốc đã chẳng còn ăn đồ ăn nữa.
Tham ăn là một chuyện chưa từng tồn tại với nàng.
Nhưng mà sau khi thử kẹo khoai sợi, Tiểu Long Nữ phát hiện nếu như tất cả đồ ăn đều ngon như thế này vậy tại sao phải cảm thấy phiền phức khi ăn chứ?
Quả thật là đang hưởng thụ mà!
Cuối cùng nàng cũng hiểu tại sao trên thế gian này có nhiều người đắm chìm vào đam mê ăn uống như vậy.
Bởi vì đồ ăn ngon thật sự khiến người ta không ham muốn không được!
“Ừm, ngon, kẹo khoai sợi ngươi làm rất ngon.”
Tiểu Long Nữ vừa ăn bánh khoai sợ vừa khen Lý Nguyên.
Lý Nguyên thản nhiên mỉm cười.
Hắn đã miễn dịch với lời khen của người khác rồi.
Rất nhanh Tiểu Long Nữ đã ăn sạch kẹo khoai sợi.
Sau đó nàng cứ nhìn chằm chằm vào kẹo khoai sợi đã được Lý Nguyên cho vào bịch, biểu cảm đầy khao khát.
Lý Nguyên đương nhiên hiểu ý Tiểu Lòng Nữ, hắn lại lấy một cái kẹo khoai sợi đưa cho Tiểu Long Nữ.
“Cho ngươi.”
“Cảm ơn.”
Tiểu Long Nữ mừng rỡ nhận kẹo khoai sợi, lại bắt đầu ăn ngon lành.
“Ngươi làm kẹo khoai sợi này như thế nào vậy? Sao lại ngon đến như thế?” Tiểu Long Nữ tò mò hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Ừm, cái này nói sao với ngươi nhỉ. Đầu tiên là ngào đường, rồi chiên khoai lang, sau đó trộn khoai lang và đường ngào xong vào với nhau là được.”
Tiểu Long Nữ: “Cảm thấy khá đơn giản, ngày khác ta cũng thử.”
Nói thì dễ nhưng mà những công đoạn như độ sôi khi ngào đường, tỷ lệ giữa đường và khoai lang mới là điểm mấu chốt quyết định kẹo khoai sợi ngon hay không.
Cho dù nắm chắc tỷ lệ chính xác, nhưng nếu không có năng lực dung hòa đạo vận vào trong đồ ăn như Lý Nguyên thì cũng không thể nào làm được đồ ăn ngon như vậy.
Do đó Tiểu Long Nữ muốn làm lại kẹo khoai sợi của Lý Nguyên, chắc chắn không thể được.
Lý Nguyên rửa sạch nồi chảo xong rồi bưng các loại đồ ăn ngọt, điểm tâm rời khỏi nhà bếp.
Mà lúc này Tiểu Long Nữ mới phát hiện, hóa ra ngoại trừ kẹo khoai sợi ra Lý Nguyên còn làm nhiều đồ ăn như vậy.
Có điều bởi vì từ nhỏ sống trong Cổ Mộ cho nên Tiểu Long Nữ không gọi được tên của những món ăn này.
Cảm thấy mỗi một loại đều rất ngon.
Muốn ăn quá!
Tiểu Long Nữ không ngờ có một ngày bản thân mình lại biến thành một kẻ tham ăn.
Lý Nguyên đi đến bàn quầy, Tiểu Long Nữ lại giống như kẻ bám đuôi lẽo đẽo đi theo sau Lý Nguyên.
Chỉ là đôi mắt của nàng dán chặt vào các loại đồ ăn trong cái mẹt của Lý Nguyên.
Con ngươi cũng sắp rơi lên cái mẹt luôn rồi.
Lý Nguyên định đặt đồ ăn vừa làm xong lên giá hàng phía sau.
Lúc hắn định đặt lên thì cuối cùng Tiểu Long Nữ cũng không nhịn được nữa.
Nàng tò mò chỉ vào bánh quy xốp, chảy nước miếng hỏi: “Đây là cái gì?”
Lý Nguyên: “Bánh quy xốp.”
Tiểu Long Nữ: “Ta có thể ăn thử không.”
Lý Nguyên nghe vậy liền đưa cho Tiểu Long Nữ mấy cái bánh quy.
Tiểu Long Nữ vội vàng thử một miếng.
Ngọt ngào thơm phức, mềm mềm giòn giòn, dường như biến trái tim nàng thành trái tim ngọt ngào luôn rồi.
Ngon quá, ngon như kẹo khoai sợi vậy.
Sau đó, Tiểu Long Nữ ăn sạch sẽ bánh quy mà Lý Nguyên đưa, rồi nàng lại chỉ vào sachima hỏi.
“Đây là cái gì?”
Lý Nguyên nói: “Đây là sachima.”
Không đợi Tiểu Long Nữ đòi ăn thử, Lý Nguyên đã đưa cho Tiểu Long Nữ một miếng sachima: “Ngươi thử xem.”
Tiểu Long Nữ: “...”
Lần đầu tiên nàng cảm thấy hơi ngượng ngùng.
Nhưng mà tuy xấu hổ nhưng vẫn không thể ngăn cản nỗi tò mò nàng dành cho sachima.
Do đó nàng vẫn nhận lấy sachima, cắn thử một miếng.
“Wow, mềm quá, thật giòn, thật thơm, ngon quá đi.”
Sau đó không ngoài dự liệu Tiểu Long Nữ thử hết một lượt tất cả các loại điểm tâm Lý Nguyên làm hôm nay.
Khoai tây chiên, bánh đậu xanh, hạt dưa sốt mạch nha, xoài khô, đậu phộng quái vị, thịt bò khô, thịt heo lát...
Tiểu Long Nữ chỉ cảm thấy mỗi loại đều có hương vị riêng nhưng đều ngon như nhau khiến người ta muốn ngừng mà chẳng được, hương vị vương vấn mãi.
Ăn vào rồi căn bản không thể ngừng lại được.
Hóa ra đồ ăn ngon lại khiến tâm trạng người ta vui vẻ như vậy.
Nếu không phải nàng thử hết tất cả đồ ăn xong Lý Nguyên không đưa nàng thử tiếp nữa thì Tiểu Long Nữ cảm thấy nàng có thể ăn mãi ăn mãi cho đến khi biển cạn đá mòn.
Hơn nữa sau khi thử qua các loại đồ ăn, Tiểu Long Nữ phát hiện nàng không thể bất cần, bình tĩnh đối mặt với đồ ăn như trước đây được nữa.
Rõ ràng nàng mới ăn các loại đồ ăn vặt không được bao lâu đã bắt đầu nhớ nhung các món ngon trên giá hàng của Lý Nguyên không thôi, ánh mắt dán chặt vào đồ ăn đảo đi đảo lại.
Có điều lần này Lý Nguyên chọn coi như không thấy ánh mắt tha thiết của Tiểu Long Nữ.
Hết cách, Tiểu Long Nữ ăn khỏe quá.
Theo cách ăn của Tiểu Long Nữ nếu như để mặc nàng ăn e rằng không đến nửa canh giờ mấy món đồ ăn vặt Lý Nguyên làm hơn nay đều bị Tiểu Long Nữ ăn sạch.
Hôm nay hắn không muốn quay lại nhà bếp làm lại mấy món này lần nữa đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận