Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 852 - Ta có tội, ta thừa nhận (2)

Nói rồi, bóng dáng nàng lóe lên rồi bay về phía xa xa.
(Sau khi trở về từ Dị thế giới, pháp lực của nàng khôi phục)
Ngưu Ma Vương thấy Tử Hà đi rồi, trong lòng liền thở dài một hơi.
Hắn đứng dậy từ trên mặt đất, căm hận nhìn Tôn Ngộ Không và Thiết Phiến công chúa rồi nghiêng mình bay đến Hào Sơn Khô Tùng Giản.
“Đại ca….”
Tôn Ngộ Không nhìn bóng lưng Ngưu Ma Vương hét lên một tiếng, muốn giải thích quan hệ của hắn và Thiết Phiến công chúa, mà Ngưu Ma Vương căn bản không muốn nói gì với Tôn Ngộ Không.
“Lão bà này là ai?”
Bạch Tinh Tinh chỉ vào Thiết Phiến công chúa, sắc mặt không có ý tốt hỏi Tôn Ngộ Không.
Tôn Ngộ Không chưa nói gì, Thiết Phiến công chúa đã nổi khùng: “Con ranh, ăn nói cho lịch sự chút, ngươi gọi ai là lão bà?”
“Ai trả lời thì gọi người đó thôi.”
Bạch Tinh Tinh lờ mờ nói.
Thiết Phiến công chúa tức giận: “Chẳng ra cái thể thống gì cả, hôm nay pahir giáo huấn ngươi một trận.”
“Đến đây, ai sợ ai.”
Bạch Tinh Tinh bày thế, không chịu yếu thế nói.
“Đến thì đến.”
“Có gì từ từ nói, đừng động tay động chân.”
Tôn Ngộ Không thấy Thiết Phiến công chúa và Bạch Tinh Tinh cãi nhau bèn vội vã khuyên ngăn.
“Chí Tôn Bảo, hai người bọn ta hôm nay ngươi giúp ai.”
“Không Không, ngươi chọn nàng hay là chọn ta?”
Tôn Ngộ Không: “….”
Đúng vào lúc này, Trư Bát Giới, Sa Tăng mang theo Đường Tăng tìm tới.
Trư Bát Giới thấy Tôn Ngộ Không được hai vị tuyệt sắc mỹ nhân vây quanh, không khỏi lộ ra vẻ ngưỡng mộ: “Hầu ca đúng là hình mẫu của ta.”
Sa Tăng vô thức gật đầu.
Mà Đường Tăng lại âm ầm lắc đầu, xem ra, tên Tôn Ngộ Không này không có duyên với cửa Phật rồi!
Trường An, khách điếm.
Đát Kỷ hiếu kỳ hỏi ca ca rằng: “Ca, ngươi nói xem Tôn Ngộ Không sẽ chọn ai?”
Lý Nguyên trầm mặc nói: “Trẻ con mới lựa chọn.”
“Ý gì vậy?”
Đát Kỷ nghi hoặc hỏi.
“Ngốc.”
Tiểu Tê Tử bất đắc dĩ nhìn cô cô: “Đại nhân đương nhiên là muốn hết rồi.”
Tiểu Tê Tử vừa mới nói xong, đã phát hiện gò má của mình, bị hai tay của cô cô véo chặt lấy rồi.
“Lại dám nói cô cô ngốc, xem ta có nặn mặt ngươi thành cái bánh bao không.”
“Cô cô, ta sai rồi.”
Tiểu Tê Tử mau chóng xin tha thứ.
Nữ Bạt ngồi ở bên cạnh, miệng nở nụ cười nhìn Đát Kỷ và Tiểu Tê Tử đang cãi nhau.
Ding leng keng leng keng.
Chính vào lúc này, hai bóng người tà áo phấp phới cùng lúc bay vào từ cửa.
“Hai vị nương nương, cứu mạng với.”
Tiểu Tê Tử nhìn hai người tiến vào cửa, vội vàng cầu cứu.
“Không rảnh cứu ngươi, bọn ta có chuyện hỏi cha ngươi.”
Nữ Oa nhanh chóng nói một câu, rồi đến trước mặt Lý Nguyên, nhìn chằm chằm vào Lý Nguyên không di chuyển mắt.
Còn có Hậu Thổ, cũng nhìn Lý Nguyên không chớp mắt giống như Nữ Oa.
Mặt của hai người cách mặt của Lý Nguyên không đến một xích.
“Làm sao thế?”
Lý Nguyên thấy kì lạ nhìn hai người.
“Ngươi với Tử Hà kia có quan hệ gì?”
Nữ Oa hỏi.
“Nàng nói ngươi là phu quân của nàng, có phải là thật không?”
Hậu Thổ tiếp lời nói.
“Giả đấy.”
Lý Nguyên đáp.
Hắn và Tử Hà không có chuyện gì cả, nhiều nhất chỉ xem như là quen biết, dĩ nhiên không phải quan hệ phu thê.
Nữ Oa và Hậu Thổ nghe thấy Lý Nguyên trả lời, chợt thở phào một hơi dài nhẹ nhõm.
“Ta đã nói mà, ngươi không thể nào là phu quân của nàng.”
“Thì ra là nàng vọng tưởng.”
Nữ Oa thấy yên tâm, chợt kéo cánh tay của Lý Nguyên, đề nghị: “Lý Nguyên, chúng ta đánh cờ vây đi?”
Hậu Thổ thấy vậy, cũng không chịu yếu thế kéo một cánh tay khác của Lý Nguyên: “Lý Nguyên chúng ta chơi trò chơi thẻ bài đi!”
Ting leng keng leng keng.
Chính vào lúc này, chuông gió trên rèm cửa lại một lần nữa vang lên.
Một mỹ nữ mặc áo lưới dài màu trắng, bên dưới có phối cùng một chiếc váy dài màu tím, vẻ mặt vui mừng đi vào.
Chính là Tử Hà.
Sau khi nàng đi vào khách điếm, lập tức thấy Lý Nguyên bị hai nữ tử khuynh quốc khuynh thành, trẻ tuổi vô song, cao quý thánh khiết vây quanh, biểu cảm bỗng chốc trở nên sững sờ.
Trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Bọn họ là ai? Có quan hệ gì với Lý Nguyên?
Tại sao lại kéo cánh tay của Lý Nguyên? Hơn nữa, trông bọn họ xinh đẹp quá đi!
Trước nay, nàng chưa từng không tự tin về dung mạo của mình.
Nhưng từ khi nhìn thấy Đát Kỷ, còn có nữ tử lạ mặt này, Tử Hà phát hiện, mình chỉ có thể gọi là bình thường không có gì nổi bật!
Nữ Oa và Hậu Thổ cũng đã nhìn thấy Tử Hà, không khỏi đánh giá trên dưới đối phương một chút, ánh mắt tràn đầy vẻ nghiền ngẫm.
Đát Kỷ thấy tình hình này, chợt dừng việc bẹo mặt của Tiểu Tê Tử lại, cùng với Tiểu Tê Tử, vừa ăn khoai tây chiên, vừa ngồi xem màn kịch hay này.
“Bọn họ là ai?”
Tử Hà phá vỡ sự im lặng, hỏi Lý Nguyên.
Ánh mắt của nàng có hơi hoảng loạn, lo lắng trái tim Lý Nguyên đã có nơi thuộc về.
Lý Nguyên đang chuẩn bị giới thiệu cho Tử Hà, có điều, Nữ Oa lại tranh mở miệng trước: “Ta tên là Nữ Oa,”
Hậu Thổ cũng mở miệng nói: “Ta tên là Hậu Thổ.”
Tử Hà chớp mắt.
Cái tên này, làm sao lại nghe quen tai đến thế?
Lập tức, nàng đã phản ứng lại, chợt giật mình đến nỗi miệng có thể nhét vừa hai quả trứng vịt.
Đây không phải là Nữ Oa Thánh Nhân và Hậu Thổ Thánh Nhân sao? Bọn họ lại là Thánh Nhân?
Tử Hà lại có hơi không dám tin vào mắt mình.
Dù sao, đây hắn là Thánh Nhân chí cao vô thượng, tại sao hai người lại đồng thời kéo cánh tay Lý Nguyên chứ?
Không lẽ nào, hai vị Thánh Nhân nương nương này cũng thích Lý Nguyên sao? Việc này, cũng quá là khó tưởng tượng được, quá lad chấn động rồi!
Qua một lúc lâu, Tử Hà mới ngậm lại được chiếc cằm rơi xuống vì kinh ngạc, nàng vội vàng hành một lễ với Nữ Oa và Hậu Thổ.
“Bái kiến Nữ Oa nương nương, Hậu Thổ nương nương.”
“Ngươi sao lại hành lễ với nàng trước?”
Hậu Thổ có hơi không hài lòng hỏi Tử Hà: “Lẽ nào, ngươi cảm thấy địa vị của nàng cao hơn ta sao?
“Hả?”
Tử Hà vô cùng mơ hồ.
Nàng hoàn toàn không ngờ được rằng, chỉ bởi vì hành lễ với Nữ Oa trước, lại chọc cho một vị Thánh Nhân khác không vui rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận