Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1617 - Trên không thẹn với trời, dưới không thẹn với đất!!

Còn có một loại cảm giác phẫn nộ khi bị coi thường.
Chẳng qua hắn chỉ vừa mới thành Thánh mà thôi, sao hắn lại có thể ngông cuồng như vậy, thế mà lại hòng khiêu chiến đồng thời bảy vị Thánh Nhân danh tiếng?
Rốt cuộc hắn lấy tự tin ở đâu ra vậy?
Đám người Lão Tử cũng đã thấy qua vô số kẻ ngông cuồng, nhưng kẻ ngông cuồng như Mã Lục thì cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Thật sự là khiến người ta vô cùng khó chịu!
Những người khác chú ý đến động tĩnh phía bên này, biểu cảm trên mặt, sắp bị kinh ngạc đến mức chết lặng...
Chuyện xảy ra hôm nay, thật sự là một chuyện lại không hợp thói thường hơn một chuyện, một chuyện lại khiến người ta mở rộng tầm mắt hơn một chuyện.
Mã Lục, thật sự là đột phá giới hạn của tất cả những kẻ ngông cuồng.
Hắn thật sự có thể nói một câu: Thử hỏi, ai có thể ngông cuồng như ta!
Chỉ có điều, ngông cuồng có nghĩa là tự tìm đường chết!
Thông Thiên giáo chủ hít thở sâu vài hơi, lúc này mới không làm chính mình tức điên.
Hắn nổi giận đùng đùng đối nói với Mã Lục: "Không cần bọn họ ra tay, một mình ta đủ để dạy lại ngươi cách làm người rồi!"
Vù!
Lời còn chưa nói hết, đã thấy không biết bao nhiêu kiếm quang, xé rách bầu trời, giống như mạng nhện, chém mạnh về phía Mã Lục.
Dưới cơn tức giận, Thông Thiên giáo chủ trực tiếp xuất ra hai Tru Tiên Tứ Kiếm uy lực nhất của mình, tạo thành Tru Tiên kiếm trận, để đối phó Mã Lục...
Chuẩn bị một chiêu chém giết Mã Lục dưới kiếm, dạy lại kẻ ngông cuồng này cách làm người.
Để Mã Lục hiểu rõ, hành vi lúc trước của hắn, ngu xuẩn như thế nào.
Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Tây Phương Nhị Thánh, Nữ Oa, Hậu Thổ, thấy Thông Thiên giáo chủ ra tay trước, cả đám đều biểu lộ đến vô cùng ảo não.
Bọn họ đều muốn tự tay dạy dỗ kẻ ngông cuồng này để tiêu trừ mối hận trong lòng!
Đáng tiếc, lại bị Thông Thiên giáo chủ đoạt trước.
Hơn nữa, Thông Thiên giáo chủ vừa ra tay, chính là công kích mạnh nhất.
Chỉ sợ bọn họ không có cơ hội ra tay nữa!
Tru Tiên Tứ Kiếm, che úp tới tương lai, sinh mệnh luân hồi, thời gian không gian, khiến người ta hoàn toàn không kịp né tránh.
kiếm quang tung hoành giao thoa, bá đạo lạnh thấu xương, chạm vào tức hủy, ngay cả thế giới bản nguyên cũng có thể xé rách.
Nhưng mà, đối mặt công kích kinh khủng như thế, vẻ mặt Mã Lục vẫn bình tĩnh thong dong như cũ, căn bản cũng không có ý định né tránh.
Chỉ thấy hắn chắp tay sau lưng, tiếp theo tùy ý nâng tay phải của mình lên.
Bàn tay mở ra, những kiếm quang tung hoành giao thoa xung quanh kia, giống như bị thứ gì đó hút lại, thế mà cuối cùng lại tụ lại ở bản tay Mã Lục.
Mà kiếm quang vốn khủng bố vô song, có thể cắt chư thiên, cũng không mảy may đả thương được bàn tay của Mã Lục.
Bản tay của Mã Lục, giống như là quy luật của tất cả vật cách điện.
kiếm quang xoay quanh như một đầu rồng, trong tay Mã Lục, hỗ trợ giao thoa, bành trướng kịch liệt.
Cuối cùng, thế mà lại hình thành một thế giới khác từ một kiếm quang.
Thông Thiên giáo chủ gặp tình huống này, không khỏi quá sợ hãi.
Hắn bất kể thế nào cũng không nghĩ tới, vốn cho rằng trận chiến này nắm chắc mười phẩn ổn định, thế mà lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Sao đối phương có thể mạnh như vậy?
Thông Thiên giáo chủ không nghĩ ra.
Đám người Lão tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy thế, cũng không khỏi kinh ngạc, trong mắt có vẻ không thể tin được.
Không phải Mã Lục vừa mới thành Thánh Nhân sao?
Một người vừa mới thành Thánh sao lại có thể mạnh như vậy được?
Phải biết, Tru Tiên kiếm trận, thế nhưng mà có thể so với tồn tiên thiên chí bảo, phải bốn Thánh liên thủ mới có thể đối phó được đó?
Sao một tay của Mã Lục lại có thể ngăn chặn công kích hung ác số một của Hồng Hoang?
Trường An.
Trán Công Tôn Tập Nhã, cũng không khỏi rịn ra một tầng mồ hôi.
Sự khủng bố của Tru Tiên kiếm trận, cho dù là hắn, cũng thấy sợ đến nổi da gà, không dám đối đầu.
Hắn không nghĩ tới, Mã Lục thế mà lại ứng đối thong dong bình tĩnh đến thế.
Nhàn nhã tản bộ trong vạn kiếm.
Không phải hắn vừa mới thành Thánh sao?
Sao thực lực lại mạnh như vậy?
Cái này rất không giống tu tiên.
Mã Lục sừng sững trong trung tâm gió bão kiếm quang, giống như đang nhàn nhã tản bộ, vững như Thái Sơn. Những kiếm quang khủng bố vô song xung quanh từ đầu đến cuối không cách nào làm bị thương thân thể của hắn.
Tại thời điểm sắp nhanh chóng tới gần thân thể hắn, kiếm quang tự động tuôn về phía bàn tay Mã Lục, hóa thành một con rồng trong vũ trụ.
Năng lượng vũ trụ kiếm quang ẩn chứa, ngay cả Hồng Hoang cũng đều run rẩy vì nó.
Thiên địa cũng vì đó biến sắc.
Bọn người Lão Tử, càng thấy run sợ trong lòng hơn,, ngơ người như một con rối gỗ.
Trong lòng bọn họ chỉ cảm thấy: đây tuyệt đối không phải thực lực mà một người vừa mới thành Thánh có!
Nhưng rõ ràng người này vừa mới thành Thánh mà?
Rốt cuộc là vấn đề ở đâu?
Ðát Kỷ không khỏi 'chậc chậc' cảm khái nói: "Chậc chậc, hệ thống chửi người này, đúng là mạnh thật, cũng bởi vì chửi mấy Thánh Nhân một lần, kết quả giúp thực lực của một tu sĩ vừa mới thành Thánh có thể tạo thành nghiền ép với Thánh Nhân đại viên mãn."
Bắt đầu so sánh, hệ thốngtự động tu luyện của nàng, hình như có vẻ hơi yếu!
Lý Nguyên thấy dáng vẻ áo ước của muội muội, không khỏi cười nói: "Cho dù cho ngươi hệ thống chửi người này thì ngươi cũng không biết chửi người ta như thế nào."
Muội muội nghiêng đầu suy nghĩ một chút, nàng phát hiện, mình thật đúng là chưa từng biết chửi người là như thế nào, nàng xung đột với người khác, đều là giảng đạo lý trước, nếu giảng đạo lý không thông thì lúc đó giảng nắm đấm.
Ta đáng yêu như thế, nếu chửi người như bà tám, nhìn rất không có phẩm chất!
Đát Kỷ có chút tiếc nuối lắc đầu.
Bàn tay Mã Lục nâng lên, kiếm quang hình thành quang cầu, cả mặt vẻ khinh miệt nói với Thông Thiên giáo chủ và chúng Thánh: "Thực lực quá yếu, hay là các ngươi cùng nhau ra tay đi, nếu không thì các ngươi không có cơ hội đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận