Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 902 - Tuyệt vọng của Hỗn Độn Sai Cổ và Nê Côn

Lý Nguyên nói với mấy người Vô Đương Thánh Mẫu: “Chuyện này kết thúc ở đây, ta cũng nên quay về rồi.”
Vô Đương Thánh Mẫu gật đầu nói: “Được, vậy bọn ta không tiễn nữa.”
Bích Vân vội vàng lên tiếng: “Có thời gian ta sẽ đến tìm ngươi chơi, đã rất lâu chưa được ăn lẩu rồi.”
“Được.” Lý Nguyên gật đầu rồi dẫn theo Tiểu Tê Tử rời khỏi Địa phủ.
Từ đầu đến cuối hắn không hề nói thêm điều gì với Phật Di Lặc và Địa Tàng Vương Bồ Tát.
Nhưng mà mấy người Địa Tàng Vương, Di Lặc lại không dám bất kính, ngược lại còn chắp tay cung kính dõi theo tiễn Lý Nguyên rời đi.
Minh Hà lão tổ bay về Huyết Hải lập tức dẫn theo các tộc nhân bay đến trong Minh Hà cung tận sâu dưới Huyết Hải.
Không lâu sau, Tứ Đại Ma Vương và Tứ Đại Ma Tướng đã kiểm kê xong tổn thất trong trận đấu này.
Đã tử vong khoảng gần năm tỷ tộc nhân A Tu La.
Minh Hà lão tổ nghe vậy, nét mặt trầm ngâm không lên tiếng.
Tứ Đại Ma Vương, Tứ Đại Ma Tướng, Thiên Phi U Ma cũng im lặng không nói gì, giống như vẫn chưa hoàn hồn từ trong kinh sợ trước đó.
Một lúc sau, cuối cùng U Ma cũng hồi phục tinh thần lại, nàng hỏi Minh Hà lão tổ: “Giáo chủ, không biết vị Lý tiền bối kia là ai?”
Tứ Đại Ma Vương, Tứ Đại Ma Tướng cũng xôn xao hiếu kỳ nhìn Minh Hà lão tổ.
Hành vi trước đây của Lý Nguyên mặc dù không có gì đặc biệt nhưng đã để lại cho mấy người bọn họ chấn động không thể tiêu tan.
Trong nháy mắt đã bắt nhốt mấy chục tỷ tộc A Tu La, trước mặt đối phương bản thân mình giống như con kiến mặc cho hắn nhào nắn, chuyện này thật sự vượt quá tưởng tượng và tầm hiểu biết của mấy người bọn họ rồi.
Bọn họ không biết phải cần thực lực như thế nào mới có thể làm được đến mức đó?
Minh Hà lão tổ thở dài nói: “Lý tiền bối thần bí khó lường, ta cũng không rõ hắn là ai, chỉ biết rằng ngay cả Thánh Nhân và Đạo Tổ cũng là khách đến nhà hắn.”
Thánh Nhân, Đạo Tổ, khách đến nhà?
Tứ Đại Ma Vương, Tứ Đại Ma Tướng ngơ ngác không nói nên lời.
Dù sao thì Minh Hà lão tổ nói là khách đến nhà chứ không phải là khách quý trong nhà, rõ ràng thân phận của vị Lý tiền bối còn tôn quý hơn Thánh Nhân và Đạo Tổ.
Nhưng sao có thể được chứ?
Trong cả hồng hoang này, làm sao mà còn có người tôn quý hơn Thánh Nhân và Đạo Tổ?
Chuyện này còn kinh hãi hơn khi nhìn thấy Lý Nguyên bắt lấy Huyết Hải gấp vạn lần.
“Trong hồng hoang sao còn tồn tại một nhân vật thế này?” Ma Vương Ba Tuần ngơ ngác thầm lẩm bẩm.
“Tại sao trước đây chưa từng nghe nói đến hắn?” U Ma đầy thắc mắc.
Một lúc sau, Ma Vương Thấp Bà bỗng nghĩ đến điều gì đó, nàng nói với Minh Hà lão tổ: “Giáo chủ, ban nãy khi kiểm kê tổn thất ta đã phát hiện một chuyện kỳ lạ, tộc nhân chết trận trước đây cùng với thi thể của âm binh và hòa thượng đều không thấy đâu nữa, không biết đã bị ai mang đi rồi.”
Minh Hà lão tổ nghe vậy không khỏi nhíu mày một cái: “Ai lại mang thi thể đi?”
Bình Tâm điện.
Hai bóng dáng một nam một nữ từ bên ngoài bay vào.
Nam tử khoảng bốn mươi tuổi, dáng dấp to lớn cường tráng, trong tay cầm theo mười hai thanh trường phiên đỏ chói.
Nữ tử hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, dáng người cao ráo, chân dài eo thon, vừa quyến rũ mà lại đầy vẻ tri thức.
Họ chính là Hình Thiên và Cửu Phượng.
Hai người nhìn thấy Hậu Thổ nét mặt lập tức lộ ra nét kích động và vui mừng.
“Hậu Thổ tỷ tỷ ngươi đã nhìn thấy chưa? Trận kỳ của Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận lần này đã hấp thụ mấy chục tỷ tinh huyết và hồn phách, đã tiến hóa đến bước khó tin rồi. Ta có dự cảm, sử dụng Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận không bao lâu sẽ có thể sinh ra linh thức lần nữa.”
Cửu Phượng kích động nói với Hậu Thổ.
Hình Thiên ở bên cạnh bỗng ném mười hai trường phiên ở trong tay vào không trung.
Mười hai trường phiên bung ra trôi nổi trong đại điện, phiên kỳ tự động bay phấp phới phát ra khí tức đáng sợ vô cùng, còn có thể nghe được vô số lệ quỷ trong phiên kỳ kêu rên thảm thiết một cách rõ ràng, vô số làn khói màu đen từ trong mười hai phiên kỳ bay ra.
Rất nhanh những làn khói ấy đã tạo thành mười hai người khổng lồ dữ tợn cao vạn trượng.
Những người khổng lồ này có hình người mặt thú, có hình thú mặt người phát ra khí tức lâu đời từ xa xưa, tràn ngập uy áp đáng sợ vô song.
Hậu Thổ nhìn mười hai người khổng lồ, nét mặt lóe lên một tia phức tạp.
Không hề tỏ ra kích động như Cửu Phượng và Hình Thiên.
Hai người Cửu Phượng và Hình Thiên ánh mắt sáng rực nhìn mười hai người khổng lồ, giọng điệu kích động nói: “Chỉ cần để Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận hấp thụ đủ tinh huyết và hồn phách sẽ có thể thu thập lại mười hai chân linh của Tổ Vu thất lạc vạn giới, đến lúc đó Vu tộc của chúng ta có thể quật khởi lại ở hồng hoang rồi.”
Hậu Thổ thở dài một hơi nói: “Đáng tiếc hành động lần này tổn thương thiên hà quá.”
Cửu Phượng không cho là vậy nói: “Cái này có liên quan gì chứ, cũng không phải chiến tranh do chúng ta khơi mào, chẳng qua chúng ta chỉ lợi dụng những thi thể và hồn phách bỏ đi đó mà thôi.”
Hình Thiên nói: “Nương nương từ bi quá rồi.”
Hậu Thổ lắc đầu không nói gì thêm.
Cửu Phượng lại nói: “Vừa nãy bọn ta đã nhìn thấy Lý Nguyên, thực lực của hắn thật sự quá đáng sợ, trong mắt hắn cả tộc A Tu La giống như mấy con động vật không có sức phản kháng.”
Nghĩ đến cảnh Lý Nguyên dùng Đại Đạo Dịch Lung bắt A Tu La, da đầu của Cửu Phượng và Hình Thiên không khỏi tê rần.
Hình Thiên tiếp lời: “Không biết Hỗn Độn Sai Cổ là hung thú gì lại ký sinh toàn bộ mấy chục tỷ A Tu La và cả Minh Hà lão tổ, quả thực không thể tin nổi.”
Lý Nguyên dẫn theo Tiểu Tê Tử rất nhanh đã quay trở lại phủ đệ Triều Ca.
Vừa bước vào cửa, Lý Nguyên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc bay đến.
“Ca ca thối ngươi đi đâu vậy? Ta quay về cả nửa ngày cũng không thấy bóng dáng của ngươi đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận