Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1623 - Mất công giết rồi!!

Vừa rồi, sau khi bọn họ bị Mã Lục lấy ra bảo kiếm Hồng Mông chém giết, liền trục tiếp trùng sinh trong khách điếm.
Chết vè trùng sinh, không kéo dài chút nào.
Biểu thị rõ thủ đoạn quỷ quái khó lường của Lý Nguyên.
Lý Nguyên nhàn nhã dựa vào ghế, nhìn Tam Thanh và Tây Phương Nhị Thánh, tùy ý gật đầu, nói: "Nếu các ngươi cũng đã nói làm tùy tùng của ta mãi mãi, đương nhiên ta cũng không thể để mặc các ngươi bị mạt sát."
Chuẩn Đề đạo nhân nghe vậy, trên mặt không khỏi lộ ra một tia đắc ý.
Vì quyết định anh minh vừa rồi của chính mình, tán thưởng một chút!
"Lý tiền bối, người tên Mã Lục rốt cuộc là ở đâu ra vậy? Hành sự cũng quá ngông cuồng."
Lão Tử hiếu kì hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên còn chưa kịp trả lời, liền nghe thấy một tiếng vang, vang vọng khắp vòm trời, mặt đất.
"Lý Nguyên, tên rùa rụt đầu nhà ngươi này..."
Mã Lục vừa hô lên mấy chữ, sau đó, hắn kinh ngạc phát hiện, mình thế mà lại từ di chuyển đến một nơi xa lạ.
"Ơ, sao Mã Lục lại đột nhiên biến mất rồi!?"
Công Tôn Tập Nhã ngạc nhiên nói. Tống Tân Dương yếu ớt nói: "Hắn cũng dám nhục mạ Lý tiền bối, ngươi nói vì sao hắn lại đột nhiên biến mất?"
Công Tôn Tập Nhã kinh ngạc nói: "Ý ngươi là, Lý tiền ra tay rồi?"
Tống Tân Dương: "Trừ hắn ra, còn có thể là ai?"
Mã Lục cảm thấy trước mắt tối sầm lại, không khỏi rất sợ hãi.
Hắn đang muốn phản ứng lại, nhưng ngay sau đó, hắn liền phát hiện, mình đi đến một nơi xa lạ.
Nơi này là một đình viện, tuy không hoa lệ, nhưng lại được bố trí tươi mát trang nhã, độc đáo sạch sẽ.
Chỉ có điều, hiện tại Mã Lục không để ý thưởng thức bày trí của đình viện, sự chú ý của hắn, đã đặt toàn bộ ở trong đình viện, trên mấy bóng người ở một chỗ bên hồ nước.
Mấy người kia chính là Nữ Oa, Hậu Thổ, Tam Thanh và Tây Phương Nhị Thánh.
Mã Lục nhìn thấy mấy người kia thì không khỏi há to miệng, lộ ra một nỗi sợ không tên.
Thậm chí, hắn không khỏi có chút nghi ngờ có phải bản thân bị ảo giác hay không.
Dù sao, mấy người kia không phải bị ta mạt sát rồi sao?
Sao đều còn sống?
Chẳng lẽ, vừa nãy ta mất công giết rồi sao?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đồng thời, hắn đương nhiên cũng nhìn thấy mấy người Lý Nguyên, Tiểu Tê Tử, Ðát Kỷ.
Đối với dung mạo của Lý Nguyên, hắn không khỏi có chút ao ước, lại có chút đố kị.
Người này, cũng quá đẹp trai đi!
Sao lại có người đẹp trai như vậy chứ?
Không thể tha thứ được!
Chẳng qua sự chú ý chính của Mã Lục vẫn đặt trên bảy Thánh Nhân Hồng Hoang, đối với Lý Nguyên, Đát Kỷ, Tiểu Tê Tử, chỉ là khẽ quét mắt qua mà qua, không quá để ý.
"Sao các ngươi đều chưa chết?"
Mã Lục hỏi bảy Thánh Hồng Hoang.
Hắn cố hết sức để giọng điệu của mình bình tĩnh.
Chỉ là, mấy người Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh, Nữ Oa, Hậu Thổ, nhìn biểu cảm trên mặt Mã Lục khiến Mã Lục vô cùng khó chịu.
Chỉ thấy mấy người bình tĩnh thong dong, một mặt giống như cười mà không phải cười, khóe miệng mang theo vẻ trêu tức, trong ánh mắt còn tràn ngập thông cảm, và cười trên nỗi đau của người khác?
Tại sao nét mặt của bọn họ lại kỳ quái như vậy?
Trong lòng Mã Lục mười nghìn câu hỏi vì sao.
Mấy người Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh giờ phút này đúng thật là tràn ngập thông cảm với Mã Lục.
Làm thế nào bọn họ cũng không nghĩ đến Mã Lục thích tìm đường chết, thế mà lại có can đảm bất kính với Lý Nguyên.
Còn mắng công tử là 'rùa rụt...', được rồi, suy nghĩ không đúng một ý nào!
Nữ Oa đắc ý mở miệng nói: "Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Giết ta, tướng công cũng sẽ cứu ta trùng sinh "
"Là tướng công của ta."
Hậu Thổ không nhịn được xen vào một câu.
Nói xong, nàng còn có chút chột dạ liếc mắt nhìn Lý Nguyên.
Thấy biểu cảm Lý Nguyên như thường, không có ý trách cứ, Hậu Thổ lúc này mới yên lòng lại nghe Mã Lục vậy, không khỏi nhìn về phía Lý Nguyên lần nữa.
Hắn đã thả ra toàn bộ thần thức, muốn nhìn một chút xem rốt cuộc đối phương có gì đặc biệt, Tuy đám người chưa hề nói Lý Nguyên là ai.
Chỉ có điều, hiện trường chỉ có một nam tử xa lạ là Lý Nguyên, mà Nữ Oa và Hậu Thổ vẫn luôn ngổi bên người Lý Nguyên.
Bởi vậy Mã Lục tự nhiên lập tức đoán được thân phận của Lý Nguyên.
Hắn vừa dò xét thực lực của Lý Nguyên vừa hỏi Lý Nguyên hỏi: "Ngươi chính là Lý Nguyên sao?"
Hắn nhíu mày.
Bất luận hắn dò xét như thế nào cũng đều không phát hiện Lý Nguyên có bất kỳ hành vi che giấu tu vi nào.
Nhưng đối phương chắc chắn không phải là Địa Tiên kỳ.
Một Địa Tiên kỳ, sao có thể lặng yên không một tiếng động di chuyển ta đến đây, còn có thẻ cứu sống bảy vị Thánh Nhân bị mạt sát?
Trẻ con cũng biết trong chuyện này có chỗ kỳ quái.
Lý Nguyên nhìn Mã Lục, bình tĩnh nói: "Ngay cả ta người cũng không nhận ra mà lại mở miệng mắng ta, như vậy có phải là có chút không hợp thời không?"
Mã Lục thản nhiên nói: "Bọn Nữ Oa, Tam Thanh đối với ngươi đầy tôn sùng, mà ngươi lại trốn ở chỗ này, nhìn bọn họ bị mạt sát mà cũng cũng không tương trợ, nói ngươi là..."
Mã Lục phát hiện, mấy chữ rùa đen rụt đầu, thế mà hắn bất kể thế nào cũng không thể nói ra miệng.
Hắn thử mấy lần, nhưng mỗi lần lời mới vừa đến bên miệng lại nghẹn trở về.
Mồ hôi lạnh lập tức tuôn ra trên trán Mã Lục.
Trong lòng sinh sợ hãi vô cùng.
Thế mà hắn lại không thể làm rõ, rốt cuộc Lý Nguyên làm như thế nào mà khiến hắn không thể nói ra mấy chữ ‘rùa đen rụt đầu’ này.
Rõ ràng đối phương cũng không làm gì cả?
Mã Lục sững sờ tại chỗ, sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng, không biết nên làm thế nào cho phải.
Mà vẻ trêu tức trên mặt đám ngươi Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh càng đậm hơn.
Không khí hiện trường thay đổi đến vô cùng quỷ quái.
Hít!
Lý Nguyên không chút hoang mang uống một ngụm trà, lúc này mới nhìn Mã Lục, nói: "Mở miệng có hơi thối, tự mình vả miệng, dùng máu tươi súc miệng đi."
Mã Lục cả mặt cười lạnh.
Ngươi bảo ta vả miệng ta liền vả miệng sao, ngươi cho rằng ngươi là cha ta sao, sao ta phải nghe lời ngươi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận