Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 768 - Ngươi còn làm bồi bàn cho phụ thân?

Tôn Ngộ Không nhìn thấy Lý Nguyên có hơi kích động hô lên một tiếng.
Hắn vốn muốn gọi là sư phụ, nhưng Lý Nguyên từ đầu đến cuối cũng không đồng ý nhận hắn làm đồ đệ.
Lý Nguyên cười cười với Tôn Ngộ Không: “đến rồi à, rửa tay đi, đợi một lát là có thể ăn cơm rồi.”
Ngữ khí tỏ ra vô cùng bình tĩnh, không có gì bất ngờ cả, vẫn giống như trước đây lúc gọi Tôn Ngộ Không ăn cơm khi Tôn Ngộ Không làm bồi bàn ở đây vậy.
Lòng Tôn Ngộ Không cũng trở nên yên tĩnh hơn.
Hắn hỏi Lý Nguyên: “Chưởng quỹ, video trên trời, còn có điện thoại là do ngươi phát minh sao?”
Lý Nguyên vừa xào rau vừa đáp: “Tiện tay làm.”
Tôn Ngộ Không: “Ta vừa đoán liền biết ngay là do chưởng quỹ phát minh, cũng chỉ có chưởng quỹ mới có thể kinh doanh những món đồ chơi hiếm lạ này. Đúng rồi, chưởng quỹ, ngươi kết hôn rồi à?”
“Chưa.” Lý Nguyên lắc đầu nói.
Trong lòng Tôn Ngộ Không hiện lên một chút nghi ngờ.
Nếu chưa kết hôn, vậy bé gái trước đó lại nói điện thoại là do phụ thân nàng phát minh ra?
Lý Nguyên trút thịt ba chỉ xào tỏi đã xào xong vào đĩa, dặn dò Tôn Ngộ Không: “Bưng thức ăn ra bàn ăn là có thể ăn cơm rồi.”
Tôn Ngộ Không đè nghi ngờ trong lòng xuống, vội vàng bưng mấy món ăn đã xào xong ra đại sảnh.
Lý Nguyên cũng cầm mấy cái bát đôi đũa đi đến đại sảnh.
Tôn Ngộ Không thấy nhiều thêm 2 cái bát, đôi đũa liền khó hiểu hỏi: “Còn có người khác sao?”
Đúng lúc này chỉ nghe thấy chỉ nghe thấy một tràng tiếng chuông gió kêu lên, ngay sau đó một cô bé năm tuổi, chở một băng sơn mỹ nữ, cưỡi một con quái miêu hấp tấp từ từ bên ngoài vọt vào.
“Phụ thân, bọn con về rồi.”
Tiểu Tê Tử thấy Tôn Ngộ Không khuôn mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên: “sao ngươi lại ở đây?”
Tôn Ngộ Không nói: “Ặc, hồi trước ta làm bồi bàn ở đây một thời gian ngắn.”
Tiểu Tê Tử bất ngờ hỏi: “Ngươi còn làm bồi bàn cho phụ thân?”
Nàng lại nhìn về phía phụ thân: “Sao phụ thân chưa từng kể chuyện này cho con nghe?”
Lý Nguyên thản nhiên nói thản nhiên nói: “Cũng chẳng phải chuyện gì lớn, có cái gì để nói đâu.”
Tôn Ngộ Không thấy Tiểu Tê Tử gọi Lý Nguyên là phụ thân, mà Lý Nguyên lại nói với hắn là chưa kết hôn.
Trong lòng càng cảm thấy khó hiểu hơn.
Lẽ nào là chưa kết hôn mà sinh con?
Mẹ của đứa bé là ai?
Là vị băng sơn mỹ nữ bên cạnh sao?
Trong lòng Tôn Ngộ Không tràn ngập sự tò mò.
“Ngồi xuống ăn cơm đi.”Lý Nguyên gọi.
Không có ý định muốn giải thích với Tôn Ngộ Không.
Mọi người ngồi xuống, bắt đầu ăn cơm.
Trưa nay Lý Nguyên nấu 6 món 1 canh ăn cùng cơm trắng.
Lần lượt là thịt xào cọng hoa tỏi, xương sườn hầm khoai tây, thịt bò thái sợi xào ớt ngâm, cải trắng, cà tím sốt chua ngọt, gà cay và canh trứng dưa chuột.
Tôn Ngộ Không ăn một miếng khoai tây, mềm, nhừ, thơm, dẻo, vẫn ngon đến bùng nổ như xưa, vị ngon không có gì có thể sánh bằng, thiếu chút nữa là tan chảy luôn đầu lưỡi.
“Ngon quá đi.”
Tôn Ngộ Không không nhịn được mà khen một câu.
Đúng lúc này, hắn đột nhiên chú ý tới chú ý tới Nữ Bạt ở bên cạnh đang ăn với tốc độ dường như có hơi nhanh, sao có thể được chứ?
Tôn Ngộ Không cũng không khỏi tăng nhanh tốc độ gắp thức ăn.
“Tôn Ngộ Không, rốt cuộc Kim Cô bổng của ngươi nặng bao nhiêu vậy?”
Lúc ăn cơm, Tiểu Tê Tử tò mò hỏi.
Tôn Ngộ Không vừa ăn nhanh vừa trả lời: “Hiện tại có trọng lượng của 3 cái thế giới Đại Thiên.”
Trong miệng Nữ Bạt ngậm một miếng sườn, nghe thấy câu trả lời của Tôn Ngộ Không, trong mắt không khỏi hiện lên một tia khiếp sợ.
Trọng lượng của 3 cái thế giới Đại Thiên, cho dù lấy thực lực của nàng chịu 1 đòn như vậy, chỉ sợ chắc cũng phải nửa cái mạng?
Chẳng trách, chỉ với tu với Đại La Kim Tiên sơ kỳ Đại La Kim Tiên sơ kỳ hắn lại thể đánh vào Lăng Tiêu Bảo Điện!
Răng rắc!
Nữ Bạt nhai miếng sườn có cả thịt lẫn xương.
Nàng thấy Tôn Ngộ Không nói chuyện cũng không cũng không gắp thức ăn, cũng tăng tốc độ.
Tiểu Tê Tử không có khái niệm gì đối với trọng lượng, vì vậy không có vẻ gì quá mức ngạc nhiên, nàng lại hỏi: “Kỹ năng của ngươi là học từ ai vậy?”
Tôn Ngộ Không chần chờ một chút: “Ặc, cái này ngươi phải hỏi phụ thân ngươi.”
Tiểu Tê Tử tò mò nhìn phụ thân.
Lý Nguyên không định giấu diếm Tiểu Tê Tử, ăn ngay nói thật nói: “Trước đây ta có chỉ điểm một chút cho hắn, đều là do hắn tự học cả.”
“Vậy mà là do phụ thân chỉ điểm.”
Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt đều cảm thấy bất ngờ.
“Nói như vậy, ngươi cũng coi như là một nửa đệ tử của phụ thân?”Tiểu Tê Tử hưng phấn nói.
Tôn Ngộ Không chột dạ liếc mắt nhìn Lý Nguyên một cái: “Không dám hy vọng xa vời trở thành đệ tử của chưởng quỹ.”
Lý Nguyên chỉ im lặng ăn cơm, không nói thêm gì.
Nhất thời mọi người liền lặng lẽ ăn cơm.
Trừ Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử đang thong thả ăn cơm ra, hai người Nữ Bạt và Tôn Ngộ Không lại âm thầm cạnh tranh, không muốn đồ ăn ngon bị đối phương ăn nhiều hơn.
May mà bát đũa của Lý Nguyên đều là Tiên thiên linh bảo cực phẩm, bằng không nếu là bát đũa bình thường, vào lúc hai người đang đang âm thầm phân cao thấp, đã sơm bị va chạm đến biến thành bột mịn rồi.
“Đúng rồi, cô cô ta mấy hôm trước truyền thư Linh Cáp đến nói sắp quay về kinh thành rồi.”
“Ừm.” Lý Nguyên trả lời một tiếng rồi tiếp tục ăn cơm.
Tiểu Tê Tử nhún vai với Nữ Bạt, cũng bắt đầu vùi đầu ăn cơm.
Chỉ một lát sau là ăn xong bữa trưa rồi, Tôn Ngộ Không có chút lưu luyến cáo từ rời đi.
Lý Nguyên cũng không giữ lại.
Tôn Ngộ Không đem theo tâm trạng phức tạp ra cửa đông, lúc đi qua cửa thành, hắn gặp hai người con gái tuyệt thế mặc cung trang đi đến trước mặt.
Hai người con gái một người mặc đồ màu đỏ, dáng người cao gầy, tỏa ra khí khái anh hùng, nhìn vào khoảng 23 - 24 tuổi.
Một người mặc váy dài màu trắng, thướt tha nhiều vẻ, thánh thiện xuất trần, vừa nhìn vào khoảng 18 - 19 tuổi, nhìn lại lại cảm thấy trưởng thành, trí thức, khiến người ta không nhìn ra được tuổi thật của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận