Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2200 - Có kẻ đang mắng ta

Quỳnh Tiêu trêu: “Đúng là hiếm thấy, đây là lần đầu tiên ta nghe thấy ngươi chủ động thừa nhận ngươi không bằng cháu gái mình.”
Đát Kỉ nhún vai, nói một cách vô lương tâm: “Vậy chỉ có thể trách lão ca ta quá thiên vị, khi bé không cho ta ăn uống đàng hoàng, vóc dáng không được bồi bổ tốt, kết quả tạo thành di chứng.”
Bíhc Tiêu cười nói: “Ngươi còn nói không được bồi bổ? Ta cảm thấy ngươi được bồi bổ ghê gớm quá rồi.”
Quỳnh Tiêu gật đầu phụ hoạ: “Đúng đấy, ca ca ngươi đối xử với ngươi không có chỗ chê.”
Vân Tiêu cười nhạo: “Nếu ngươi cảm thấy ca ca ngươi thiên vị, chi bằng hai ta đổi ca ca cho nhau đi?”
Bích Tiêu lập tức vỗ tay khen hay: “Đề nghị ổn đấy, ta tán thành hai tay hai chân.”
Quỳnh tiêu ai oán: “Ngoại trừ lúc có chuyện cần chúng ta giúp đỡ, lâu lâu mới gặp một lần thì Triệu Công Minh ca ca bình thường toàn không thấy bóng dáng đâu, càng chẳng biết tặng quà cáp lúc lễ tết. Ta cũng muốn đổi ca ca lâu rồi.”
Thấy Tam Tiêu muốn giành ca ca với mình, Đát Kỉ nhất thời gạt đi: “Các ngươi vốn là chị dâu do ta định sẵn, chuyện đổi ca ca vẫn là bỏ qua đi. Tuy lão cccaaa ta không tốt lắm nhưng đây không phải việc thích đổi là đổi.”
Bích Tiêu bĩu môi: “Ngươi còn không biết xấu hổ mà nhắc tới chuyện chị dâu. Từ khi bắt đầu lượng kiếp Phong Thần, ngươi đã nói muốn ba tỷ muội ta làm chị dâu ngươi, nhưng tới tận giờ vẫn chưa nói ra bát tự, rốt cuộc ngươi định lúc nào mới cho chúng ta lên làm chị dâu ngươi?”
Quỳnh Tiêu đồng tình: “Đúng đấy, ta chờ đợi đến nỗi thành gái lỡ thì rồi.”
Vân Tiêu: “Nếu chúng ta trở thành chị dâu ngươi, đảm bảo ngươi sẽ được bồi bổ trắng trắng mập mập.”
Sở dĩ Đát Kỉ và Tam Tiêu có thể chơi chung là vì họ có thể trêu đùa đủ thứ với nhau.
Chẳng cần nể mặt kiêng dè nhau.
Thấy Tam Tiêu than thở về chuyện chị dâu, Đát Kỉ không khỏi bất lực: “Việc này đâu thể trách ta, ta đã không ít lần nhắc đến chuyện cưới xin của các ngươi trước mặt lão ca, nhưng đầu hắn bị kẹp cửa rồi, mãi cũng không thông.”
Bích Tiêu thở dài, tinh thần chán nản: “Haiz, có lẽ là nhan sắc bọn ta tầm thường quá nên không lọt được vào mắt xanh ca ca ngươi.”
Vân Tiêu và Quỳnh Tiêu cũng có phần thất vọng.
Đát Kỉ vội phủ nhận: “Ba vị sư tỷ đừng tự coi nhẹ bản thân, nếu nhan sắc ba sư tỷ là bình thường thì trên đời này không có mỹ nữ đâu.”
Quỳnh Tiêu liếc nhìn Đát Kỉ: “Tiếc là ngươi không phải ca ca ngươi.”
Đát Kỉ đảo mắt, cười xấu xa: “Kỳ thực, chỉ cần các ngươi có gan thôi, muốn làm chị dâu ta cũng không phải không có cách.”
“Cách gì?”
Tam Tiêu trăm miệng một lời mà hỏi.
Đát Kỉ phóng khoáng vung tay lên, nói: “Ba người các ngươi, sau khi nhìn thấy ca ca ta, không nói năng gì, trực tiếp trói gô hắn lại, tiếp theo quăng hắng lên giường, gạo nấu thành cơm, từ chối kiểu gì nữa.”
Khụ!
Nghe xong ý tưởng của Đát Kỉ, Tam Tiêu nhất thời hộc một búng máu.
Coi bọn ta là nữ thổ phỉ, cướp áp trại phu quân hả?
Thục nữ như bọn ta sao có thể làm chuyện khác người này được?
Cơ mà, cách này có hiệu quả thật không?
Hay là thử qua nhỉ?
Nhưng vấn đề là bọn ta làm sao mới trói Lý Nguyên được?
Haiz, cả một vấn đề!
Hắt xì!
Ở khách sạn, Lý Nguyên đang đọc sách thì bỗng hắt xì một cái thật to.
Hắn xoa mũi, nói nhỏ: “Xem ra có kẻ đang nói bậy sau lưng ta.”
Tiểu Long Nữ đang đọc sách bên cạnh cũng đánh mắt sang nhìn.
Trong mắt hiện lên sự nghi ngờ.
Nghĩ thầm, trên đời này có kẻ dám nói xấu Lý công tử à?
Hơn nữa, Lý công tử là người gì cũng tính ra, nếu đúng là có kẻ nói xấu hắn thì hắn phải biết rõ chứ?
Trong khi hồng hoang chấn động, văn võ bá quan triều đình Tiên Đường cũng bị choáng váng trước tin nữ hoàng thoái vị, mất một hồi lâu vẫn chưa thể định thần lại.
Bọn họ không ngờ thái thượng hoàng khi đó đã thoái vị lại vẫn có thể quay lại làm hoàng đế.
Song, sau sự kinh ngạc, tâm tư của một số người bỗng trở nên nhanh nhạy lên nhiều.
Ngày trước, khi Nữ hoàng Tiên Đường còn tại vị, nữ hoàng bệ hạ qúa thông minh thần võ, không gì không biết, không gì không làm được nên trong mắt nàng không có chỗ cho nửa hạt cát.
Vì vậy, các thể loại quan lại trong triều bình thường luôn làm việc cực kì cẩn trọng, cần cù siêng năng, không dám tư lợi tí nào.
Càng chẳng dám đứng giữa kiếm tiền nhét túi riêng hay thiên vị, phù trợ bè đảng.
Bởi họ biết rằng tất cả hành động của mình đều không thể qua mắt nữ hoàng bệ hạ. Nhưng hôm nay nữ hoàng bệ hạ đã bế quan, không hỏi tới chính sự nữa.
Thái thượng hoàng kế thừa ngôi vị hoàng đế.
Có lẽ nhúng tay vào một số chuyện được rồi.
Văn võ bá quan dao động, đám Tần phi, hoàng tử hoàng tôn trong hậu cung của Lý Nhị cũng khấp khởi trong lòng, không khỏi vui mừng.
Nếu Lý Nhị trở thành hoàng đế Tiên Đường, quyền lợi sẽ lớn hơn thời điểm làm thái thượng hoàng.
Lợi ích của đám tần phi, hoàng tử hoàng tôn trong hậu cung đương nhiên cũng sẽ tăng theo.
Chẳng biết tương lai có cơ hội thừa kế hoàng vị không?
Biết bao hoàng tử hoàng tôn thầm ôm hi vọng tràn trề.
Ít lâu sau khi Lý Nhị trở lại thừa kế hoàng vị, hồng hoang lại xảy ra một sự kiện lớn vang dội cổ kim.
Ly Hận Thiên.
Đâu Suất cung.
Ở một góc thanh ư nơi nội viện.
Một nam nhân trung niên bộ dạng nho nhã, khoác trường bào nho sinh Bát Quái, ánh mắt vô cùng sáng đang khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, đôi mắt dõi vào hư không, trên mặt khó nén vẻ mừng vui và kích động.
Trong hư không, vô số đạo văn kim sắc đang bay lượn.
Những đạo văn kim sắc này đan xen phản chiếu nhau, kết thành một đám văn tự huyền ảo khó lường.
Mỗi một văn tự đều tràn đầy khí thế hạo thiên, kinh khủng vô song.
Thiên địa hơi biến sắc, Càn Khôn khẽ dao động, sinh mệnh thoáng sinh huy, thời không chợt ngừng lại.
nam nhân trung niên quan sát đạo văn kim sắc trong hư không, khẽ lẩm bẩm: “Đã bao năm rồi, tiểu sự đệ đã thành thánh nhiều năm như vậy, rốt cuộc ta cũng lén nhìn thấy cánh con đường đến Thánh Vị.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận