Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1383 - Phụ từ nữ hiếu!

Thoạt nhìn chén ngọc cũng không mấy thu hút, tiếp xúc không có hào quang huyền ảo đầy trời, cũng không có đạo văn quấn quanh.
Nhưng sau khi Trương Bách Nhẫn vận chuyển pháp lực vào hai mắt, hắn lập tức phát hiện diện mạo chân thực của chén ngọc.
Khí Tiên Thiên dồi dào như mưa, đạo ấn Thần văn lấp lóe chập chờn, miệng chén có tinh hà chuyển động, pháp tắc tràn ngập quanh thân, quả nhiên là thần kỳ bất phàm.
Đây thế mà lại thật sự là Tiên thiên linh bảo cực phẩm!
Trương Bách Nhẫn cảm nhận được khí tức của chén ngọc phát ra, hoàn toàn nghẹn họng nhìn trân trối, vừa mừng vừa sợ vuốt ve mặt ngoài chén ngọc, nhất thời có chút yêu thích không nỡ buông tay.
Chỉ tiếc bộ Nghê Thường Tiên Y đó hơi không tiện xem.
Cũng không biết có phải cũng giống như chén ngọc, là Tiên thiên linh bảo cực phẩm hay không?
Trương Bách Nhẫn nhìn chằm chằm chén ngọc, ánh mắt mập mờ bất định.
Trương Ngọc Yên thì trơ mắt ra nhìn pháp bảo của mình.
Nhìn lâu như vậy rồi, có phải phụ vương nên trả lại cho ta hay không?
Chỉ là nàng ngại nói ra lời này, có vẻ như nàng rất keo kiệt.
Trương Bách Nhẫn cầm chén ngọc, con mắt đảo lòng vòng, chỉ thấy hắn bày ra vẻ mặt xúc động nói với nữ nhi: “Yên Nhi, con có biết gần đây Thiên Đình sóng ngầm cuồn cuộn, nhìn như bình tĩnh nhưng cũng đã đầy rẫy nguy cơ rồi không?”
Trương Ngọc Y lại không quan tâm cái sóng ngầm cuồn cuộn gì đó, nàng chỉ vào chén ngọc, nhỏ giọng nhắc nhở Trương Bách Nhẫn: “Phụ vương, ngươi xem xong chưa? Có thể trả Tinh Hà Ngọc Oản lại cho ta được không?”
Trương Bách Nhẫn: “…”
Tiểu nha đầu này, thật là hết chuyện để nói rồi, có thể tán gẫu một chút được không hả?
Có cần phải gấp gấp đòi lại như vậy không?
Chẳng lẽ ta đường đường là Ngọc Đế còn muốn đồ của ngươi sao?
Coi ta là ai hả?
Trương Bách Nhẫn giả vờ không nghe được lời nữ nhi, tự mình nói: “Thiên Đình sắp sửa nghênh đón một trận chiến lớn trước nay chưa từng có, đến lúc đó ắt sẽ tạo thành sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông. Vì chống lại kẻ địch bên ngoài, Thiên Đình nhất định phải dốc hết toàn lực ứng phó mới được.”
Trương Ngọc Yên chớp chớp đôi mắt to trong veo như nước của nàng, cơ bản không tiếp lời Ngọc Đế.
Trương Bách Nhẫn thấy nữ nhi giả ngu, không còn cách nào nên đành phải nói tiếp: “Cho nên cái Tinh Hà Ngọc Oản này của con cứ tạm thời để ở chỗ của phụ vương, để cho phụ vương giữ đi. Để ở chỗ của ngươi cũng không thể phát huy ra uy lực chân chính của nó. Thế này cũng coi như ngươi vì Thiên Đình ra một phần sức.”
Hắn nói xong, ánh mắt lập tức sáng lên nhìn chằm chằm vào nữ nhi, mặt đầy vẻ mong đợi.
Đối diện với ánh mắt chân thành này của phụ vương, ngươi sẽ không nhẫn tâm từ chối đâu đúng không?
Trong lòng Trương Ngọc Yên đầy bất đắc dĩ.
Không ngờ suy đoán của mình quả nhiên chính xác.
Phụ vương thật sự muốn Tinh Hà Ngọc Oản.
Còn nói đến hiên ngang lẫm liệt như vậy.
Ngất!
Trương Ngọc Yên lặng lẽ nói: “Thật ra giao cho phụ vương giữ cũng không sao, chẳng qua cái Tinh Hà Ngọc Oản này đã nhận chủ rồi, chỉ có ta mới có thể sử dụng, cho nên…”
Nàng khẽ nhún vai, lộ ra vẻ mặt lực bất tòng tâm.
Trương Bách Nhẫn tùy ý nói khích:
“Chẳng lẽ Yên Nhi không thu nguyên thần ở trong chén ngọc lại được sao?”
Trương Ngọc Yên: “Thu nguyên thần lại cũng không phải đơn giản, cái chén ngọc này, còn có Nghê Thường Tiên Y đều đã hợp làm một thể với nguyên thần của ta, không thể tách rời, cũng không thu lại được.”
Trương Bách Nhẫn hoài nghi hỏi: “Không thể nào! Sao lại có pháp bảo không tách r với nguyên thần?”
Thật sự thấy ta chưa tu luyện bao giờ, dễ lừa gạt à?
Trương Ngọc Yên thành khẩn nói: “Ta nói sự thật, nếu phụ vương không tin thì có thể tự mình cảm nhận mắt trận trong chén ngọc, xem có thể tìm được ấn ký nguyên thần ta hay không.”
Trương Bách Nhẫn nghe vậy không từ chối, lập tức xuất nguyên thần ra, kiểm tra cấm chế trong chén ngọc một hồi.
Bởi vì Trương Ngọc Yên mở cấm chế trong Tinh Hà Ngọc Oản nên Trương Bách Nhẫn kiểm tra vô cùng dễ dàng.
Chỉ là, điều khiến cho Trương Bách Nhẫn phải cau mày là, hắn cũng không phát hiện nguyên thần Trương Ngọc Yên ký thác ở trong đó.
Chẳng lẽ điều nữ nhi nói là sự thật?
Cái pháp bảo này cũng quá kỳ quái rồi?
Đây là lần đầu tiên hắn nghe nói việc nguyên thần và pháp bảo không thể tách rời.
Trương Bách Nhẫn còn nỗ lực lén lút ký thác nguyên thần của mình vào trong cấm chế thực sự của Tinh Hà Ngọc Oản, muốn luyện hóa Tiên thiên linh bảo cực phẩm này.
Nhưng mà, khi hắn vừa tách một sợi nguyên thần ra, trong thời điểm hắn vừa định ký thác nguyên thần vào trong Tinh Hà Ngọc Oản.
Cấm chế đột nhiên toả ra ánh sáng chói lọi, hợp thành từng đạo ấn huyền ảo, dễ như trở bàn tay liền xoắn sợi nguyên thần mà Trương Bách Nhẫn phân ra thành hư vô.
“A!”
Nguyên thần bị hủy, Trương Bách Nhẫn lúc này liền ôm đầu kêu lớn một tiếng, không nhịn được phun ra một ngụm tinh huyết.
Một màn này lập tức khiến Trương Ngọc Yên bị dọa sợ không nhẹ
Nàng không biết vì sao phụ vương lại hộc máu?
Nàng lo lắng hỏi phụ vương: “Phụ Vương, ngươi làm sao vậy? Có nặng lắm không?”
Dù ta không muốn cho ngươi Tinh Hà Ngọc Oản, ngươi cũng đừng nên tức giận đến thổ huyết chứ?
Sau khi Trương Bách Nhẫn phun ra một ngụm máu tươi liền cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều.
Chỉ là hơi thở của hắn so với trước đây đã suy nhược hơn ba phần.
Sắc mặt cũng biến thành tái nhợt không một giọt máu.
Một bộ dạng bị tổn thương nguyên khí nặng nề.
Một sợi nguyên thần bị hủy này, không tốn mấy vạn năm thời gian thì chỉ sợ là không khôi phục được.
Điều này làm cho Trương Bách Nhẫn rất đau lòng.
Suýt chút nữa lại tức thổ huyết.
Đồng thời, hắn cũng vô cùng chấn kinh và sợ hãi sức mạnh hủy diệt mà Tinh Hà Ngọc Oản vừa thể hiện ra.
Phải biết rằng, mặc dù nguyên thần vừa bị xoắn chết lúc nãy chỉ là một sợi hắn phân ra.
Nhưng thực lực của sợi nguyên thần này cũng không yếu hơn so với Đại La Kim Tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận