Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2034 - Ẩn trốn một mình?

Chuyện hắn muốn làm nhất bây giờ là đi Đại Mạc quốc, tìm được Trường Sinh Thiên, tự mình chứng thực Trường Sinh Thiên, hỏi đối phương rốt cuộc có phải là phụ thân ruột của hắn hay không?
Hỏi lời Lý Nguyên nói đều là thật sao?
Hắn thật sự là tiểu nhân hèn hạ nhận giặc làm cha, thị phi chẳng phân biệt được, đùa bỡn tình cảm của mẫu thân hắn sao?
Tiểu Long Nữ thấy Dương Quá suy nghĩ xuất thần, nhất thời nói: “Quá Nhi, ngươi không cần quá rối rắm, trước tiên nghỉ ngơi ở đây, còn vể chuyện của phụ thân ngươi, sau này từ từ tìm chứng cứ.”
Thực ra Dương Quá không muốn ở đây, bởi vì, hắn không hy vọng thấy cô cô và Lý Nguyên thân thiết quá mức.
Nhưng, Lý Nguyên lại biết chuyện của phụ mẫu hắn, mà hắn còn rất nhiều chuyện liên quan tới phụ mẫu muốn hỏi Lý Nguyên.
Cho nên, Dương Quá cuối cùng vẫn không từ chối đề nghị của cô cô, lựa chọn tạm thời ở khách điếm.
“Được rồi.”
Tiểu Long Nữ thấy Dương Quá đồng ý ở trọ, lập tức lấy ra một viên trân châu rực rỡ từ trong lòng, đưa cho Lý Nguyên, nói: “Đây là tiền phòng của Quá Nhi.”
Lý Nguyên không chối từ, vẻ mặt tự nhiên thu lấy trân châu.
Mà Dương Quá thì có chút há hốc mồm.
Hắn kinh ngạc hỏi: “Còn phải đưa tiền phòng à?”
Tiểu Long Nữ kỳ quái nhìn Dương Quá, nói: “Đây là khách điếm, ở trọ, đương nhiên phải đưa tiền phòng.”
Vẻ mặt Dương Quá rối rắm:
“Nhưng, nhưng, nhưng, “
Hắn vốn muốn nói, cô cô chuẩn bị gả cho Lý Nguyên, tại sao Lý Nguyên còn thu tiền phòng của cô cô?
Chuyện này không lịch sự chút nào?
Nhưng, hắn không muốn cô cô gả cho Lý Nguyên, cho nên lời này không nói ra miệng.
Suy nghĩ một chút, hắn hỏi cô cô: “Cô cô ngươi cũng đưa tiền phòng sao?”
Tiểu Long Nữ đương nhiên nói: “Đương nhiên, không đưa tiền phòng làm sao ở?”
Dương Quá: “......”
Hắn nghe cô cô trả lời khẳng định, vẻ mặt càng trở nên hết chỗ nói.
Lý Nguyên này thấy tiền là sáng mắt sao?
Cô cô đã nói muốn gả cho hắn, thậm chí ngay cả tiền phòng của cô cô cũng muốn thu!
Người như thế, cô cô lại vẫn muốn gả cho hắn, thực sự là không có thiên lý......
Dương Quá càng cảm thấy không đáng giá vì cô cô.
Ngay khi Dương Quá âm thầm phàn nàn với Lý Nguyên, Lục Vô Song nói với Lý Nguyên: “Chưởng quỹ, ta cũng định ở trọ, cũng cho ta một căn phòng đi.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Muốn ở nơi này, giao tiền là được.”
Lục Vô Song vừa gỡ túi tiền xuống, vừa nói: “Bao nhiêu tiền?”
Lý Nguyên: “Mười lượng bạc một đêm.”
Động tác lấy tiền của Lục Vô Song nhất thời khựng lại, nàng giậm chân nói: “Cái gì Mười lượng bạc một đêm? Sao đắt như thế? Khách điếm này của ngươi làm bằng vàng à?”
Lý Nguyên nhún vai: “Khách điếm của ta đều là cái giá này, trọ hay không trọ tùy ngươi.”
Lục Vô Song chỉ vào Tiểu Long Nữ: “Nàng cũng là giá này?”
Tiểu Long Nữ gật đầu nói: “Ta cũng vậy.”
Lục Vô Song: “.....”
Sắc mặt nàng thay đổi một hồi, cuối cùng có chút ngượng ngùng nói: “Ta, ta không trọ nổi.”
Toàn bộ gia sản của nàng mới mười mấy lượng bạc, quả thực không trọ nổi.
Dương Quá nghe vậy, liền vội vàng nói: “Không sao đâu vợ, ta giúp ngươi thanh toán tiền phòng, vừa rồi cô cô cầm viên trân châu này, đã đủ cho chúng ta trọ rất lâu.”
Tiểu Long Nữ nghe thấy xưng hô của Dương Quá đối với Lục Vô Song, vẻ mặt không khỏi kinh ngạc: “Quá Nhi, ngươi gọi nàng là gì? Quan hệ của các ngươi là thế nào?”
Dương Quá thấy cô cô hiểu lầm, liền vội vàng giải thích: “Cô cô đừng nghĩ nhiều, ta chỉ gọi đùa thôi, tuy rằng nàng rất muốn gả cho ta, nhưng ta không bằng lòng.”
Lục Vô Song trừng lớn mắt: “Ai muốn gả cho ngươi, ngươi đừng tự mình đa tình có được không.”
Dương Quá: “Đừng ngại, sẽ không có ai cười nhạo ngươi đâu.”
Tiểu Long Nữ cũng biết, đồ đệ này của mình, tư duy có chút thoáng, vì vậy nàng không xem việc này là thật.
Chỉ là, nàng vẫn không nhịn được nhắc nhở với đồ đệ: “Nếu như ngươi không có ý tứ gì khác với Vô Song thì đừng nói đùa lung tung, nếu không sẽ dễ dàng gây nên hiểu lầm.”
Thế giới này, danh tiết của nữ tử vẫn rất được xem trọng, tùy tiện gọi nữ tử khác là vợ giống như Dương Quá, quả thực rất không thỏa đáng.
Dương Quá thấy sư phụ nhắc nhở, liền vội vàng gật đầu nói: “Đệ tử đã biết.”
Trong một con hẻm nhỏ cách ‘khách điếm Hữu Gian’ không xa.
Một vị đạo cô xinh đẹp tay cầm phất trần, mặc đạo bào màu vàng quả hạnh, ánh mắt hướng về phía xung quanh quan sát, sắc mặt mang theo vẻ nghi hoặc.
“Kỳ quái, rõ ràng ta cảm nhận được Dương Quá và Lục Vô Song trốn tới đây, sao lại đột nhiên mất đi khí tức của bọn họ?”
Đạo cô xinh đẹp lẩm bẩm.
Người này, chính là Lý Mạc Sầu.
Bên cạnh, đạo cô Hồng Lăng Ba xinh đẹp trẻ tuổi suy đoán nói: “Có lẽ bọn họ đã trốn xa.”
Lý Mạc Sầu lắc đầu nói: “Không có khả năng, thần thức của ta vẫn theo dõi bọn họ đến nơi này mới đột nhiên biến mất, bên trong thành Trường An lại không thể thuận tiện phi hành, làm sao bọn họ có thể chạy trốn nhanh như vậy? Ta nghĩ bọn họ núp ở gần đây, dùng phương pháp đặc thù gì đó, ẩn giấu khí tức trên người.”
Hồng Lăng Ba hỏi “Vậy làm sao bây giờ? Thành Trường An này chúng ta lại không thể tùy ý sử dụng pháp thuật, hay là bỏ qua đi!”
“Sao có thể bỏ qua, “
Lý Mạc Sầu không chút do dự từ chối lời đề nghị của đồ đệ.
“Bất kể là Dương Quá, hay là Lục Vô Song, ta đều phải bắt bọn họ trở lại, để cho bọn họ hiểu rõ kết cục khi đắc tội ta.”
Tiểu tử thối Dương Quá kia cũng dám đùa giỡn ta.
Tiện nhân Lục Vô Song kia lại muốn chạy trốn, với tính cách có thù tất báo của Lý Mạc Sầu, làm sao có thể bỏ qua!
Hồng Lăng Ba thấy sư phụ khăng khăng phải bắt được Dương Quá và Lục Vô Song, trong lòng xuất hiện một tia bất đắc dĩ, nhưng không biết nói gì mới tốt.
Lý Mạc Sầu phân phó với đồ đệ nói: “Chúng ta chia nhau tìm kiếm quanh đây, bọn họ nhất định trốn ở cách đây không xa.”
Hồng Lăng Ba không dám làm trái lời của sư phụ, đành phải gật đầu đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận