Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1391 - Đặng Cửu Công nịnh nọt Lý Nguyên!

Sau một phen nói chuyện với nhau thì Đặng Cửu Công phát hiện mặc dù tu vi Trương Khai Thái chỉ Thiên Tiên kỳ, nhưng cách nói chuyện lại có mấy phần bất phàm.
Trời Nam đất Bắc đều có thể tán gẫu.
Hơn nữa đều có liên quan đến luyện đan, chế phù, bày trận, luyện khí…
Quan trọng nhất là hắn đã thật sự hỏi thăm được nguyên nhân Ngọc Đế đột nhiên đề bạt Đặng Thiền Ngọc từ trong miệng của Trương Khai Thái.
Thì ra Bắc Câu Lô Châu sắp đại loạn!
Bởi vì Ngọc Đế biết con gái có một món pháp bảo mạnh mẽ là tượng người thế thân nên đề bạt con gái, phái con gái đi trấn giữ hỗn loạn sắp ập đến.
Trương Khai Thái thấy Đặng Cửu Công chìm vào suy tư thì không khỏi dùng giọng điệu đùa giỡn, thăm dò Đặng Cửu Công: “Đặng lão, mọi người quen biết như vậy, ngươi cảm thấy con người ta thế nào?”
“Cũng được.”
Trong lòng Đặng Cửu Công đang nghĩ đến chuyện của Đặng Thiền Ngọc nên thuận miệng đáp một câu.
Trương Khai Thái vui mừng nói: “Nếu cảm thấy ta cũng được, vậy ta làm con rể của ngươi thế nào?”
“Ha ha ha!”
Đặng Cửu Công biết suy nghĩ của Trương Khai Thái, hắn không khỏi cười ha ha, tiếng cười chấn động đến mức gian phòng cũng không khỏi run nhẹ.
“Ngươi vui như vậy, xem ra là đồng ý rồi?”
Trương Khai Thái chớp mắt.
Đặng Cửu Công cười xong thì lắc đầu nói: “Tiểu nữ đã sớm hứa gả cho người khác, cho nên ngươi không có cơ hội.”
Trương Khai Thái nghe xong thì vẻ mặt kinh ngạc, sao ta không biết Đặng Thiền Ngọc đã hứa gả cho người khác?
Sao trên phim truyền hình không thấy diễn đoạn này vậy?
“Ngươi không gạt ta đó chứ?”
Trương Khai Thái nhìn Đặng Cửu Công với vẻ mặt nghi ngờ, Đặng Cửu Công cười nói: “Ta cần gì phải gạt ngươi? Quả thật tiểu nữ đã hứa hẹn với người ta rồi.”
Trương Khai Thái cũng cảm thấy Đặng Cửu Công không có lý do gì phải gạt hắn, cho dù không muốn hắn làm con rể, cứ trực tiếp từ chối là được, sao cần dùng cớ?
Trương Khai Thái hơi khó chịu nói: “Không biết Đặng lão hứa gả con gái cho ai? Tại sao không nghe đồn gì cả?”
Đặng Cửu Công vuốt râu, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý, nói: “Gả cho một rể hiền, chỉ là đây là chuyện của mấy trăm vạn năm trước, cho nên người biết không nhiều lắm.”
“Hứa gả mấy trăm vạn năm trước, vậy sao vẫn chưa kết hôn?”
Trương Khai Thái nghe xong thì vẻ mặt mơ màng.
Vậy cũng kéo dài quá đi?
Đặng Cửu Công nghe vậy, không khỏi thở dài, có chút tiếc nuối, lại mang theo một tia tức giận nói: “Hây, chủ yếu là con rể này của ta khiến người ta quá thích, quá trêu hoa ghẹo nguyệt, bên cạnh có không ít nữ nhân muốn cạy góc tường, khiến hắn hiện tại không thể cưới con gái ta. Hây!”
Nói xong, hắn lại thở phào một hơi, có vẻ rất đau đầu.
Trương Khai Thái nghe vậy thì ngây ngốc như gà gỗ, trợn tròn mắt không thôi.
Trêu hoa ghẹo nguyệt?
Quá nhiều nữ nhân muốn cạy góc tường?
Ngoại trừ ta ra thì trên thế gian này còn có nam nhân nào lợi hại như vậy?
Sao còn có nam nhân khác khiến nữ nhân chủ động như vậy?
Hu hu hu, thôi được rồi, ta khoác lác đó.
Nam nhân này cũng quá, quá, quá lỳ rồi!
Quả thực đúng là hình mẫu trong những nam nhân!
Trương Khai Thái ngưỡng mộ đến sắp khóc!
Hắn cũng muốn trải nghiệm cảm giác được nữ nhân chủ động theo đuổi!
Trương Khai Thái lấy lại tinh thần, không khỏi hỏi Đặng Cửu Công: “Sao ngươi còn hứa gả con gái cho loại nam nhân trêu hoa ghẹo nguyệt này? Đây chẳng phải là đẩy con gái mình vào hố lửa sao? Tìm con rể, vẫn nên tìm kiểu chung tình như ta mới được.”
Hắn giật dây: “Nếu ta là ngươi thì đã sớm hủy hôn sự này, cũng không đến mức vì một người không đáng mà trì hoãn con gái nhiều năm như vậy.”
Hừ, chỉ cần miệng mồm thì bất kỳ góc tường nào cũng có thể cạy được!
Hắn âm thầm hạ quyết tâm, nữ tử ưu tú như Đặng Thiền Ngọc nhất định không thể để một công tử bột gây họa.
Ừm, ngoại trừ ta!
Đặng Cửu Công nghe xong lời nói của Trương Khai Thái, lại lộ vẻ bất mãn, nói: “Sao có thể gọi là đẩy vào hố lửa? Cả đời này của lão phu đã làm chuyện đáng giá nhất, chính là tìm được rể hiền như vậy. Không biết Văn Trọng, Lý Tịnh, Tỷ Can bọn họ có bao nhiêu ngưỡng mộ đâu!”
Tạch!
Trương Khai Thái nghe vậy, cằm trực tiếp rơi xuống đất.
Hắn nghi ngờ có phải bản thân đã nghe nhầm hay không?
Hoặc là Đặng Cửu Công già hồ đồ rồi?
Nếu không sao có thể gọi một công tử bột làm lỡ mấy trăm vạn năm của con gái là rể hiền chứ?
Còn nói Văn Trọng, Lý Tịnh đều ngưỡng mộ?
Còn có chuyện đáng giá nhất cuộc đời này nữa chứ?
Nam nhân này lỳ như vậy sao?
Không phải nói cha vợ thấy con rể đều không thuận mắt sao?
Sao Đặng Cửu Công lại ngược lại vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận