Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 792 - Hắn có đánh ta không? (2)

Nữ Oa lập tức phun ra một búng máu cao ba thước.
“Không phải ngươi nói bỏ đi sao?”
Nữ Oa bối rối hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ta nói, đánh ngươi thì bỏ đi, bồi thường ta một Tiên thiên linh bảo cực phẩm là được. Quá quen thuộc rồi, không xuống tay được.”
“Bồi thường ta cho ngươi nhé, ta không có Tiên thiên linh bảo cực phẩm.”
Nữ Oa bất đắc dĩ nổi cơn đùa bỡn.
Lý Nhị nghe vậy, lập tức rơi nước mắt vì ghen tỵ.
Tại sao ta chưa có vận khí tốt như vậy? Nếu như mình có một Tiên thiên linh bảo cực phẩm thì tốt, từ đó, ta bồi thường giúp Nữ Oa, quả thực kiếm được nhiều tiền!
Nhưng vẻ mặt Lý Nguyên ghét bỏ nhìn Nữ Oa: “Ngươi là kẻ tham lam, đùa khá hay, làm sao bì được Thiên Viên Địa Phương Song Kiếm?”
Phù!
Nữ Oa thấy Lý Nguyên ghét bỏ bản thân như thế, một đôi mắt đẹp lập tức tức giận thành mặt bánh bao. Một bữa ta mới ăn mười mấy bát, làm gì tham ăn chứ?
“Hừ, thích hay không, dù sao ngươi phải bồi thường Tiên thiên linh bảo cực phẩm cho ta, người nào muốn thì lấy đi, bản thân ta không giữ lại.”
Nói xong, Nữ Oa không để ý tới Lý Nguyên, nàng lại chơi điện thoại di động. Lý Nhị ở một bên, hận không thể đồng ý thay tỷ phu.
Một linh bảo gì chứ, lại có được một Thánh Nhân nghiêng nước nghiêng thành như thế, làm gì không có lời lãi? Xin hỏi chỗ nào không có lời lãi?
Đối với hành động đanh đá của Nữ Oa, Lý Nguyên lắc đầu bất đắc dĩ. Nữ nhân thật sự là một sinh vật không nói lý!
Hắn nhắc nhở Nữ Oa: “Ngươi đừng dùng điện thoại di động của ta thưởng người khác linh tinh nữa, dễ gây phiền toái.”
“Biết… rồi….”
Nữ Oa đồng ý ngọt ngào.
Hắc hắc, Lý Nguyên không nhẫn tâm đánh ta, xem ra vẫn quan tâm ta đấy!
Kể từ sau khi chuyện Đại Ma Vương khen thưởng bảy tỷ muội Bàn Tơ một Tiên thiên linh bảo cực phẩm truyền ra, video ngắn phát trực tiếp, dường như tất cả yêu tinh, tiên nữ, giả gái đều trông mong chờ Đại Ma Vương lâm hạnh lúc mình phát trực tiếp.
“Ông trời phù hộ, hi vọng Đại Ma Vương có thể tới phòng ta.”
“Đại Ma Vương tỷ tỷ, xin ngươi bao nuôi!”
“Thần hào, chúng ta làm bạn chứ?”
Nữ Oa chọn vào các phòng phát trực tiếp, phát hiện mỗi khi bản thân tiến vào một phòng phát trực tiếp, lập tức khiến toàn bộ náo động.
Trong nháy mắt người xem trong Gian phòng thay đổi chật ních.
Người phát trực tiếp trong các gian phòng sẽ lập tức đặt xuống chuyện trong tay, kích động hô: “Hoan nghênh Đại Ma Vương cha ( tỷ tỷ, gia gia, nãi nãi, tổ tông) đến dự ta phát trực tiếp.”
Thậm chí bởi vì một số người kích động quá mức, mà trực tiếp tẩu hỏa nhập ma. Khiến Nữ Oa căn bản không thể tử tế xem phát trực tiếp.
Cho nên, nàng chỉ đành bất đắc dĩ rời khỏi video phát trực tiếp, sau đó chọn vào một ký hiệu đạo ấn của nhóm thảo luận tên là Tây Du.
“Ồ, Nữ Oa nhìn thấy Hầu Tử trong video, đột nhiên kinh ngạc gọi một tiếng.”
“Thì thế nào?”
Phục Hy hỏi.
Nữ Oa chỉ vào Tôn Ngộ Không trong video, có chút kỳ quái nói: “Sao ta thấy con khỉ có duyên với ta?”
Phục Hy cười nhạo nói: “Sao ngươi cũng trở nên vô liêm sỉ giống Tây Phương Nhị Thánh vậy?”
Nữ Oa nghiêm túc nói: “Ta nói sự thật.”
Vừa nói, nàng yên lặng tính toán một chút.
Chỉ là hiện nay Hồng Hoang đang ở trong lượng kiếp, Thiên Cơ Hỗn Độn, mặc dù nàng biết nàng có duyên với con khỉ, nhưng không suy tính tình hình cặn kẽ.
Nữ Oa suy tính không có kết quả, nàng lập tức hỏi Lý Nguyên: “Lý Nguyên, cái con khỉ này là chi gì? Tại sao ta cảm thấy có chút liên lạc với hắn?”
Lý Nguyên vừa đánh cờ với Thần Nông, vừa đáp: “Hắn là một miếng Ngũ Thải Thạch còn sót lại sau khi ngươi vá trời lúc đầu, sau khi hấp thu tinh hoa nhật nguyệt và công đức ngợp trời, hóa hình thành một thạch hầu.”
Lý Nhị nghe vậy, trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc, hắn không nghĩ tới, Tôn Ngộ Không thần thông quảng đại, sức mạnh phủ Càn Khôn lại chỉ là một viên đá còn sót lại biến thành hình sau khi Nữ Oa nương nương vá trời.
Quả nhiên đồ vật bên cạnh đại lão trâu bò.
Một viên đá lại có thể trở nên thần thông rộng lớn như thế.
Nữ Oa chợt nói: “Thì ra là nó, khó trách có loại cảm giác quen thuộc.”
Phục Hy nói lời tán thưởng: “Thạch hầu dĩ nhiên hình thành từ đá vá trời, còn người mang thêm công đức ngợp trời, theo hầu cũng không phải người phàm.”
Hắn hỏi muội muội: “Quan hệ giữa hắn và ngươi không nông, ngươi muốn thu nhận hắn làm đệ tử sao?”
Nữ Oa trực tiếp lắc đầu nói: “Thôi bỏ đi, con khỉ gây ầm ĩ, ta ngại phiền toái.”
Nàng không thích tranh quyền đoạt lợi với người khác, ngay cả chuyện Yêu tộc cũng giao cho Côn Bằng toàn quyền xử lý, dường như nàng không hỏi tới.
Thu nhận mấy đồ đệ cho tới bây giờ cũng chưa dụng tâm dạy dỗ, thậm chí còn không dụng tâm quản giáo, thế cho nên vài đệ tử của mình đều có thực lực không cao.
Cho dù đệ tử bị người khác tính toán, chỉ cần không nguy hiểm tính mạng, nàng và hắn lười ra tay.
Thật ra so sánh với Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn, Nữ Oa mới được chân chính xem là thanh tĩnh vô vi, vô dục vô cầu, đối với chuyện ngoài bản thân và Phục Hy đều thờ ơ.
Cho đến khi gặp Lý Nguyên, lúc này tính cách của nàng mới hơi thay đổi một chút. Ít nhất nàng không có thái độ tương tự như vậy đối với thức ăn ngon và Lý Nguyên.
Vì vậy khiến nàng thu nhận Tôn Ngộ Không làm đồ đệ, hiển nhiên nàng không có suy nghĩ này.
Giờ phút này, Tôn Ngộ Không và Đường Tăng vẫn đi về phía tây của Tây Tạng. Con người và phong tục bên trong Tây Tạng cảnh không kém Đại Đường bao nhiêu, chẳng qua là mức độ phồn hoa kém rất nhiều.
Đường núi rất hẹp, bị hỏng, trên đường cũng rất ít khi gặp phải người đi đường.
Trên đường đi, Tôn Ngộ Không và Đường Tăng rất ít khi nhìn thấy thành trấn gì đó phồn hoa náo nhiệt, phần lớn thứ gặp phải đều là thôn trang rách rưới, hoặc liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy một trấn nhỏ.
Dân chúng nơi này sống khó khăn hơn dân chúng Đại Đường rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận