Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 803 - Đại Ma Vương là ba ba của tất cả mọi người, không phải là của riêng kẻ nào hết

Nữ Oa nhìn thấy Bạch Tố Trinh, trên mặt liền lộ ra vẻ tươi cười: “Thì ra là các ngươi à, đứng dậy đi.”
Bạch Tố Trinh và Tiểu Thanh lúc này mới đứng dậy, nhưng vẻ mặt của hai người đều trở nên cực kỳ cẩn thận.
“Sao các ngươi lại ở đây?” Nữ Oa hỏi Bạch Tố Trinh.
Bạch Tố Trinh cung kính trả lời: “Đệ tử mở một hiệu thuốc gần đây, vì vậy nên thường xuyên đến chỗ Lý công tử chơi.”
Nữ Oa gật đầu, cũng không hỏi nhiều nữa.
Hậu Thổ bên cạnh liếc mắt đánh giá Bạch Tố Trinh một cái, không nhịn được mà mở miệng khen ngợi: “Không ngờ Yêu Tộc các người lại có một người tích cóp được nhiều khí công đức và lực tín ngưỡng như vậy, hiếm ai được vậy.”
Những năm gần đây Bạch Tố Trinh thường xuyên chữa bệnh miễn phí cho người dân nghèo, còn thường xuyên tiếp tế cho những người dân có hoàn cảnh khó khăn, người dân rất biết ơn nàng, tôn xưng nàng là Bạch nương nương, Bồ Tát sống, cung phụng nàng, vậy nên trên người nàng quả thật tích cóp được khí công đức và lực tín ngưỡng.
Bạch Tố Trinh thấy người này vừa liếc mắt một cái đã nhận ra thân phận Yêu Tộc của nàng, trong lòng không khỏi càng ngạc nhiên hơn.
Nữ Oa nghe thấy Hậu Thổ khen ngợi liền có chút đắc ý mà nói: “Đệ tử mà ta thu nhận tất nhiên sẽ không kém.”
Hậu Thổ khinh thường liếc mắt nhìn Nữ Oa một cái rồi nói: “Người ngay cả cốt nhục do bản thân sinh ra cũng có thể vứt bỏ, có cái gì hay mà đắc ý chứ?”
Phụt!
Trong nháy mắt, ba người Bạch Tố Trinh, Tiểu Thanh và Lý Nguyên cùng phun ra nước muối có ga dài 3 thước.
Lời nói của Hậu Thổ thật sự là khiến người khác không nhịn nổi mà.
Đặc biệt là hai người Bạch Tố Trinh và Tiểu Thanh, trong lòng trực tiếp rạn nứt.
Trong đầu không ngừng vọng lại mấy chữ “vứt bỏ cốt nhục thân sinh.”
Điều này là thật sao?
Chắc không phải là thật đâu nhỉ?
Nữ Oa nương nương kết hôn? Ngay cả con cũng có rồi?
Cứ cho là có, sao nàng có thể vứt bỏ cốt nhục do bản thân sinh ra chứ?
Hai người Bạch Tố Trinh và Tiểu Thanh nghĩ đến não đều muốn nổ tung rồi.
Còn Nữ Oa thì tức giận đến nỗi nhảy dựng lên luôn.
Chỉ cảm thấy phổi sắp bị Hậu Thổ làm tức đến nổ tung rồi.
Điều này không phải là cố ý hủy hoại thanh danh của ta sao?
Lại còn ở trước mặt nam thần của ta nữa, Hậu Thổ thực sự quá là âm hiểm, quá vô sỉ, quá đê tiện rồi.
Nàng tức đến mức vội gào lên với Hậu Thổ: “Hậu Thổ, ngươi nói bậy cái gì đấy? Ta nói rồi, Tôn Ngộ Không chỉ là một hòn đá mà ta tùy tiện ném. Sao hắn có thể là cốt nhục do ta sinh ra chứ?”
Hậu Thổ?
Bạch Tố Trinh và Tiểu Thanh liếc mắt nhìn nhau, có thể thấy rõ sự rung động và ngạc nhiên trong mắt nhau.
Nàng vậy mà lại là Hậu Thổ nương nương? Là Hậu Thổ của địa phủ đó sao?
Chắc là vậy rồi, nếu không thì không còn ai dám dùng giọng điệu này nói chuyện với Nữ Oa nương nương nữa.
Không ngờ hai người vừa chụp ảnh với Lý công tử lúc nãy đều là Thánh Nhân. Thật là vượt xa dự liệu!
Hậu Thổ nhìn thấy bộ dạng hổn hà hổn hển của Nữ Oa, sắc mặt bình tĩnh như thường: “Được thôi, nếu người đã nói không phải thì là không phải vậy, không cần kích động như vậy.”
“Ngươi bôi nhọ danh dự của ta, có thể không kích động được sao?”
Nữ Oa vẫn khó nguôi cơn giận. Cùng lúc này, ở trong cửa hàng điện thoại.
Tiểu Tê Tử nhìn vào trong video, bức ảnh chụp chung thân mật của cha cùng Hậu Thổ, Nữ Oa, phút chốc giống như người lớn mà sờ sờ cằm mình, tự lẩm bẩm: “Quả nhiên có gian tình.”
Nữ Bạt đứng một bên cũng nhìn bức ảnh chụp chung của Lý Nguyên và Hậu Thổ, Nữ Oa, trong mắt bất giác lóe lên một tia hiu quạnh.
Lý Nguyên quá ưu tú, bất kể là thực lực hay nhan sắc đều là sự tồn tại có một không ai, trong lòng Nữ Bạt quả thực đã âm thầm nảy sinh lòng mến mộ.
Chỉ có điều, bởi vì thân phận cương thi nên nàng vô cùng tự ti, cộng thêm việc Lý Nguyên quá ưu tú, nàng hiểu rõ bản thân không xứng với Lý Nguyên, do đó phần tình cảm mến mộ trong lòng bị nàng chôn giấu thật sâu, thật sâu.
Mặc dù nàng hiểu bản thân mình và Lý Nguyên không có khả năng, nhưng sau khi nàng nhìn thấy Lý Nguyên và người con gái khác chụp ảnh cùng nhau vẫn không nhịn được mà hụt hẫng.
Đặc biệt là hai nữ tử này còn là Nữ Oa và Hậu Thổ nương nương chí cao vô thượng, Nữ Bạt phút chốc cảm thấy bản thân thật nhỏ bé, dường như cả việc trộm ái mộ Lý Nguyên cũng không xứng.
Vào lúc Nữ Bạt đang ủ rũ buồn bã, ánh sáng trong cửa tiệm bỗng tối đi vài phần.
Tiếp đó, một người đàn ông trung niên vóc người cao lớn, cơ thể cường tráng vạm vỡ, gương mặt thô kệch góc cạnh như dao gọt đi vào trong tiệm điện thoại.
Người đàn ông trông khoảng chừng bốn mươi tuổi, tinh thần phấn chấn, ánh mắt sắc bén, trên người mặc một chiếc áo bào màu đen, trên vai khoác thêm áp gió màu đen, cả người toát ra khí thế mạnh mẽ, cực kỳ bức người.
Tiểu Tê Tử nhìn người đàn ông trung niên, tò mò trợn tròn mắt, nàng cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc ở trên người đối phương.
Luồng khí tức này giống như khí tức phát ra từ trên người của ba người Nữ Bạt, Tướng Thần, Hậu Khanh, nhưng lại có chút khác biệt.
Đây là khí tức thuộc về cương thi.
Người này cũng là cương thi, hơn nữa còn là một vị thủy tổ cương thi có thực lực lợi hại hơn cả Tướng Thần, Hậu Khanh.
Không biết hắn đến để làm gì?
Trên mặt của Tiểu Tê Tử lộ ra một tia tò mò, không mảy may sợ hãi.
“Doanh Câu!”
Nữ Bạt nhìn người đàn ông trung niên, trong miệng lạnh lùng bật ra hai chữ, ánh mắt trở nên nghiêm trọng vô cùng.
Khí tức của Doanh Câu tạo cho nàng áp lực nhất định, điều này chứng tỏ thực lực của đối phương mạnh hơn nàng.
Doanh Câu cũng mặt không biểu cảm nhìn Nữ Bạt.
Thực ra hắn đã biết Nữ Bạt ở đây từ lâu. Dù gì thì Nữ Bạt cũng không che giấu thân phận.
Chỉ có điều hắn định đợi sau khi ba người Nữ Bạt, Tướng Thần, Hậu Khanh đánh đến nổi ngươi chết ta sống rồi mới xuất hiện một mẻ hốt trọn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận