Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 526 - Thánh Nhân đến, Lưỡng Nghi Vi Trần trận

Thông Thiên giáo chủ thản nhiên nói: “Chuyện này không liên quan đến Tây Phương giáo các ngươi, các ngươi cần gì phải đến vướng vào vũng nước đục này?”
Tiếp Dẫn đạo nhân bình tĩnh nói: “Võ Vương phạt Trụ là thuận theo Thiên Đạo, Thông Thiên giáo chủ có ý đồ làm trái ý trời, mặc dù bọn ta ở ngoài Tây Phương nhưng cũng không thể trơ mắt ngồi nhìn.”
Chuẩn Đề đạo nhân: “Vẫn mong Thông Thiên Đạo hữu kịp thời tỉnh ngộ, không nên phạm thêm sai lầm càng đi càng xa.”
Thông Thiên giáo chỉ nghe lời dối trá của Tây Phương Nhị Thánh, chỉ cảm thấy muốn ói.
“Hừ.” Hắn hừ lạnh một tiếng không hề khách sáo mà nói: “Cần gì phải nói quang minh chính đại như vậy, mục đích của các ngươi ta đều biết rõ ràng. Nhưng đáng tiếc Lão Tử và Nguyên Thủy thấy lợi tối mắt, để đánh bại Triệt giáo mà lại bắt tay với người ngoài, ngay cả lợi ích của huyền môn cũng không quan tâm, thật sự đáng buồn đáng tiếc.”
Nét mặt Lão Tử vẫn như cũ không hề gợn sóng.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe vậy, nét mặt không kìm được mà run rẩy.
Lời nói của Thông Thiên giáo chủ khiến hắn hơi khó chịu.
Hắn cũng không muốn nói lời thừa thãi với Thông Thiên giáo chủ nữa, hắn nói với Lão Tử và Tây Phương Nhị Thánh: “Nếu hắn đã chấp mê bất ngộ, mưu toan nghịch thiên, chúng ta cũng không cần khuyên bảo hắn nữa. Mọi người phá được trận của hắn xem hắn còn có thể phô trương thanh thế nữa hay không.”
Ầm!
Lúc này, một đường khói trắng đặc biệt xuất hiện giữa trời đất, chấn động đến mức hư không rung chuyển.
Mọi người nhìn theo âm thanh phát ra.
Chỉ thấy bên dưới Tru Tiên trận có một làn khói trắng nhanh chóng tản ra xung quanh.
Mọi người dùng thần thức thăm dò cảm thấy thần thức giống như rơi vào vũng bùn, từng bước khó khăn, hoàn toàn không thể kiểm tra tình hình trong làn khói trắng.
Chỉ có thể thấy giữa làn khói trắng có vô số ánh sáng mờ ảo bao trùm, trong ánh sáng dường như nhật nguyệt đang chuyển động, tinh thần vô tận, các pháp tắc nhiều màu phức tạp, khí tức khủng bố, bá thiên tuyệt địa.
Đây chính là cảnh tượng phát ra sau khi hình thành Vạn Tiên trận.
Nguyên Thủy Thiên Tôn chú ý thất Vạn Tiên trận lại phát ra một trăm linh tám đường pháp tắc chi lực, trong lòng không khỏi thầm kinh ngạc.
Trận pháp như vậy mặc dù không thể so với Tru Tiên trận, nhưng cũng không thua kém.
Nếu như đệ tử Xiển giáo xông lên cũng khó mà chống lại.
Nghĩ như vậy, Nguyên Thủy Thiên Tôn truyền âm cho Lão Tử: “Đại huynh, Thông Thiên bố trí Tru Tiên trận và Vạn Tiên trận cùng lúc, chỉ e rằng hắn muốn nhân lúc chúng ta phá Tru Tiên trận, để đệ tử Triệt giáo dùng Vạn Tiên trận đối phó với đệ tử của chúng ta, không biết nên đề phòng như thế nào?”
Lão Tử thản nhiên nói: “Không cần lo, ta có một bộ trận pháp, sinh tử tiêu tan, phòng ngự vô song. Có thể để Huyền Đô bố trí trong thành Tây Kỳ, chỉ cần trước khi chúng ta phá Tru Tiên trận không cho các đệ tử môn hạ đi ứng chiến, đối phương sẽ không thể làm nên sóng gió gì.”
Nói rồi, hắn đưa cho Huyền Đô đại pháp sư một bộ trận pháp to bằng bàn tay, phù văn được khắc bằng ngọc thạch.
Đó chính là Hỗn Nguyên Nhất Khí Thái Thanh Thần Phù, dùng phù văn này có thể bày ra đại trận Lưỡng Nghi Vi Trần trận, trận này có thể công có thể thủ, mặc dù không lợi hại như Vạn Tiên trận nhưng cũng đủ để cho đám người Khương Tử Nha kiên trì đến lúc bọn họ phá xong Tru Tiên trận.
Ngay khi Huyền Đô đại pháp sư bố trí đại trận Lưỡng Nghi Vi Trần trận thì Lão Tử đột nhiên nhìn về phía Đát Kỷ, vẻ mặt khắc khổ nói: “Đát Kỷ tiên tử, ta biết ngươi cũng không quen nhìn hành vi tàn bạo của Trụ Vương, hà tất ngươi phải một mực đi theo Thông Thiên giáo chủ, bảo vệ giang sơn cho Trụ Vương? Bởi vậy ta xin ngươi nhắm mắt mặc kệ, đừng tham gia vào đấu pháp lần này.”
Trước khi đối phó với Thông Thiên giáo chủ, Lão Tử nhất định phải xử lý tốt Đát Kỷ.
Đát Kỷ là muội muội của Lý Nguyên, không trừng phạt được, mắng chửi cũng không được, nếu như không xử lý tốt thì Xiển giáo và Nhân giáo chẳng bằng trực tiếp đầu hàng nhận thua.
Thấy Lão Tử lại dùng giọng thỉnh cầu với một nữ tử, người biết thân phận của Đát Kỷ lại thờ ơ không đổi sắc mặt.
Mà những người không biết thân phận của Đát Kỷ thì lúc này lập tức sợ hãi đến trợn tròn mắt, rớt cằm.
“Nữ tử này có thân phận? Sao đại chưởng giáo lại khách khí với nàng như vậy?”
“Chuyện này kỳ lạ quá, đại chưởng giáo còn không cho Thông Thiên giáo chủ sắc mặt tốt, sao lại có vẻ mặt ôn hòa với một nữ tử như vậy?”
“Người nào lại dám mở miệng đánh giá Thánh Nhân?”
“...”
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Đát Kỷ.
Tên của Đát Kỷ cũng khiến tu sĩ hai bên chấn động, khắc sâu ấn tượng cho những người này.
Đát Kỷ nghe lời của Lão Tử, đang muốn mở miệng đáp lại thì Thông Thiên giáo chủ lo lắng đệ tử của mình bị Lão Tử đầu độc nên đã giành nói trước:
“Đát Kỷ, ngươi không nên nghe Lão Tử nói lung tung, chỉ ta chỉ vì báo thù thay cho môn nhân chết thảm, không phải là vì giúp Trụ Vương, sau khi báo thù xong, chúng ta sẽ triệt hồi trận pháp, trả lời Đông Hải. Vì vậy lời chỉ trích của hắn căn bản không đúng.”
Đát Kỷ là vương bài siêu cấp của Triệt giáo, Thông Thiên giáo chủ đương nhiên không muốn mất đi trợ lực này.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy Thông Thiên giáo chủ đầu độc Đát Kỷ tham chiến, không khỏi hổn hển nói: “Thông Thiên, ta quả thực xấu hổ khi làm bạn với ngươi, vậy mà ngươi lại dựa vào thể diện của Đát Kỷ, ngươi có bản lĩnh thì đường đường chính chính đánh với chúng ta một trận, kéo Đát Kỷ vào thì có tài giỏi gì?”
Thông Thiên không chịu yếu thế, nói: “Đát Kỷ là đệ tử của Triệt giáo ta, việc này vốn có quan hệ với nàng.”
“...”
Những người này vốn không biết thân phận tu sĩ của Đát Kỷ, thấy mấy vị Thánh Nhân lại Đát Kỷ có tham chiến hay không mà làm ầm lên, chỉ cảm thấy da đầu như muốn nứt ra rồi.
vốn là bầu không khí vô cùng căng thẳng lại đột nhiên trở nên quỷ dị, có vẻ đặc biệt khôi hài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận