Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1455 - Gặp chuyện chớ hoảng, lấy điện thoại ra chụp hình trước đã!

Hắn chuẩn bị ngã bài với Đát Kỷ và Nữ hoàng Tiên Đường, cho nên trực tiếp xuất ra con át chủ bài của mình đánh bất ngờ, dịch chuyển Đát Kỷ và Nữ hoàng Tiên Đường đến Thiên Cơ sơn.
Không cho Đát Kỷ và Nữ hoàng Tiên Đường bất kỳ cơ hội xoay chuyển nào.
Còn việc tại sao dịch chuyển cả Lý Nguyên đến Thiên Cơ sơn, đây chỉ là Vu Tiểu Ngư tiện tay mà thôi.
Vậy mà lại đẹp trai hơn ta, không thể tha thứ!
Lý Nguyên nhìn tượng đá trên quảng trường, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười nhạt.
Hồng Quân này không lo làm đạo tổ, vậy mà lại cosplay đến tận đây.
Biết chơi đó!
Mà tuy Hồng Quân đã bị phong ấn, nhưng hắn cũng có ý thức.
Giờ phút này nhìn thấy Lý Nguyên.
Hắn không khỏi rơi nước mắt.
“Hu hu hu, Lý tiền bối, ngôi sao sáng, ánh trăng sáng, cuối cùng cũng đợi được lão nhân gia ngươi rồi!”
Đương nhiên, bởi vì bị phong ấn nên hắn chỉ có thể hét câu này ở trong lòng, không nói ra được.
Chỉ là, đương nhiên là Lý Nguyên nghe thấy.
“Ngươi cứ thành thật ở đó đi, ngươi cố ý nói Tiểu Tê Tử có hệ thống khiến hắn chú ý đến Tiểu Tê Tử, ta vẫn chưa tính sổ với ngươi đó.”
Lý Nguyên truyền âm nói.
Hồng Quân vội vàng giải thích: “Xin Lý tiền bối thứ lỗi, ta cũng hết cách nên mới khiến hắn chú ý đến Tiểu Tê Tử. Nhưng ta biết Tiểu Tê Tử có Lý tiền bối che chở, sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm gì, nếu không, dù hắn đánh chết ta, ta cũng sẽ không làm như vậy.”
Lý Nguyên lãnh đạm nói: “Nếu ngươi khiến hắn chú ý ta, ta sẽ không nói gì, nhưng chú ý Tiểu Tê tử. tuy Tiểu Tê Tử sẽ không có nguy hiểm, nhưng cũng không được!”
Hồng Quân lập tức hiểu ra hành vi trước đó của mình là không thỏa đáng.
Hắn ủ rũ nói: “Ta nguyện ý bị phạt, xin Lý tiền bối thoát khốn cho ta trước, sau đó giày vò ta như thế nào cũng được.”
Lý Nguyên: “...”
Có quỷ mới giày vò ông già như ngươi!
Nhưng thái độ tạm được.
“Đợi trước đi!”
“...”
Lý Nguyên và Hồng Quân đối thoại, người bên ngoài đều không biết.
Vu Tiểu Ngư thấy Đát Kỷ và Nữ hoàng Tiên Đường vốn không lộ ra bất kỳ vẻ khẩn trương bất ngờ với sự thay đổi trước mắt, khiến hắn không khỏi bất ngờ.
Hai người này cũng quá bình tĩnh rồi đúng không?
Còn nữa, thứ Đát Kỷ cầm trên tay là điện thoại sao?
Vậy mà còn có tâm trạng chụp ảnh.
Vu Tiểu Ngư cảm thấy mình bị khinh thường.
Nữ nhân, các ngươi sẽ hối hận!
Sau khi Đát Kỷ gửi hình ảnh cho Tam Tiêu, lúc này mới nhìn về phía Vu Tiểu Ngư, giọng điệu thoải mái nói:
“Đây là hang ổ của ngươi? Trông chẳng ra làm sao giống như diện mạo của ngươi vậy.”
Vu Tiểu Ngư: “...”
Khóe miệng hắn co giật, có cảm giác bị xúc phạm nghiêm trọng.
Sao ta lại chẳng ra làm sao?
Rõ ràng là rất đẹp trai có hiểu không?
Hắn nhẫn nhịn phẫn nộ trong lòng, vẻ mặt lạnh lùng nói với Đát Kỷ: “Hiện tại ta cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất, chủ động cởi bỏ ràng buộc với hệ thống của ngươi, đồng thời giao hệ thống cho ta. Thứ hai, ta sẽ đích thân chủ động cởi bỏ giúp ngươi, chỉ là, ta cảm thấy có lẽ ngươi không chịu được đau đớn của lựa chọn thứ hai đâu.”
“Hây…”
Đát Kỷ nghe vậy thì lập tức thở dài, lắc đầu nói: “Vốn nếu ngươi bồi thường xin lỗi thì ta sẽ không truy cứu tội của ngươi, nhưng không ngờ con người ngươi lại thích tìm chết. Hết thuốc chữa!”
Vu Tiểu Ngư thấy Đát Kỷ cứng mồm, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười giễu: “Xem ra ngươi vẫn chưa nhận ra hiện thực.”
“Bốp!”
Đột nhiên hắn búng tay một cái.
“Ào ào ào!”
Một pháp liệm Đại Đạo quanh quẩn pháp tắc chư thiên không hề báo trước mà xuất hiện xung quanh Đát Kỷ, xoắn phá thời không, phá diệt vạn pháp, muốn trói chặt Đát Kỷ lại.
“Phá!”
Đát Kỷ thấy thế, trong miệng nhẹ nhàng phun ra một chữ “Phá”.
Xích sắt Đại Đạo lập tức tán loạn thành Hỗn độn linh khí, rồi biến mất ở hư không.
Xung quanh lập tức khôi phục lại trời yên biển lặng.
Vu Tiểu Ngư thấy thế, sắc mặt lập tức cuồng biến, trái tim đập thình thịch.
Lần đầu tiên lộ ra vẻ thất thố.
Hắn không ngờ Đát Kỷ lại chặn được công kích của pháp liệm Đại Đạo.
Quan trọng là còn nhẹ nhàng như vậy.
Chẳng lẽ nàng thật ra là Đại Đạo?
Tuy trong lòng kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ, nhưng động tác của Vu Tiểu Ngư cũng không chút chần chờ, trong đầu hắn vừa động, sóng lớn Đại Đạo khủng bố đã cuồn cuộn không ngừng cắn nuốt về phía Đát Kỷ.
“Soạt!”
“Ầm đùng đùng!”
Vô số đạo ấn xung quanh Đát Kỷ nổ tung, tách ra.
Rực rỡ như pháo hoa.
Nhưng để vũ trụ hủy diệt còn khủng bố hơn.
Chỉ trong nháy mắt, xung quanh của Đát Kỷ đã hình thành một mảng cấm địa cuồng bạo không có thời gian, không có không gian, không có pháp tắc.
Dưới Đại Đạo, bất kỳ sinh linh nào đều không thể sống sót được một giây ở nơi này.
Thế giới Hồng Mông xung quanh dùng tốc độ vượt qua thời gian, bị cấm địa cắn nuốt hầu như không còn gì, nhưng lại không ảnh hưởng chút nào đến Thiên Cơ sơn.
Hồng Quân nhìn cảnh tượng này, trên mặt lập tức tràn ngập vẻ điên cuồng mê say.
“Đây là thực lực bộc phát của cường giả Đại Đạo sao? Có thể hủy diệt mọi thứ, nhưng lại có thể khống chế hủy diệt trong phạm vi dự định, không ảnh hưởng đến ngoại giới. Lực khống chế pháp tắc đại đạo xuất thần nhập hóa này khiến ta theo không kịp.”
Đối mặt với công kích khủng bố xung quanh, chỉ thấy Đát Kỷ “làm bộ làm tịch”, tư thái nho nhã biến ảo thủ ấn.
Sau đó, xung quanh cơ thể nàng lập tức hình thành một màn màu sắc rực rỡ.
Làm nổi bật vẻ đẹp động lòng người, tiên khí lượn lờ của Đát Kỷ.
Sóng cuồng đạo ấn khủng bố đụng vào màn màu sắc, lập tức hóa thành từng đốm nhỏ, sau đó biến mất thành hư vô.
Ngoại trừ làm nổi bật Đát Kỷ càng thêm xinh đẹp thì không thể làm tổn thương đến nàng.
Chỉ là bề ngoài trông Đát Kỷ vô cùng tao nhã, nhưng tình hình thực tế là:
“Lão ca, mau, tăng thêm cho ta một tầng phòng ngự.”
“Đừng vội ra tay, đợi sau khi ta tạo dáng thì lão ca hãy hóa công kích của đối phương thành đốm nhỏ, làm nổi bật ta giống tiên nữ một chút, mộng ảo một chút.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận