Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1260 - Đơn thuần chỉ là dò xét học thuật!

Ngay khi Hoàng Vĩ Kỳ cảm thấy bản thân sẽ rơi xuống vách núi với ngựa trắng, thì chỉ thấy ngựa trắng giang cánh bay lên.
Rừng rậm trở nên thấp bé, những ngọn núi trở nên nhỏ bé dưới chân, mây trắng lại đang tiếp cận nàng.
“Trời ạ, ta bay lên rồi!”
Hoàng Vĩ Kỳ khiếp sợ kêu to.
Cuối cùng nàng cũng cảm nhận được bay lượn có cảm giác gì.
Loại trải nghiệm núi sông vạn dặm đều ở dưới chân này thật sự quá tuyệt vời!
Đáng tiếc, muội muội không thể cảm nhận được!
Trôi qua khoảng năm phút, vòng quay ngựa gỗ chậm rãi ngừng lại.
Hoàng Vĩ Kỳ lại nhìn thấy muội muội, Thược Dược, còn có viện trong tòa thành.
“Ha ha, vòng quay ngựa gỗ này rất thú vị, thật kích thích, vui vẻ.”
Vẻ mặt của Hoàng Vĩ Kỳ vẫn chưa thỏa mãn nói.
Thược Dược: “Sau này ngươi muốn chơi thì cứ chơi mọi lúc, những trò chơi này vốn là công tử cố ý chuẩn bị cho các ngươi.”
Hoàng Vĩ Kỳ cảm thán nói: “Cữu cữu đúng là quá lợi hại, đồ chơi hắn thiết kế thần kỳ quá rồi.”
Thược Dược: “Công tử đương nhiên lợi hại rồi.”
Hai kẻ nịnh nọt lại bắt đầu nịnh nọt rồi!
Trong lòng Tô Trường Ly thầm lẩm bẩm.
“Vừa rồi muội muội nên chơi với ta, vòng quay ngựa gỗ này hoàn toàn đảo lộn tưởng tượng của ngươi. Tất cả những gì ngươi nhìn thấy cứ giống như thật vậy.”
Hoàng Vĩ Kỳ kích động nói với muội muội.
Tô Trường Ly trợn trắng mắt.
Muốn lật đổ trí tưởng tượng của trẫm, được sao?
Trẫm đâu phải là con nít giống ngươi!
Thấy gì cũng cảm thấy lạ.
Hoàng Vĩ Kỳ rời khỏi vòng quay ngựa gỗ, đi tới vị trí của thuyền hải tặc.
“Thược Dược tỷ tỷ, cái này chơi như thế nào?”
Thược Dược: “Ngươi vẫn là ngồi lên là được, nhưng phải nắm chắc tay ghế đó.”
Lần này, Hoàng Vĩ Kỳ mạnh mẽ kéo Tô Trường Ly lên thuyền hải tặc.
“Muội muội, thật sự rất thú vị, muội nhất định phải trải nghiệm một chút.”
Tô Trường Ly cũng không từ chối, nàng trực tiếp thuận theo mặc cho tỷ tỷ hờ kéo nàng lên thuyền hải tặc.
Lần nữa tuyên bố trẫm tuyệt đối không phải muốn ngồi, chỉ là vì cảm nhận đôi chút thuyền hải tặc này có ảo giác hay không mà thôi!
Đơn thuần chỉ là thăm dò học thuật, không phải là muốn ngồi!
Trẫm không phải là đứa trẻ, sao có thể thích chơi mấy trò này giống Hoàng Vĩ Kỳ được?
Thược Dược thấy hai người họ ngồi trên thuyền hải tặc, lại ấn một công tắc.
Thuyền hải tặc lập tức đung đưa.
Tô Trường Ly ngạc nhiên phát hiện cảnh sắc xung quanh thật sự đã thay đổi.
Biến thành một đại dương mênh mông bát ngát, rộng lớn vô tận.
Xung quanh gợn sóng cuồn cuộn, thỉnh thoảng còn có các loại cự thú hải dương ra khỏi mặt biển, tạo ra sóng hoa vạn trượng.
Hình thể của những cự thú này lớn vô cùng, một cái hắt hơi cứ như có thể nổi lên lốc xoáy.
Cự thú không những có dáng người khiến người khác kinh ngạc, khí tức mà nó tỏa ra càng khiến người khác ngạc nhiên hơn.
Vậy mà toàn bộ không hề kém hơn Tiên Vương.
Hải thú tỏa ra khí tức của Tiên Đế cũng có không ít.
Thậm chí, còn có vài con cự thú toàn thân tràn ngập sự áp bức, so với Tiên Đế còn đáng sợ hơn bội phần.
Tuy là Tô Trường Ly trấn tĩnh, nhưng nhìn thấy tình hình xung quanh, vẫn là bị làm cho kinh ngạc tột cùng, chỉ cảm thấy tóc gáy dựng ngược.
Nàng không hiểu, khí tức của những cự thú này sao lại chân thật đến thế?
Cảm giác giống y như thật vậy?
So với việc nàng đối diện với sự bao vây tấn công của cự thú tinh không trước đây còn phải chân thật hơn.
Đột nhiên, Tô Trường Ly cảm nhận được trên mặt bị bắn một vài giọt nước biển.
Nàng đưa tay ra chạm vào nó một chút.
Vậy mà thật sự là nước!
Tô Trường Ly bối rối.
Đây thật sự là ảo ảnh sao?
Ảo ảnh sao lại có thể chân thật đến như vậy chứ?
Hơn nữa, tại sao ta một chút cũng không cảm nhận được sự dao động của pháp thuật?
“Làm sao vậy, có chuyện gì sao?”
Trong lúc Tô Trường Ly ngây ngốc, nàng đột nhiên nghe thấy Hoàng Vĩ Kỳ đầy hưng phấn hỏi nàng.
Hoàng Vĩ Kỳ đang ngồi bên cạnh Tô Trường Ly, lúc này bọn họ đang ngồi trên một chiếc thuyền gỗ, chiếc thuyền gỗ không to, đủ để nhìn thấy toàn bộ cảnh sắc xung quanh.
Ở giữa chiếc thuyền gỗ còn dựng một cái cột buồm, trên cột buồm một lá cờ đầu lâu xương chéo bay phấp phới, Tô Trường Ly có chút lo lắng, nếu như sóng biển to hơn một chút, chỉ sợ con thuyền nhỏ này bị lật mất thôi!
Lúc này nàng có chút nghi ngờ, xung quanh rốt cuộc là ảo cảnh, hay là do nàng lại xuyên không rồi?
Rốt cuộc, nàng sống lâu như vậy, vẫn chưa từng gặp phải ảo cảnh nào chân thật đến như vậy!
Trong lúc Tô Trường Ly đang tràn đầy cảm xúc, sóng biển ở xung quanh ngày một to hơn.
“Ầm ầm ầm!”
Vốn dĩ đang trời quang mây tạnh, cũng bắt đầu biến thành âm u.
Đồng thời có vô số tia chớp lập lòe, sấm sét nổ vang trời, đến cả hung thú ở xung quanh cũng trở nên kích động.
Tiếng gầm vang vọng khắp cửu thiên.
Thế giới, chẳng khác nào đang tiến vào ngày tận thế.
Mặc dù, Hoàng Vĩ Kỳ biết rằng đây đều là ảo giác, nhưng trái tim không nhịn được mà đập điên cuồng.
Chỉ cảm thấy chiếc thuyền nhỏ càng ngày càng lắc lư, giống như có thể lật úp bất cứ lúc nào.
Cũng sợ đám hung thú to lớn không gì sánh bằng ở xung quanh, đâm vào chiếc thuyền nhỏ.
Tô Trường Ly cũng nhịn không được mà nắm chắc lan can nơi chỗ ngồi, nàng cảm thấy bản thân có thể bị đánh bay ra ngoài bất cứ lúc nào.
Nàng thật sự cảm thấy đây không phải là ảo giác, mà là nàng lại xuyên không rồi!
Lại còn dẫn theo tỉ tỉ hờ cùng nhau xuyên không!
Vừa xuyên không, lại đẩy nàng tới khảo nghiệm sinh tử.
“Muội muội có sợ không? Có muốn trốn vào lòng của ta không?”
Hoàng Vĩ Kỳ đột nhiên khẩn trương, nhưng cũng không quên quan tâm tới muội muội.
Suy cho cùng, em gái mới chỉ có bốn tuổi.
Tô Trường Ly cố tỏ ra trấn tĩnh nói: “Ngươi lo tốt cho ngươi là được rồi.”
Rầm rầm!
Ngay tại lúc đó, một con sóng lớn đánh vào chiếc thuyền nhỏ.
Thuyền nhỏ ngay lập tức bị nâng lên cao cả ngàn trượng, sau đó lại nhanh chóng hạ xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận