Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 244 - Hằng Nga, Lý Nguyên hiểu ta nhất!

Nàng thuận miệng hỏi Lý Nguyên một câu.
Lý Nguyên dừng lại một chút: “Dựa vào một mình ngươi thì không thể.”
Hằng Nga thật sự không quá bất ngờ, bởi vì ngay cả chính nàng cũng nghĩ như thế.
Chẳng qua, Lý công tử ngược lại thật sự thần cơ diệu toán, thế mà lại biết mình sẽ phụ thuộc.
Đúng rồi, đột nhiên trong lòng Hằng Nga vừa động.
Dựa vào bản thân không thể thay đổi vận mệnh, vậy dựa vào người khác thì sao? Lý công tử thần bí khó lường như thế, nếu như hắn sẵn sàng giúp mình.…
Nghĩ tới đây, tim Hằng Nga đập không khỏi tăng nhanh mấy phần.
Chỉ tiếc, mình có lý do gì khiến Lý công tử hỗ trợ ư...
Cùng lúc đó.
U Minh địa phủ.
Bình Tâm điện.
Hậu Thổ nhìn thấy Nữ Oa vẻ mặt đắc ý, không khỏi nhíu mày: “Đây là lần đầu tiên ngươi tới chỗ của ta, đúng là bất ngờ.”
Nữ Oa cười nói: “Ta không nghĩ tới có một ngày ta sẽ tới đây.”
“Ta rất ghét nụ cười trên mặt ngươi.”
Hậu Thổ lạnh lùng nói.
Nữ Oa nhìn Hậu Thổ, mặt ngọc trắng nõn, vẫn cười đến rực rỡ vô cùng: “Ta tới tìm ngươi, là muốn tặng một người cho ngươi.
“Người?”
Hậu Thổ cảm thấy bất ngờ.
Nữ Oa lại muốn đưa người cho nàng, đây là có ý đồ gì? Mày Hậu Thổ nhíu chặt nói: “Ngươi đang giở trò quỷ quỷ gì thế? Cố lộng huyền hư, chẳng lẽ ngươi không muốn mượn Sinh Tử Bạc?”
Nữ Oa cười đến như một hồ ly xảo quyệt: “Trước tiên xem người ta dẫn đã.”
Vừa nói, nàng lấy ra một bức họa từ trong tay áo.
Chính là Sơn Hà Xã Tắc đồ.
Nữ Oa mở bức họa, nhẹ nhàng run người, trong bức họa lập tức rơi ra một bóng người.
Vóc dáng cao lớn thô kệch, cường tráng mạnh mẽ, cơ bắp trên người từng cục như rồng, khuôn mặt giống như đao gọt rìu đục, góc cạnh rõ ràng, ánh mắt lạnh lùng như đao, khí thế toàn thân dồi dào như vực sâu, nhìn giống như Ma Thần kinh khủng lạnh thấu xương giáng xuống trái đất.
Hậu Thổ nhìn thấy người này, thoáng cái đứng bật dậy từ chỗ ngồi, mặt ngọc lạnh như băng không khỏi lộ vẻ vô cùng kích động.
“Hình Thiên, ngươi thế mà còn sống?”
Thì ra, đại hán thân cao mười trượng chính là Đại Vu Hình Thiên.
Hình Thiên nhìn thấy Thổ, không khỏi kích động vạn phần.
Hắn lập tức quỳ một chân xuống đất, cung kính lễ bái với Hậu Thổ nói: “Hình Thiên bái kiến Hậu Thổ đại nhân.”
Hậu Thổ giơ tay trên không, đỡ Hình Thiên lên: “Mau đứng lên, sao mà ngươi còn sống thế, ta cứ nghĩ ngươi đã chết.”
Hình Thiên giải thích: “Ban đầu ta và Hiên Viên thị tranh đoạt khí vận, kết quả thất bại bị chém rụng đầu, đầu bị trấn áp ở dưới núi Thường Dương, mỗi ngày bị Huyết Ma đại trận cắn nuốt lực bản nguyên.”
“Vốn tưởng không kiên trì được bao lâu, ta cũng sẽ bị đại trận chân linh ma diệt mà chết, chẳng qua mười vạn năm trước, núi Thường Dương đột nhiên long xà trỗi dậy, trận pháp Huyết Ma đại trận vừa lúc bị phá hư một góc, điều này khiến uy lực của Huyết Ma đại trận giảm phần lớn, lực bản nguyên của ta không tiêu hao nhanh như vậy.”
“Chỉ là, mặc dù không tiêu hao nhanh như vậy nhưng mười vạn năm qua như vậy, chân linh của ta vẫn bị tiêu hao từng chút, khi chân linh ta sắp bị hao hết, không nghĩ tới nàng lại đột nhiên xuất hiện.”
Khi nói tới đây, Hình Thiên không khỏi liếc nhìn Nữ Oa, ánh mắt thờ ơ, không bởi vì Nữ Oa là Thánh Nhân, hoặc cứu hắn mà tràn đầy cảm kích với nàng.
“Nàng cứu ta ra ngoài, cũng cải tạo thân thể cho ta, sau đó ta gặp được Hậu Thổ đại nhân.”
Hậu Thổ nghe thấy cảnh ngộ của Hình Thiên, không khỏi thổn thức không dứt.
Vẻ mặt nàng áy náy nhìn Hình Thiên, nói xin lỗi: “Ta vẫn nghĩ ngươi đã chết, thế nên không đi cứu ngươi, những năm này để ngươi chịu khổ.”
Bị phong ấn ở một chỗ mười vạn năm, chân linh vẫn còn ở đây: Bị đại trận tiêu hao không ngừng, thử nghĩ cũng biết mùi vị này khó chịu như nào.
Hình Thiên không thèm quan tâm nói: “Hậu Thổ đại nhân không cần tự trách, ta không ngờ được bản thân còn có thể sống sót.”
Hậu Thổ nhìn về phía Nữ Oa: “Làm sao ngươi biết Hình Thiên còn sống?”
Nữ Oa cười đắc ý nói: “Hiển nhiên là năng lực suy tính của ta mạnh hơn ngươi.”
Hậu Thổ suy nghĩ một lúc: “Hẳn là ngươi đi cầu Lý đạo hữu, lại còn dát vàng trên mặt mình, đúng là đủ vô liêm sỉ.”
Mặc dù là suy đoán, nhưng giọng điệu của nàng lại cực kỳ chắc chắn.
Hình Thiên bên cạnh nghe thấy ba chữ Lý đạo hữu, không khỏi lộ ra một chút nghi ngờ.
Có thể khiến Hậu Thổ gọi là đạo hữu, còn có thể khiến Nữ Oa thỉnh cầu, chẳng lẽ trong thời gian ta bị phong ấn, hồng hoang lại xuất hiện một Thánh Nhân sao?
Nữ Oa thấy Hậu Thổ đoán ra nguyên nhân, không phủ nhận.
Càng không có ngại ngùng sau khi bị vạch trần.
Nàng nói với Hậu Thổ: “Lý Nguyên nói, chỉ cần ta cứu Hình Thiên, ngươi sẽ cho ta mượn Sinh Tử Bạc, không biết hắn tính vậy có đúng không?”
Hậu Thổ liếc mắt, nàng hiểu, Nữ Oa đang nhắc nhở bản thân chuyện của Sinh Tử Bạc.
Quả thật nàng không muốn thiếu nợ nhân tình của Nữ Oa.
Vì vậy trong lòng vừa động, một đường lưu quang lập tức bay đến từ sau đầu nàng đến trước mặt Nữ Oa: “Ta và ngươi thanh toán xong, dùng hết rồi nhanh trả ta.”
Nữ Oa cầm Sinh Tử Bạc, trong lòng mừng thầm, trên mặt lại ra vẻ cảm thán nói: “Haizz, thật ra thì, ta thật lòng hy vọng Lý Nguyên có thể sai một lần.”
Da mặt Hậu Thổ run lên, thật là được lợi còn khoe mã.
Cái đồ yêu diễm tiện hóa.
“Đúng rồi!”
Nữ Oa như đột nhiên nhớ tới điều gì đó, nàng khoe khoang nói với Hậu Thổ: “Ta ăn một loại thức ăn ngon tuyệt thế tên là sủi cảo ở chỗ Lý Nguyên, mùi vị ngon hơn khoai tây chiên, lẩu, bánh ngọt nhiều.”
Nói tới đây, nàng không khỏi chép miệng, dáng vẻ thèm nhỏ dãi.
“không biết ngươi đã ăn chưa?”
Hậu Thổ nhìn dáng vẻ khoe khoang của Nữ Oa, mặt cười lập tức biến thành than đen.
Quá ghê tởm.
Tại sao Nữ Oa có thể ăn mỹ thực còn ngon hơn khoai tây chiên, bánh ngọt, lẩu mà ta chưa ăn chứ? Rốt cuộc ngon bao nhiêu? Ta không thể nuốt nước miếng, ta phải nhịn xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận