Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1593 - Vai phụ không xứng lộ mặt

Công Tôn Tập Nhã cười khẩy nói: “Cự tuyệt chính là sỉ nhục ta, huống hồ, nàng còn mưu toan để Thánh Nhân hiệu lực, làm sao không tính là sỉ nhục ta?”
“Vậy ngươi muốn giải quyết chuyện này thế này?”
Tiểu Tê Tử bình tĩnh hỏi.
Không rối rắm chuyện Võ Chiếu có sỉ nhục Công Tôn Tập Nhã hay không.
Công Tôn Tập Nhã thong dong nói: “Điều kiện ta đã đưa ra. Chỉ cần quỳ xuống dập đầu với ta là được.”
Tiểu Tê Tử lắc đầu nói: “Điều kiện này, ta nhất định sẽ không đồng ý. Võ Chiếu là tể tướng Tiên Đường, đại biểu uy nghiêm của Tiên Đường, uy nghiêm của Tiên Đường há có thể chịu nhục?”
Công Tôn Tập Nhã lạnh nhạt nói: “Nói như vậy, thì không nói chuyện được nữa?”
Tiểu Tê Tử: “Xem ra, ngươi rất tự tin với thực lực của ngươi.”
Công Tôn Tập Nhã: “Quả thực tự tin.”
Tiểu Tê Tử: “Vậy xem thực lực chân chính đi!”
Công Tôn Tập Nhã cảm thấy, vị nữ hoàng Tiên Đường này, mới là đủ tự tin, một Chuẩn Thánh, lại muốn đấu pháp với Thánh Nhân.
Đây không phải là không tự lượng sức sao?
Hắn nhìn lướt qua thành Trường An, hỏi tiểu Tê Tử: “Đấu pháp ở nơi này?”
Tiểu Tê Tử thờ ơ nói: “Nơi nào cũng giống nhau.”
Cùng lúc khi nói chuyện, trong lòng nàng chợt động, khu vực chỗ nàng và Công Tôn Tập Nhã, tức khắc biến thành một mảnh không gian hỗn độn vô biên vô tận.
Mà thành Trường An, vẫn đang ở dưới chân.
Thoạt nhìn tuy cách nhau không xa, nhưng hai bên, thực ra đã cách nhau vô số hư không.
Công Tôn Tập Nhã thấy thế, không khỏi ở trong lòng thầm khen ngợi vận dụng tinh diệu của nữ hoàng Tiên Đường với pháp tắc không gian.
Như vậy, không cần lo lắng đấu pháp sẽ lan đến gần bách tính Trường An nữa.
“Ngươi động thủ trước đi, nếu không ngươi không có động thủ cơ hội đâu.”
Công Tôn Tập Nhã chắp hai tay sau lưng, tự tin nói với Tiểu Tê Tử.
Tiểu Tê Tử nghe vậy, bình tĩnh gật đầu nói: “Nếu đã như vậy, ta động thủ đây!”
Công Tôn Tập Nhã không để bụng.
Tiểu Tê Tử vỗ nhẹ tay vịn đầu rồng trên ghế dựa.
Không hề có báo trước, một chùm sáng lập tức từ trong đầu long bắn ra, Công Tôn Tập Nhã còn chưa kịp phản ứng, chùm sáng đã trực tiếp chiếu lên người hắn.
Trong lòng Công Tôn Tập Nhã kinh hãi, tức khắc cảm thấy thân thể mình, giống như rơi vào trong đầm lầy, nhúc nhích ngón tay cũng cảm thấy khó khăn.
Hắn vội vàng điều động pháp lực, nỗ lực đánh vỡ chùm sáng kỳ quái này.
Nhưng mà cho đến lúc này hắn mới phát hiện, pháp lực trong cơ thể mình thế mà giống như bị hàn băng đông lại, không thể vận chuyển được một xíu nào.
Thậm chí, hắn muốn thoát nguyên thần ra khỏi thân xác thì lại phát hiện, bản thân thậm chí ngay cả nguyên thần của mình cũng không khống chế được.
Hắn lại bị luồng ánh sáng này cố định, bao gồm quá khứ tương lai, sinh mệnh luân hồi, pháp tắc thiên địa, toàn bộ đều bị cố định lại.
Mồ hôi lạnh to như hạt đậu chảy xuống từ trên trán Công Tôn Tập Nhã.
Vẻ mặt vốn tự tin thong dong, trở nên kinh ngạc không ổn, bối rối sợ hãi.
Hắn không rõ, sao Nữ hoàng Tiên Đường chỉ phát ra một chùm sáng trên vương tọa của nàng đã khiến hắn hoàn toàn mất lực chống cự?
Mình chính là Thánh Nhân đấy?
Thánh Nhân chí cao vô thượng!
Sao lại không có cách đánh lại chùm sáng?
Bản thân có thủ đoạn thông thiên, còn vô số chí bảo do hệ thống ban thưởng.
Còn chưa kịp sử dụng, sao lại mất sức chiến đấu?
Thánh Nhân có thể oan uổng như vậy?
Rốt cuộc vương tọa đầu rồng là pháp bảo gì?
Tại sao khủng bố như vậy?
Không phải Nữ hoàng Tiên Đường là một Chuẩn Thánh sao?
Không phải là trong tiểu thuyết, nàng vai phụ sao?
Tại sao thực lực mạnh như vậy?
So sánh với Nữ hoàng Tiên Đường, Võ Chiếu - đại boss cuối cùng trong tiểu thuyết quả thực không đáng nhắc tới.
Tại sao nhân vật lợi hại như thế không giới thiệu trong tiểu thuyết nhiều một chút?
Nếu không, bây giờ mình đã không bị động như thế!
Nên làm sao mới có thể thoát khỏi đây?
Trong lòng Công Tôn Tập Nhã vô cùng nôn nóng, điên cuồng suy nghĩ chiến lược thoát khỏi khó khăn.
Tuy giờ phút này Tiểu Tê Tử và Công Tôn Tập Nhã đã chuyển dời đến không gian hỗn độn vực ngoại, cách Trường An vô số hư không.
Chẳng qua, khoảng cách tầm mắt hai người rất gần, vì vậy dân chúng thành Trường An vẫn có thể đủ sức nhìn thấy đấu pháp của hai người.
Giờ phút này trong lòng Công Tôn Ương rất nghi ngờ, nếu muốn đấu pháp, sao con trai còn chưa động thủ chứ?
Ngẩn người ở đó làm gì?
Chùm sáng trên vương tọa đầu rồng của Nữ hoàng bệ hạ bắn ra có ý gì?
Đánh một chùm sáng đèn khiến Công Tôn Tập Nhã biểu diễn sao?
Chỉ có Võ Chiếu nhìn thấu một chút nội tình từ cái trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh của Công Tôn Tập Nhã.
Hình như, Công Tôn Tập Nhã chịu thiệt.
Chẳng qua nàng vẫn không biết, Công Tôn Tập Nhã đã mất sức chiến đấu.
Hiển nhiên đấu pháp của Hai người, cũng kinh động đến mấy Thánh Nhân ở Hồng Hoang.
Mấy Thánh Nhân không nghĩ tới thành Trường An lại còn ẩn giấu một tồn tại có thực lực tương đương họ.
Chẳng qua, người này lại cố đấu pháp với Tiểu Tê Tử!
Ánh mắt mấy Thánh Nhân nhìn Công Tôn Tập Nhã không khỏi tràn đầy vẻ đồng tình.
Không bằng tìm đường chết!
So sánh với tu sĩ bình thường, hiển nhiên mấy Thánh Nhân rõ ràng tình hình thật sự của Công Tôn Tập Nhã giờ phút này.
Bọn họ cũng không cảm thấy chút bất ngờ nào.
Bởi vì, bọn họ rõ ràng lai lịch xa giá của Tiểu Tê Tử.
Thật ra, xa giá của Tiểu Tê Tử lại là sự biến đổi từ xe đồ chơi mặt mèo trước kia của nàng.
Mà món đồ chơi xe thuộc Hồng Mông chí bảo.
Chùm sáng phát ra từ hai mắt trên đầu rồng thật sự chính là đèn xe của xe đồ chơi.
Tên thật gọi là Tịch Diệt Thần Quang, có thể đánh bại tất cả pháp thuật, có thể trấn định thời gian và không gian, trấn áp chư thiên Hồng Mông.
Đông lại Công Tôn Tập Nhã chỉ là chuyện dễ dàng.
“Bây giờ ngươi có lời gì muốn nói không?”
Tiểu Tê Tử ngồi ở trên vương tọa, giọng điệu bình tĩnh nói với Công Tôn Tập Nhã hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận