Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1601 - Người thành Thánh mới!

Trên khuôn mặt Đát Kỷ có vẻ tức giận: “Ta còn chưa có thành Thánh đâu, làm sao lại có người có thể thành Thánh trước ta được?”
Tây Phương Nhị Thánh liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt đều lóe lên tia sáng chói mắt.
“Cái người này, phương thức thành Thánh có hơi đặc biệt nha!”
Chuẩn Đề đạo nhân nói.
“Chỉ sợ Nữ Oa sẽ không thiện bãi cam hưu với hắn đâu.”
Tiếp Dẫn đạo nhân tiếp lời.
Trên mặt Hậu Thổ lại lộ ra biểu cảm hưng phấn: “Người này, thế mà lại có phần nào đó vô cùng hợp ý ta.”
Oa Hoàng cung, gương mặt của Nữ Oa giờ phút này đã đen như than đá.
Nàng nhìn một bộ lạc của Nhân tộc ở Bắc Câu Lư Châu dưới Nhân giới, thấy một thân hình nằm ở chính giữa tế đài, hai mắt lập tức trở nên sắc bén như đao, cơ hồ muốn đâm vài nhát lên người đối phương.
“Thật sự là khinh người quá đáng, không thể tha thứ được!”
Thân hình Nữ Oa lóe lên một cái đã rời khỏi Oa hoàng cung.
Thời gian quay ngược trở lại vài canh giờ trước.
Biểu cảm trên mặt Mã Lục giống như muốn sụp đổ.
Mình rõ ràng đang cùng bạn bè trên mạng lập đội để chơi một trò chơi tên là ‘Hồng Hoang’, sau khi chơi ba ngày ba đêm, suýt chút nữa đã tiêu diệt được BOSS lớn nhất là Nguyên Thủy Thiên Tôn, kết quả là trước mắt tối sầm, rồi hắn nhận ra, bản thân vậy mà đã tới một địa phương xa lạ.
Nơi này tràn ngập hơi thở nguyên thủy.
Toàn bộ xung quanh đều là những cây đại thụ sừng sững, cao chọc trời và những dãy núi non trùng điệp kéo dài không dứt.
Mà hắn, cùng với mấy người nam nữ trẻ tuổi quần áo tả tơi, đang khóc thút thít đều bị trói ở trên một tế đài cao trăm trượng.
Bốn phía xung quanh tế đàn có một đám người đầu tóc bù xù, trên người đều mang theo xương thú, thân mặc toàn da thú vây quanh, nhìn giống như những người man rợ thời nguyên thủy.
Những nhân loại này, có mấy người thế mà lại đang cưỡi hổ dữ, dắt gấu đen hoặc đứng cùng với chim ưng có thân hình dài mấy chục trượng.
Nhìn trông có vẻ vô cùng chấn động và tràn ngập hơi thở hoang dã.
Mã Lục theo bản năng cảm thấy bầu không khí có gì đó không hợp lý.
“Ừm, cái này, có người nào có thể nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì được không? Đây là trò đùa dai mà các ngươi bày ra sao?”
Mã Lục thấy hơi chột dạ hô lớn với những người xung quanh.
Nhưng mà, không có người nào trả lời câu hỏi của hắn.
Ánh mắt của những người nguyên thủy man rợ ở xung quanh khi nhìn hắn tràn ngập sự đồng tình, rồi lại có vẻ lạnh nhạt vô tình.
Mà mấy người nam nữ trẻ tuổi bị trói ở trên tế đàn cùng với hắn cũng đều chỉ biết khóc thút thít, không ai trả lời hắn.
Lý trí nói cho Mã Lục biết, đây chắc hẳn là một trò đùa dai.
Nhưng biểu cảm trên mặt mọi người nhìn vô cùng chân thật.
Mấy nghìn người ở hiện trường, dù là thần thái hay cách ăn mặc của họ đều không lộ ra một chút sơ hở nào.
Mấy chốt là những con hổ dữ, gấu đen và chim ưng hình như trông không giống đồ giả á!
Có ai có thể nói cho ta, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Là đang đóng phim điện ảnh, hay là ta đã xuyên không?
“A!”
Ngay tại thời điểm Mã Lục cảm thấy hoang mang, hắn đột nhiên cảm thấy đầu đau như búa bổ, một lượng thông tin khổng lồ nhanh chóng tràn ngập trong ý thức của hắn.
Cũng may là cơn đau này biến mất rất nhanh. Còn trong đầu hắn có thêm ký ức của một người xa lạ.
Thông qua ký ức này, rốt cuộc hắn cũng hiểu được tình huống hiện tại.
Chính hắn, thế nhưng đã xuyên không rồi.
Xuyên không đến thế giới Hồng Hoang nơi mà yêu ma tàn sát bừa bãi, tu sĩ phiên sơn đảo hải.
Vậy mà thế giới này lại có rất nhiều điểm tương tự với giả thiết thế giới trong trò chơi ‘Hồng Hoang’ hắn đã chơi trước khi xuyên không.
Ví dụ như, có tam giới.
Ví dụ như, Nhân giới có bốn châu lục lớn.
Ví dụ như có Tam Thanh, có Tây Phương Nhị Thánh, có Nữ Oa, Hậu Thổ bảy vị thánh nhân…
Biết được thông tin này, Mã Lục cảm thấy có chút vui mừng.
Có thể xuyên không đến thế giới trò chơi mà hắn thường hay chơi đương nhiên cũng là một trải nghiệm thú vị. Như vậy, hắn sẽ có cơ hội tu luyện thuật trường sinh bất lão, có năng lực phi thiên độn địa, còn có thể quen biết với các vị kinh tài tuyệt diễm mỹ nữ nữa.
Tuy vậy, tình huống hiện tại khiến hắn không thể nào vui nổi.
Thông qua ký ức ở trong đầu, hắn biết rằng chủ nhân ban đầu của thân thể mà hắn xuyên vào này cũng tên là Mã Lục, là một cô nhi ở bộ lạc Đại Hoang.
Bộ lạc Đại Hoang chỉ là một bộ lạc nhỏ không hề nổi bật nằm ở Hạo Hải, đại lục Bắc Câu Lư Châu.
Bộ lạc này chủ yếu sinh sống nhờ vào săn bắt, vào lúc nghỉ ngơi thường tu luyện công pháp để tăng cường gân cốt.
Cuộc sống hàng ngày trôi qua tuy đơn giản nhưng bình yên.
Tuy nhiên, Hồng Hoang là một nơi mà bốn bề toàn là hiểm nguy.
Trong đó thì Bắc Câu Lư Châu là nơi hỗn loạn và hung hiểm nhất.
So sánh Nhân tộc với những yêu ma quỷ quái mà thân thể trời sinh đã mạnh mẽ thì có vẻ vô cùng yếu ớt, nên thường xuyên trở thành đồ ăn cho đám yêu quỷ ma quái đó.
Mà nguyên nhân bộ lạc Đại Hoang có thể tạm thời bảo đảm sự bình an là vì bộ lạc Đại Hoang cung phụng một vị thần linh để đổi lấy việc bộ lạc Đại Hoang này sẽ không bị yêu ma quỷ quái tấn công.
Đương nhiên, như một cái giá đổi lấy sự bảo hộ, mỗi năm bộ lạc Đại Hoang đều phải hiến tế mười người nam nữ trẻ tuổi dưới 18 tuổi cho vị thần linh này.
Mà hiện tại Mã Lục chính là bị tộc nhân hiến tế cho thần linh.
Biết được chính mình vậy mà lại trở thành tế phẩm, Mã Lục suýt chút nữa đã hộc máu.
Chuyện này cũng quá thảm đó.
Vì cái gì mà khi xuyên không lại không cho ta xuyên vào nhân vật nào thú vị hơn chứ?
Ví dụ như Tam Thanh hoặc là đệ tử của Tây Phương Nhị Thánh chứ?
Làm thế nào mà ta có thể thoát khỏi tình cảnh này đây?
Nếu ta vẫn còn giữ được cấp bậc và một thân toàn trang bị Tiên thiên linh bảo kia thì tốt rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận