Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1888 - Bởi vì ta thấy hắn tương đối thuận mắt (2)

Cuối cùng, ánh sáng màu tím và ánh sáng màu vàng đã tiêu diệt lẫn nhau trong lần va chạm, Hùng Bá và Kiều Phong cũng không tự chủ được mà lui về sau hai bước.
Hùng Bá lại lần nữa đứng vững thân mình, hắn trợn mắt nhìn Kiều Phong, cũng nghiêm nghị chất vấn: “Kiều Phong, tại sao ngươi phải ra tay giúp hắn, chẳng lẽ ngươi muốn đối đầu với lão phu sao?”
Âm thanh rồng ngâm, đúng là Kiều Phong thi triển ra, thành công trợ giúp Lý Nguyên ngăn cản uy áp của Hùng Bá.
Tuy nhiên, Lý Nguyên không cần bất luận kẻ nào giúp.
Đối với chất vất của Hùng Bá, Kiều Phong không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: “Kiều Phong không phải là muốn đối đầu với các hạ, chẳng qua là Lý công tử có ân với Kiều Phong, Kiều Phong đương nhiên sẽ không nhìn người khác làm khó ân công.”
Mặt Hùng Bá không chút thay đổi nhìn chằm chằm vào Kiều Phong, lạnh giọng hỏi: “Nếu như lão phu cố ý muốn làm khó hắn thì sao?”
Kiều Phong bình tĩnh mà kiên định nói: “Muốn làm khó Lý công tử, vậy trước tiên phải vượt qua Kiều mỗ này đã.”
“Ngươi nghĩ rằng ta sợ ngươi?”
Giọng nói của Hùng Bá tràn đầy lãnh ý.
Kiều Phong chân thành nói: “Kiều mỗ không hi vọng bất kỳ kẻ nào sợ ta, nhưng ta cũng sẽ không sợ bất kỳ người nào.”
Hùng Bá cùng Kiều Phong đối đầu, rút kiếm giương cung, tư thế như muốn đánh ngươi chết ta sống.
Nhưng mà, mọi người lại nhìn Lý Nguyên, khoé miệng không khỏi điên cuồng run rẩy!
Chỉ thấy Lý Nguyên vẫn còn đang ăn uống ngon lành, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu, dường như không cảm hề cảm nhận được nguy hiểm vừa rồi, đối với xung đột giữa Hùng Bá và Kiều Phong cũng coi như không thấy.
Dáng vẻ không liên quan đến mình.
Cái này…
Đối với biểu hiện của Lý Nguyên, mọi người không biết nói cái gì cho phải.
Đại ca à, chẳng lẽ ngươi không biết, sở dĩ Hùng Bá cùng Kiều Phong xảy ra xung đột là bởi vì ngươi sao?
Sao ngươi lại không có chút phản ứng nào thế?
Còn có tâm trạng ăn cơm nữa?
Ngươi là tám đời chưa từng ăn cơm sao?
Đặc biệt là Hùng Bá, hắn đột nhiên cảm thấy, mình và Kiều Phong hoàn toàn là tranh giành một cái thứ rỗng tuếch vô bổ.
Thậm chí Hùng Bá mãnh liệt hoài nghi, sở dĩ lúc trước Lý Nguyên sảng khoái giải đáp nghi ngờ của Kiều Phong như vậy có phải là hắn đã tính ra được Kiều Phong là người ngốc, sẽ giúp hắn, cho nên mới giúp Kiều Phong, nhưng sau đó làm cho ta và Kiều Phong liều mạng lưỡng bại câu thương?
Bản thân Lý Nguyên thì ngồi ngư ông đắc lợi là được?
Nghĩ tới đây, Hùng Bá thoáng cái lập tức tỉnh táo lại.
Hắn cảm thấy, mình đã đoán được chân tướng của sự việc.
Cái gì mà thấy Kiều Phong thuận mắt, đây chẳng qua là do Lý Nguyên lấy cớ mà thôi.
Kiều Phong chỉ là một hán tử thô kệch, nhìn xem có thể thuận mắt sao?
Hắn chẳng qua chỉ là đang mượn tay Kiều Phong, đối phó những người muốn gây bất lợi cho hắn mà thôi.
Tính toán này, cũng quá kinh khủng đi!
Trong lòng Hùng Bá cảm khái vạn phần, thế nhưng ngoài miệng lại không hề chần chờ.
Chỉ thấy hắn cười lạnh nói với Lý Nguyên: “Khà khà, các hạ tính toán giỏi quá, suýt chút nữa là dính vào quỷ kế của ngươi rồi.”
Lý Nguyên vẫn im lặng ăn cơm, không để ý đến Hùng Bá.
Bởi vì, hắn cùng Hùng Bá, không có cái gì để nói.
Liền hai chữ -- không quen!
Hùng Bá thấy Lý Nguyên không mở miệng, cho rằng Lý Nguyên chột dạ, hắn lập tức mở miệng chế nhạo Kiều Phong: “Đáng tiếc cho bang chủ đệ nhất, hào kiệt đương thời, là một người liều lĩnh mà lại bị người tính kế, còn không tự biết, thật đáng buồn, đáng buồn thật đấy!”
Kiều Phong cau mày nói: “Ngươi không cần cố làm ra vẻ, muốn gì thì trực tiếp nói rõ ra đi!”
Hùng Bá cũng không tiếp tục làm ra vẻ huyền bí nữa, hắn trực tiếp làm rõ nói với Kiều Phong: “Ngươi bị người coi như là tay đấm rồi!”
Nói xong, hắn lại đắc ý nhìn thoáng qua Lý Nguyên.
Ý muốn nói: “Mưu kế của ngươi, đã bị ta nhìn thấu rồi!”
Mà Lý Nguyên thì sao, vẫn là tự mình ăn cơm của mình.
Nhìn Hùng Bá, cứ như là đang nhìn một tên hề.
Mọi người ở đây, sau khi nghe Hùng Bá nói xong, cũng đều phản ứng lại.
Bọn họ lập tức bừng tỉnh hiểu ngay tắp lự.
Thì ra, sở dĩ Lý Nguyên chủ động giúp Kiều Phong là vì nguyên nhân này.
Thật là giỏi tính toán mà!
Cũng chỉ người có khả năng suy tính, mới có thể nghĩ ra mưu kế như thế.
Giờ phút này, tâm trạng của Nhậm Doanh Doanh cũng dễ chịu hơn chút.
Thì ra không phải do Kiều Phong trông có vẻ thuận mắt hơn mình.
Mà bởi vì Lý Nguyên muốn lấy Kiều Phong như là tay đấm!
Người này, đủ thâm hiểm nha!
Kiều Phong nghe thấy Hùng Bá nhắc nhở như vậy, hiểu ra ý tứ trong lời nói của Hùng Bá.
Thế nhưng:
“Ta mặc kệ mình có phải bị người khác coi như tay đấm hay không, ta chỉ biết Lý công tử giúp ta rất nhiều, ta còn phải trả cho Lý công tử phần nhân tình này. Nếu có người gây bất lợi cho Lý công tử, ta nhất định sẽ không ngồi yên.”
Kiều Phong khí phách nói.
Hùng Bá thấy mình đều đã nói rõ ràng như vậy mà Kiều Phong lại còn muốn giúp Lý Nguyên, trong lòng thiếu chút nữa tức giận đến ói máu.
Ngươi cũng biết rồi, Lý Nguyên coi ngươi như là một tay đấm, ngươi lại còn nhớ tới ân tình của Lý Nguyên, sao người này lại ngu ngốc như vậy?
Đầu của ngươi chứa toàn là phân sao?
Có lẽ, chính là bởi vì Lý Nguyên tính ra đầu Kiều Phong toàn phân, cho nên mới chọn Kiều Phong làm tay đấm?
“Hà hà.”
Hùng Bá đột nhiên nhìn Lý Nguyên cười lạnh nói: “Thủ đoạn của các hạ thật tốt, lão phu bội phục, thật là tính chuẩn lòng người.”
Nhưng mà Lý Nguyên vẫn tiếp tục ăn cơm, không để ý đến Hùng Bá.
Chủ yếu là, hắn cũng không biết nói gì với Hùng Bá.
Chẳng lẽ giải thích với Hùng Bá rằng, ngươi không nên suy diễn trong lòng quá nhiều, ta cũng không có coi Kiều Phong như tay đấm? Chỉ đơn giản là thấy Kiều Phong thuận mắt thôi?
Nhưng Hùng Bá có xứng để Lý Nguyên mờ miệng giải thích đâu?
Cho nên, Lý Nguyên cũng chỉ còn cách không mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận