Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1606 - Sống lâu mới thấy, Mã Lục điên rồi!!! (2)

Chính là mỗi ngày đều kêu than trong thống khổ!
Mà giờ phút này, Hắc Nham chân quân cũng bị Mã Lục mắng đến ngơ ra.
Sống nhiều năm như vậy nhưng đây vẫn là lần đầu hắn trải qua tình huống như thế này.
Quả thực là sống lâu mới thấy được.
Trong nhất thời, vậy mà hắn không hoàn hồn lại.
Chỉ ngây ngốc nhìn Mã Lục miệng còn đang phun châu ngọc.
Mà Mã Lục vẫn không ngậm miệng lại, ngược lại còn càng mắng càng hăng.
Giây phút này, sức chiến đấu của hắn thậm chí còn có thể tranh cao thấp cùng với Bao Thanh Thiên mặt trắng.
“.... Cái tên quái vật xấu xì này sao lại không nói tiếng nào thế? Ngươi có còn biết xấu hổ hay không hả?”
Nếu còn biết xấu hổ thì mau nhanh chóng tự hủy nguyên thần, vậy thì ta còn kính ngươi là nam tử hán.
“Hử, ngươi còn thất thần làm gì? Sao lại không tự hủy nguyên thần ngay lập tức? Xem ra, ngươi không chỉ là tên quái vật xấu xí mà còn là đồ hèn nhát nữa à. Vóc dáng to lớn như vậy mà chỉ là loại hèn nhát, ngươi không sợ khiến cha mẹ ngươi thất vọng à? Ấy, xin lỗi nhé, ta đã quên ngươi chui ra từ trong kẽ đá, không có cha mẹ….”
Đoán chừng Mã Lục đã mắng Hắc Nham chân quân suốt một nén hương, mãi đến khi miệng khô lưỡi khô hắn mới không chịu được mà ngừng lại.
Trong lúc hắn mắng chửi người vậy mà không có một câu nào lặp lại.
Vốn dĩ Mã Lục chuẩn bị uống ngụm nước để giải khát rồi tiếp tục mắng.
Tuy nhiên đúng lúc này, trong đầu hắn đột nhiên vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
“Ting, ký chủ mắng người mang lại hiệu quả rất tốt, đã đạt tới cấp Vương Giả. Khen thưởng tu vi của ký chủ trực tiếp tăng thêm ba đại cảnh giới. Tặng cho ký chủ một Hậu thiên linh bảo trung phẩm - Áo Giáp Đại Địa. Tặng cho ký chủ thần thông lực lượng cấp pháp tắc, Bạo Liệt Lưu Tinh quyền.”
Thấy phần thưởng mà mình đạt được, Mã Lục không khỏi cười vui vẻ.
Tu vi hiện tại của hắn là ở cảnh giới Luyện Hư Hợp Đạo, tăng thêm ba lần đại cảnh giới chính là tu vi bậc Thiên Tiên kỳ.
Hơn nữa còn có một vật Hậu thiên linh bảo trung phẩm - Áo Giáp Đại Địa cấp, một sức mạnh thần thánh cấp pháp tắc - Bạo Liệt Lưu Tinh quyền.
Như vậy hẳn là cũng đủ để đối phó với một tên nham thạch tinh rồi nhỉ?
Lúc này cuối cùng Hắc Nham chân quân cũng phản ứng lại.
Chỉ thấy xung quanh thân thể hắn không biết từ lúc nào đã tụ tập một đoàn hắc khí đậm đặc như mực.
Hắc khí giống như có sinh mạng bốc lên không ngừng, rít gào liên tục, giống như lửa giận trong lòng Hắc Nham chân quân lúc này.
Mà diễm hỏa trong mắt hắn, thì đã tràn ra khỏi hốc mắt.
Phẫn nộ ngập trời như muốn đốt cháy hư không thành tro bụi.
“Thằng nhãi ranh dám sỉ nhục ta.”
Hắc Nham chân quân tức giận đến mức gào thét như sấm: “Tự tìm đường chết!”
Nói xong, chỉ thấy thân thể hắn lóe lên, giơ nắm đấm to lớn như núi vung tới Mã Lục.
Tuy rằng, hình thể của Hắc Nham chân quân vô cùng to lớn, nhưng điều này lại không ảnh hưởng đến tốc độ của hắn.
Trong nháy mắt, Hắc Nham chân quân đã tới trước mặt Mã Lục.
Nắm đấm khủng bố còn chưa đến gần Mã Lục, quyền phong cuồng bạo cũng đã quét qua làm hai má Mã Lục đau nhói.
Nhưng mà sau khi tu vi tăng lên, Mã Lục phát hiện tốc độ của Hắc Nham chân quân tuy nhanh nhưng căn bản không cách nào tránh được sự nắm bắt của ánh mắt hắn.
Quyền phong tuy lạnh thấu xương, nhưng Mã Lục phát hiện bản thân đã có thể tiếp nhận được.
Điều này làm cho Mã Lục hưng phấn không thôi.
Đối mặt với công kích của Hắc Nham chân quân, Mã Lục không hề tránh né.
Trong lòng hắn chợt động, tức khắc vận dụng thần thông bạo liệt Lưu Tinh quyền vừa có được, đánh tới nắm đấm của Mã Lục.
Hắc Nham chân quân thấy nhân loại yếu đuối này, chẳng những không chạy trốn, mà còn nghênh đón, trên mặt, không khỏi lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.
Ánh mắt Đại tư tế nhìn Mã Lục, cũng tràn đầy khinh miệt.
Giống như đang cười nhạo Mã Lục không biết lượng sức.
Rất nhanh, quyền của hai người, đã đụng vào nhau.
“Ầm ầm!”
“Đùng đùng!”
Trong nhất thời, hoa quang chớp loạn, khí lưu đụng loạn.
Tiếng ầm vang to lớn, vậy mà chấn động đến mức hoa cỏ cây cối trong phạm vi vạn dặm, nổ mạnh đứt đoạn.
Mọi người quỳ dưới đất, cũng bị khí lãng cuồng bạo, đụng ngã trái ngã phải, chật vật không thôi.
“A!”
Một tiếng hét thảm đột ngột vang vọng khắp thiên địa.
Đây là âm thanh của Hắc Nham chân quân.
Chỉ thấy nắm đấm to lớn như núi của Hắc Nham chân quân, lại bị đập nát, trở thành chia năm xẻ bảy.
Mà lại nhìn Mã Lục, thế mà hoàn hảo không chút tổn hại, chắp tay lơ lửng giữa không trung.
Đồng thời, trên người của hắn, còn nhiều thêm một bộ áo giáp màu tím đen.
Áo giáp thần dị dữ tợn, giống như ma thú hoang cổ, tràn đầy khí tức khủng khiếp.
Áo giáp bao phủ chặt chẽ từ đầu đến chân Mã Lục, chỉ lộ ra khuôn mặt.
Thoạt nhìn, giống như là chiến thần giáng thế oai hùng bất phàm.
Đúng là Tiên thiên linh bảo hắn mới đạt được -- Áo Giáp Đại Địa.
Thấy Hắc Nham chân quân không thể giết được Mã Lục ngược lại còn bị Mã Lục cắt đứt một cánh tay, người bộ lạc Đại Hoang đều kinh sợ sởn cả gai ốc.
Linh hồn dường như cũng sắp bóc ra từ da đầu, chỉ cảm thấy thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan vỡ nát đầy đất.
Đại tư tế trợn lớn hai mắt, ngây ngốc hai người trên không trung, con ngươi như muốn trồi ra khỏi hốc mắt.
Hắn thật sự nghi ngờ, bây giờ mình đang nằm mơ.
Nếu như không phải mơ, làm sao sẽ xảy ra chuyện không hợp lẽ thường như vậy?
Phải biết rằng, Hắc Nham chân quân, chính là thượng tiên tu luyện đến Địa Tiên đại viên mãn, có thể vĩnh sinh vĩnh kiếp, có thể độn thiên nhập địa.
Chân thần chí cao như vậy, làm sao lại bị tên Mã Lục không có danh tiếng gì đánh bại chứ?
Vẫn là một chiêu đánh bại?
Chuyện này không tu tiên!
Còn nữa, áo giáp trên người Mã Lục là thế nào đây?
Vừa nhìn là thấy khí thế thần dị bất phàm, đoạt tâm phách người ta.
Nhưng một cô nhi phụ mẫu đều mất như hắn, vì sao có thể có áo giáp thần dị như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận