Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 408 - Tây Vương Mẫu thật sự phát điên rồi!

Lý Nguyên mỉm cười nhàn nhạt.
Cho dù hắn và Hằng Nga cùng đàn và múa không biết bao nhiêu lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy Hằng Nga múa, trước giờ vẫn khiến hắn cảm thấy vô cùng thích thú.
Cho nên lúc đàn trong lúc không chú ý đã phát ra đạo vận.
Trước đây chỉ có hai người hắn và Hằng Nga thì không sao, không ngờ hôm nay lại khiến cho Tây Vương Mẫu kinh ngạc.
Hằng Nga sau khi múa xong, Lý Nguyên cũng bảo nàng đến uống mấy ly rượu, nghỉ ngơi một lúc.
So với người hầu toàn là kẻ xấu như Thược Dược và Dương Hòe thì Lý Nguyên khoan dung với Hằng Nga hơn rất nhiều.
Lần đầu uống Phù Sinh Nhược Mộng, cảm nhận được năm tháng từ xa xưa chứa đựng trong đó, ánh mắt của Hằng Nga không khỏi bừng sáng..
“Rượu này ngon quá.”
Tây Vương Mẫu và Hằng Nga chơi đến khi trời sáng bửng mới lưu luyến cáo từ Lý Nguyên rời đi.
Tây Vương Mẫu cố ý kết bạn đi cùng với Hằng Nga.
Trên đường đi, nàng thắc mắc hỏi Hằng Nga: “Hằng Nga tiên tử, ta có thể hỏi ngươi một câu hay không?”
“Mời tiền bối hỏi.” Hằng Nga dịu dàng đáp.
Tây Vương Mẫu thắc mắc: “Tại sao ngươi lại làm nô tỳ của Lý Nguyên.”
Mặc dù nàng biết Lý Nguyên thuật toán vô song, thậm chí ngay cả Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề cũng muốn lấy lòng Lý Nguyên nhờ vả Lý Nguyên thôi diễn.
Nhưng Hằng Nga dù sao cũng là tu sĩ Kim Tiên, trong mắt của Tây Vương Mẫu, nàng làm nô tỳ cho con người có hơi khó mà tin được.
Hằng Nga đáp: “Không lâu trước đây, Hạo Thiên Ngọc Đế muốn sắc phong ta làm nữ quan và thu hồi Thái âm tinh về Thiên đình quản lý. Ta không đồng ý nhưng không ngờ người Ngọc Đế bọn họ lại định cưỡng ép. Dưới tình thế cấp bách, ta nói ra tên của công tử, nói rằng mình là nô tỳ của công tử không thể đến Thiên đình làm quan được. Công tử đích thân đến Thái âm tinh quát đuổi Hạo Đế và Dao Trì, công tử không hề trách ta tự ý dùng tên của hắn, còn thật sự thu nhận ta làm nô tỳ.”
Nói đến thu nhận nô tỳ, gương mặt của Hằng Nga lộ vẻ may mắn và vinh hạnh.
Dù sao thì có thể làm nô tỳ cho Lý Nguyên giống như Thược Dược, Hằng Nga thật sự cảm thấy may mắn vô cùng, chẳng cảm thấy bản thân bị thiệt thòi chút nào.
Tây Vương Mẫu thì lại bị tin tức của Hằng Nga tiết lộ ra làm chấn động đến mức tâm trạng kích động tột đỉnh.
Hóa ra, uy áp chấn động trời đất, bao trùm thiên hạ lại phát ra từ Thược Dược.
Thực lực của Thược Dược ngay cả Đạo tổ cũng phải gọi là đạo hữu!
Tây Vương mẫu cảm thấy mình sắp phát điên rồi.
Tây Vương Mẫu cảm thấy so ra thì những chuyện như Ngọc Đế bị hành hung, Thái Bạch Kim Tinh bị đánh bay, Hạo Thiên và Dao Trì quỳ xuống vả miệng đều là những chuyện vặt vãnh.
Chẳng trách lúc đầu Tây Phương Nhị Thánh bị Lý Nguyên làm nhục như thế lại không dám oán trách câu nào.
Chẳng trách Hằng Nga trở thành nô tỳ của Lý Nguyên lại vui vẻ đến như vậy.
Tây Vương Mẫu đều hiểu ra mọi thứ.
Nhưng mà có một vài chuyện nghĩ không thông càng thêm thắc mắc lại tràn ngập khắp trong não của nàng.
Ví dụ, sao Thược Dược lại có tu vi cao đến như vậy, nếu nàng có tu vi cao như vậy tại sao lại làm nô tỳ của Lý Nguyên?
Tu vi của Lý Nguyên thật sự chỉ là Địa Tiên kỳ thôi sao?
Nếu không phải vậy tu vi của hắn rốt cuộc cao đến thế nào?
Nghĩ mãi đến những chuyện này, Tây Vương Mẫu không biết sao bản thân lại về được đến Tây Côn Luân rồi.
Trên đường đi đầu nàng vẫn cứ choáng váng, vẫn luôn tiêu hóa tin tức nghe được từ miệng của Hằng Nga.
Cửu Thiên Huyền Nữ nhìn thấy dáng vẻ thất hồn lạc phách của sư phụ, không khỏi thắc mắc:” Sư phụ, ngươi sao vậy?”
Tây Vương Mẫu nhìn thấy Cửu Thiên Huyền Nữ, lúc này mới bừng tỉnh nhận ra mình đã về đến động phủ rồi.
Nàng bỗng hỏi đệ tử: “Huyền Nữ, ngươi cảm thấy một tu sĩ Địa Tiên sao mới có thể có được một người hầu Thiên đạo?”
Người hầu Thiên đạo?
đồng tử của Cửu Thiên Huyền Nữ suýt nữa đã rớt ra ngoài.
Thiên đạo và người hầu vốn không thể đứng cạnh nhau được mà.
Sao sư phụ lại hỏi một câu hỏi kỳ lạ như vậy?
“Sư phụ, ngươi không sao chứ?” Cửu Thiên Huyền Nữ lo lắng nhìn Tây Vương Mẫu.
Thậm chí nàng còn nghi ngờ có phải sư phụ điên rồi không?
Tây Vương Mẫu nói: “Ta không sao, ngươi chỉ cần trả lời câu hỏi của ta là được rồi.”
Cửu Thiên Huyền Nữ lắc đầu nói: “Tu sĩ Địa Tiên kỳ làm thế nào không thể có người hầu Thiên đạo được!”
Tây Vương Mẫu lại hỏi: “Vậy người như thế nào mới có được người hầu Thiên đạo?”
Cửu Thiên Huyền Nữ: “Đương nhiên là một tồn tại còn lợi hại hơn cả Thiên đạo mới được.”
Nghe thấy câu hỏi của đệ tử, Tây Vương Mẫu liền rơi vào suy tư.
Có lẽ bản thân mình không nên nghĩ nhiều như vậy, chân tướng của sự việc có lẽ chỉ đơn giản như vậy thôi.
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt của Tây Vương Mẫu bỗng lóe ra vô số tia sáng lạ thường, gương mặt hưng phấn và kích động nói không nên lời.
Cái đùi này quá to rồi!
Ta phải ôm nó thật chặt mới được!
Cửu Thiên Huyền Nữ thấy biểu cảm thất hồn lạc phách của sư phụ chuyển thành ánh mắt sáng rực, gương mặt ửng hồng, nỗi lo trong lòng nàng càng tăng lên.
Hỏi mấy câu hỏi kỳ lạ như vậy, nét mặt còn thay đổi không ngừng.
Chỉ e là sư phụ điên thật rồi!
Đúng rồi, Tây Vương Mẫu bỗng nhớ ra, không phải ta có dự cảm sắp xảy ra chuyện lớn, muốn nhờ Lý đạo hữu thôi diễn thiên cơ sao? sao lại quên mất vậy!
Từ lần trước quen biết với Lý Nguyên, trong lòng Khổng Tuyên vẫn luôn nhớ một loạt chuyện xảy ra vào ngày hôm đó.
Thế cho nên hắn không còn cảm thấy hứng thú với đánh bài và đồ ăn ngon ở Khoái Hoạt Lâm mà hắn vô cùng thích như trước đây nữa.
Dù sao thì bất cứ ai biết được tương lai ngày sau của mình sẽ trở thành tọa kỵ của người khác, đều buồn bực không vui.
Buồn rầu đợi một lúc, Khổng Tuyên cảm thấy Nữ Oa nương nương chắc cũng đã đi rồi, hắn liền vội vàng đến phủ đệ của Lý Nguyên, định bái kiến Lý Nguyên lần nữa thỉnh giáo Lý Nguyên về thắc mắc trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận