Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1333 - Yêu quái gián này là ai giết chết?

Lãnh Như Sương âm thầm cầu khẩn trong bụng.
Rất nhanh, Lãnh Như Sương đã dẫn đầu tiểu đội siêu năng đi tới Tây thành, sau đó chứng kiến mười mấy cái xác yêu quái gián, toàn bộ đều bị chia ra làm hai nửa, nằm lộn xộn ngổn ngang trên mặt đất.
Máu tươi nhuộm cả con đường thành màu đỏ sẫm.
Thành viên tiểu đội Lang Nha nhìn hết thảy những thứ này, không khỏi dồn dập mở to hai mắt ra nhìn, có vẻ đặc biệt khó tin.
Trên mặt Lãnh Như Sương cũng lộ rõ vẻ giật mình.
“Những con yêu quái gián này là ai giết vậy?”
Một đội viên giật mình hỏi.
“Có thể giết chết nhiều yêu quái gián như vậy, e rằng thực lực không phân cao thấp với đội trưởng Lãnh.”
Một đội viên than thở nói.
“Nhưng thành Bạch Thạch ngoài đội trưởng Lãnh ra thì không còn siêu năng giả tám sao khác.”
Một đội viên nghi ngờ nói.
Lãnh Như Sương rất nhanh đã thoát ra khỏi cảm giác khiếp sợ tỉnh táo trở lại, nàng kiểm tra xác của yêu quái gián một chút, càng xem trên mặt lại càng lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
“Mỗi một con yêu quái gián, tất cả đều bị người từ chính giữa chia ra làm hai, vết cắt bóng loáng như gương, thực lực của người này còn mạnh hơn cả ta nữa.”
“Còn mạnh hơn cả đội trưởng Lãnh nữa, lẽ nào là siêu năng giả chín sao? Thành Bạch Thạch thế mà còn có người lợi hại như vậy ẩn nấp nữa sao?
Có người giật mình thốt lên.
“Hay nói không chừng siêu năng giả chín sao đi ngang qua, thấy thành Bạch Thạch bị dị thú tìm tới công kích nên thuận tay giúp chúng ta giải quyết một đợt dị thú.”
Có người cất giọng suy đoán.
Lãnh Như Sương lên tiếng dặn dò đội viên: “Điều tra tất cả camera giám sát ở gần đây, ta muốn biết là ai đã giải quyết những con yêu quái gián này.”
Chiến sĩ Lang Nha có thể điều động phần lớn tài nguyên để làm việc, những người khác không được can thiệp vào, bởi vậy nên hiệu suất làm việc của chiến sĩ Lang Nha rất cao.
Lãnh Như Sương vừa trở lại trụ sở huấn luyện đã thu được video tài liệu do đội viên đưa tới.
Chẳng qua trên mặt vị đội viên đưa tài liệu này lại đang có vẻ rất kích động:
“Đội trưởng Lãnh, ngươi chắc chắn không nghĩ ra được đám yêu quái gián đó bị giết chết bằng cách nào đâu, thật sự khó mà tưởng tượng được.”
Lãnh Như Sương khó hiểu hỏi: “Sao lại không tưởng tượng được?”
Đội viên: “Một hai câu không nói rõ được, ngươi tận mắt xem rồi sẽ hiểu.”
Lãnh Như Sương nhận lấy máy tính, ấn mở video trên đó.
Trong video là một nữ tử xinh đẹp trẻ tuổi đang bị mười mấy con yêu quái gián đuổi giết.
Mắt thấy mỹ nữ đã sắp sửa táng mạng ở dưới miệng yêu quái gián, kết quả mười mấy con yêu quái gián lại không hề có điềm báo trước cùng lúc bị chia ra thành hai khúc, tất cả đều ngỏm củ tỏi.
Lãnh Như Sương lập tức trợn to hai mắt ra nhìn.
Trong mắt đầy vẻ nghi hoặc, còn có cả vẻ sửng sốt.
Nàng không nghĩ ra, những con yêu quái gián này bị ai giết chết vậy?
Không có ánh đao bóng kiếm, không có đất lửa gió nước, mười mấy con yêu quái gián bảy sao cùng lúc biến thành hai nửa.
Việc này cũng quá quỷ dị rồi.
Ở trong ấn tượng của Lãnh Như Sương, coi như là siêu năng giả thập tinh cũng không có năng lực này.
Quan trọng là ở trong cái video này, ngoài nữ tử đang sửng sờ đó ra cũng không có ai ở bên cạnh.
Ngay cả là ai ra tay cũng không biết.
“Đội trưởng Lãnh, bị sốc rồi sao?”
Đồng đội bên cạnh hỏi Lãnh Như Sương.
Lãnh Như Sương lấy lại tinh thần, nàng lập tức lên tiếng căn dặn: “Lập tức đi điều tra ngay, ta muốn có toàn bộ tài liệu về nữ tử đó.”
Lâm Lăng Kỳ nghe xong lập tức đắc ý lấy ra một phần văn kiện kẹp lại đưa cho Lãnh Như Sương, nói: “Ta đã sớm biết đội trưởng Lãnh sẽ nghi ngờ nữ tử này cho nên ta đã đi điều tra hồ sơ về nữ tử này từ sớm rồi. Đội trưởng Lãnh, mời ngươi xem, nữ tử này không có chỗ nào đặc biệt, ngoài vẻ ngoài bất phàm ra thì những thứ khác đều rất bình thường.”
Lãnh Như Sương cầm hồ sơ của Thẩm Sơ Thu lên xem.
Nàng phát hiện Thẩm Sơ Thu này thật đúng là rất bình thường, sinh ra ở một gia đình bình thường, cha mẹ trong nhà đang kinh doanh một sạp trái cây ở chợ bán đồ ăn. Bản thân không có thiên phú tu luyện nên không có duyên với trường học siêu năng.
Trước khi nàng mười tám tuổi cũng không có thức tỉnh dị năng, bây giờ vừa mới tốt nghiệp đại học xong, đang tìm việc làm.
Lãnh Như Sương nhíu mày, nàng nói với Lâm Lăng Kỳ: “Chúng ta đi gặp người này một lát đi, thấy nàng rất bình thường, hay là đang che giấu cái gì?”
Lâm Lăng Kỳ khẽ gật đầu: “Ta đi chuẩn bị xe.”
Thẩm Sơ Thu tạm thời bỏ qua chuyện yêu quái gián, bắt đầu làm hai phần cơm tối hết sức đơn giản, chỉ là đóng hộp rồi ném thẳng vào trong lò vi sóng hâm nóng lên là có thể ăn.
Bây giờ quái vật biến dị đang tàn phá bừa bãi bên ngoài thành phố, các loại thức ăn hữu cơ như gạo, rau quả, trái cây này đều đặc biệt quý giá.
Người bình thường phải Tết nhất mới có thể được ăn một bữa. Còn bình thường mọi người chỉ có thể ăn hộp dinh dưỡng tổng hợp.
Hương vị này… một lời khó mà nói hết.
“Rầm rầm.”
Thẩm Sơ Thu mở hộp ra, lúc nàng đang muốn ăn thì đột nhiên nghe được tiếng đập cửa.
Thẩm Sơ Thu hơi lấy làm lạ, ai lại đến tìm mình nhỉ?
Nàng cũng không suy nghĩ nhiều mà mở thẳng cửa phòng ra.
Chỉ thấy một nam một nữ đứng ở ngoài cửa.
Nam đẹp trai, nữ lạnh lùng, toàn thân tản ra một luồng khí thế bức người.
Vừa nhìn thấy thứ hai người mặc, Thẩm Sơ Thu sửng sốt một chút.
Hai người này mặc áo giáp dùng kim loại đặc biệt chế luyện.
Vừa nhìn đã biết không phải là người bình thường.
Quan trong nhất là nàng phát hiện, nữ tử lạnh lùng kia, chính là chiến thần tám sao chiến đấu với yêu quái gián nàng nhìn thấy ở trên điện thoại di động lúc trước.
Sao bọn họ tới tìm ta?
Chẳng lẽ là vì chuyện yêu quái gián?
Trong lòng Thẩm Sơ Thu lướt qua nhiều suy nghĩ, rất nhanh đã đoán được ý đồ đến đây của đối phương.
Nhưng trên mặt nàng lại không lộ ra.
Nàng thản nhiên hỏi hai người: “Các ngươi tìm ai?”
“Tìm ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận