Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 319 - Thông Thiên giáo chủ muốn mắng người

Bạch Ngọc hưng phấn giải thích lai lịch hồ lô với Hằng Nga.
Hằng Nga nghe xong chỉ cảm thấy sừng sờ.
Tiên thiên linh bảo cực phẩm này lại bị người nào đó ném trong viện tử của Lý Nguyên rồi Bạch Ngọc trực tiếp nhặt được?
Vận khí này cũng quá đỉnh rồi đó?
Nhưng Hằng Nga lại nghĩ đến mấy trang sức phẩm trên hành lang của Lý Nguyên đều là hồng tú cầu với Hỗn Độn chung, nhặt được một Tiên thiên linh bảo cực phẩm trong sân dường như không phải là quá vô lý.
Khiếp sợ đến đâu không sợ bằng dáng vẻ Hậu Thổ nương nương la hét muốn lấy thân báo đáp.
Chỉ có thể nói, bí mật trên người Lý Nguyên thật sự là nhiều lắm.
Tính cách Hằng Nga vốn điềm tĩnh lạnh nhạt, nàng chỉ âm thầm cảm thán trong lòng một chút rồi không để việc này trong lòng nữa.
Nàng nhớ tới mục đích thực sự khi tới tìm Lý Nguyên lần này, lập tức nói với Lý Nguyên: “Lý công tử, gần đây thiếp thân đã luyện một điệu múa mới, muốn mời Lý công tử thưởng thức một phen, chỉ điểm chỗ không tốt. Nếu như Lý công tử có thể sáng tác một khúc phù hợp điệu múa này thì càng tốt hơn.”
Nghe thấy Hằng Nga tập một điệu múa mới, Lý Nguyên không khỏi lộ ra một chút hứng thú.
Lần trước hắn gảy đàn tấu khúc ‘Thủy Điều Ca Đầu’, Hằng Nga đã ngẫu hứng nhảy một đoạn.
Kỹ thuật nhảy của nàng thướt tha mềm mại, tư thái yểu điệu uyển chuyển, cực kỳ xinh đẹp.
Sau khi Lý Nguyên xem xong lập tức không quên được, nghĩ khi nào có thể thưởng thức thêm một lần nữa.
Chỉ là hắn không tiện mở miệng bảo Hằng Nga khiêu vũ cho hắn.
Không ngờ ngày hôm nay Hằng Nga lại chủ động muốn khiêu vũ, đương nhiên hắn cầu còn không được.
Lý Nguyên lập tức gật đầu nói: “Có thể thưởng thức vũ đạo của Hằng Nga tiên tử tất nhiên cầu còn không được. Chúng ta đến hậu viện đi, không nên để người không liên quan làm bẩn mắt tiên tử.”
Người không liên quan này rõ ràng là Trường Nhĩ Định Quang Tiên.
Hằng Nga gật đầu, cùng Lý Nguyên đi tới hậu viện.
Lý Nguyên lấy ra đàn tranh ra.
Hằng Nga lập tức phất ống tay áo, bắt đầu nhẹ nhàng khiêu vũ.
Chỉ thấy vũ bộ Hằng Nga mềm mại, ống tay áo phiêu phiêu, y phục xòe tung bay múa như một con hồ điệp đang chầm chậm tung bay trong khóm hoa.
Cho dù một ánh mắt hay một nụ cười quyến rũ đều được kết hợp hoàn mỹ với vũ đạo, có vẻ đặc biệt đẹp không sao tả xiết, ý nhị mười phần.
Điệu múa này phô bày tất cả dáng người uyển chuyển, phong thái nhu mỹ và vô cùng tinh tế của Hằng Nga.
“Tằng, tằng...”
Thưởng thức vũ đạo tuyệt mỹ của Hằng Nga, lòng Lý Nguyên có cảm giác, lập tức không kiềm được bắt đầu gảy cầm huyền.
Một khúc cầm âm đẹp đẽ không gì sánh được lập tức phát ra từ đàn tranh, phối hợp với kỹ thuật nhảy tuyệt diệu của Hằng Nga lại càng hay hơn nữa, cầm sắt hòa minh.
Lý Nguyên và Hằng Nga ở hậu viện đánh đàn khởi vũ, Trường Nhĩ Định Quang Tiên thì đang chịu nỗi thống khổ sống không bằng chết ở tiền viện.
Cảm nhận được nỗi đau xé rách tim gan từ linh hồn truyền tới, Trường Nhĩ Định Quang Tiên thực sự hy vọng mình có thể trực tiếp đã hôn mê còn tốt hơn.
Đáng tiếc, sự đau khổ ở linh hồn quá mức chân thực, quá mức khắc khổ đến mức khắc sâu trong lòng hắn, Trường Nhĩ Định Quang Tiên chẳng những không thể ngất mà ngược lại còn cảm nhận nó càng rõ hơn.
Linh hồn bị ma diễm thiêu đốt nhưng trong miệng lại chẳng kêu được, Trường Nhĩ Định Quang Tiên cảm thấy mình thực sự sắp sụp đổ rồi.
Loại thống khổ không thuộc về mình này đến bao giờ mới có thể kết thúc đây?
Sư phụ mau tới cứu ta, sư phụ mau tới cứu ta!
Trong nỗi đau đớn, Trường Nhĩ Định Quang Tiên không ngừng điên cuồng gọi tên sư phụ ở trong lòng.
Hắn biết, chỉ cần ngâm tụng tên thật, Thánh Nhân đủ tâm có thể cảm nhận được.

Bích Du cung.
Thông Thiên giáo chủ đang đi trong thái hư.
Đột nhiên, trong lòng hắn xuất hiện một tia rung động, Thông Thiên giáo chủ lập tức mở hai mắt ra.
Chỉ thấy có ức vạn ngân hà đang xoay tròn trong mắt hắn, vô số pháp tắc đang lóe lên, đầy vẻ thần vận.
Thông Thiên giáo chủ tra xét cảm ứng trong lòng, chân mày không nhịn được cau lại:
“Là Trường Nhĩ xảy ra ngoài ý muốn, đang cầu cứu với ta.”
“Ai dám trêu chọc đệ tử Xiển giáo ta? Quả thực chán sống!”
Hắn vung tay lên một cái, đỉnh đầu lập tức hiển hiện ra một đoàn khánh vân giống như hoa cái, bên trong khánh vân là ngọc bội kêu leng keng, chuỗi châu ngọc rủ xuống và một dòng sông thật lớn vờn quanh ở giữa, nhìn qua đã thấy vô biên vô tận.
Trong dòng sông mờ mờ lóe ra kim quang giống như có tinh thần bên trong, trên bầu trời chỗ dòng sông có vô số sợi tơ rủ xuống.
Dòng sông dài này chính là dòng sông khí vận của Triệt giáo, mà những sợi tơ là mạch lạc khí vận của đệ tử Triệt giáo.
Bây giờ tuy rằng thiên cơ hỗn độn, không thể nào thôi diễn nhưng Thông Thiên giáo chủ vẫn có thể tìm được vị trí của đệ tử Triệt giáo thông qua dòng sông khí vận.
Hắn tìm được sợi tơ khí vận của Trường Nhĩ Định Quang Tiên, ngay lúc Thông Thiên giáo chủ thấy vị trí của Trường Nhĩ Định Quang Tiên, sắc mặt hắn lập tức trở nên kinh hãi.
“Vãi, sao tên Trường Nhĩ này lại ở bên trong trang viên của Lý đạo hữu?”
“Hắn lại còn phát ra tín hiệu cầu cứu với ta trong trang viên của Lý đạo hữu, chẳng lẽ hắn đắc tội Lý đạo hữu hay sao?”
Nghĩ tới đây, sắc mặt Thông Thiên giáo chủ lập tức trở nên khó coi dị thường.
Trong lòng càng mắng Trường Nhĩ Định Quang Tiên đến mức cẩu huyết lâm đầu.
“Đúng là cẩu vật, đã không làm được việc lại còn khiến mọi chuyện tệ thêm, gây càng nhiều phiền phức cho sư môn.”
Thông Thiên giáo chủ lập tức đứng lên, vẻ mặt hắn âm trầm đi ra luyện công thất.
Bên ngoài luyện công thất, Ô Vân Tiên đứng đầu Tùy Thị Thất Tiên thấy lão sư lập tức vội vàng khom người hành lễ.
Hắn thấy sắc mặt lão sư âm trầm, không nhịn được lên tiếng hỏi:
“Vì sao sắc mặt lão sư lại khó chịu như vậy?”
Thông Thiên giáo chủ nổi giận đùng đùng mắng:
Bạn cần đăng nhập để bình luận