Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 412 - Cam Uyên, Hải Nhãn, tộc Giao Nhân?!

Khổng Tuyên được phen há hốc miệng, nếu biết sớm, ta đây chẳng thèm Hỗn độn huyền kim rồi.
“Bây giờ ta không lấy Hỗn độn huyền kim nữa được không?”
Lý Nguyên cười nhạt.
Mặc dù không có câu trả lời, song ý tứ cũng quá rõ ràng.
Khổng Tuyên thấy thế thì có cảm giác như sai một ly đi một dặm.
Tâm trạng vốn sung sướng vì có Hỗn độn huyền kim, nay cũng tan dần...
Ở một nơi khác.
Đát Kỷ đưa Bạch Lăng thẳng một đường về đến Cam Uyên.
Dọc đường gặp vài con yêu quái nhảy ra chặn đường cướp giật.
Hoặc là, có yêu quái và tà ma nhìn thấy hai nàng xinh đẹp muốn bắt người mang về làm áp trại phu nhân.
Chỉ có điều, những con yêu quái và tà ma chuyên đi cướp bóc thế này, cuối cùng đều bị Đát Kỷ tiễn đến chỗ Hậu Thổ.
Coi như là lần đầu tiên Bạch Lăng được chứng kiến thực lực mạnh mẽ của Đát Kỷ.
Khâm phục Đát Kỷ sát đất.
Đến Cam Uyên, Đát Kỷ mới biết, thì ra Cam Uyên ở ngay cạnh Đông Hải Hải Nhãn.
Hải Nhãn, Địa Nhãn, Phượng Nhãn và Hỏa Nhãn là một trong những nơi nguy hiểm, thấn bí nhất hồng hoang.
Hải Nhãn, mặc dù gọi là nhãn nhưng kích thước của nó có thể so với kích thước của vũ trụ, là một xoáy nước vô cùng lớn.
Xoáy nước nhìn tưởng chừng êm ả chậm rãi, thật ra tốc độ thực sự của nó đã vượt qua thời gian.
Không gian ở nơi này cũng bị bóp méo.
Trong Hải Nhãn, tất cả đều là đạo văn được tạo ra từ vô số pháp tắc hệ thủy.
Những pháp tắc chi lực này ngày đêm không ngừng tiêu tan, huyền quang bất diệt lóe lên, nhìn từ xa trông giống như bầu trời đầy sao.
Mỗi một nhịp, pháp tắc nhiều như sao trên trời lại ập xuống xoáy nước, nhưng trong tích tắc lại có vô số những pháp tắc mới được hình thành.
Tất cả những pháp tắc này, đều có uy lực của pháp tắc thiên đạo, kể cả Chuẩn Thánh có ở đây cũng bị nghiền nát thành bột, thậm chí Thánh Nhân không dám ở trong Hải Nhãn quá lâu.
Mặc dù Cam Uyên còn cách Hải Nhãn một khoảng, nhưng vẫn bị ảnh hưởng từ Hải Nhãn, hoàn cảnh vô cùng khốc liệt, hàng năm đều bị sóng to gió lớn bao trùm.
Những con sóng lớn với uy lực khủng khiếp, ngay cả Tinh Thần khi rơi vào đó cũng bị vặn xoắn nát bét.
Ở nơi này, tu sĩ bình thường vốn không có cách nào để tồn tại.
Chẳng qua, trời sinh giao nhân có liên hệ thân thiết với pháp tắc hệ Thủy, am hiểu thuật khống thủy, vì thế nên các nàng mới có thể sống bình yên ở đây.
Và những con sóng lớn này cũng trở thành bức màn tự nhiên của các nàng.
Bản thân Đát Kỷ là Đại La Kim Tiên, y phục mặc trên người là Hỗn độn chí bảo, hơn hết nàng cũng am hiểu về pháp tắc hệ Thủy, vì thế sóng lớn xung quanh không gây áp lực cho nàng.
Đến Cam Uyên, dưới sự dẫn đường của Bạch Lăng, các nàng đi đến một tòa thành dưới đáy biển của giao nhân.
Cả tòa thành giao nhân được một trận pháp thủy hệ bao bọc lấy, mà ở trong trận pháp, không cảm nhận được sự ảnh hưởng của sóng lớn.
Đi đến cổng thành, Đát Kỷ đang cùng Bạch Lăng chuẩn bị vào thành, mấy giao nhân binh sĩ thủ vệ cổng thành bất ngờ trở nên xôn xao.
“Ồ, đây chẳng phải là Bạch Lăng công chúa hay sao?”
“Bạch Lăng công chúa, trong khoảng thời gian này ngươi đã đi đâu vậy? Tất cả mọi người đều không tìm được ngươi, tộc trưởng sốt ruột muốn chết rồi.”
“Ngươi là công chúa à?”
Đát Kỷ có hơi bất ngờ hỏi Bạch Lăng.
Bạch Lăng nhỏ giọng đáp: “Mẫu thân của ta là tộc trưởng đương nhiệm của tộc giao nhân.”
Rất nhanh, một vị phụ nhân trung niên xinh đẹp bước đến từ trong vòng vây, vẻ mặt kích động đi đến cổng thành.
Đát Kỷ phát hiện, tu vi của mỹ phụ trung niên là Đại La Kim Tiên sơ kỳ.
“Mẫu thân!”
Bạch Lăng trông thấy mỹ phụ trung niên thì lập tức nhào đến, nước mắt trào ra.
Mỹ phụ trung niên ôm Bạch Lăng, hai mắt đẫm lệ.
“Trong khoảng thời gian này ngươi ở đâu thế? Vi nương còn tưởng rằng ngươi gặp phải chuyện gì.”
“Đúng là hài nhi gặp chuyện chẳng lành... May được Lý công tử cứu giúp, đây là Đát Kỷ tỷ tỷ, nàng không yên tâm để ta tự đi cho nên đã đưa ta quay về.”
Bạch Lăng một năm một mười kể hết mọi chuyện gặp phải trong khoảng thời gian này cho mẫu thân.
Trong giọng nói toát lên vẻ cảm kích đối với Lý Nguyên và Đát Kỷ.
Mỹ phụ trung niên nghe nữ nhi kể lại mà trên mặt lộ vẻ kinh hãi.
Nàng nhìn Đát Kỷ, chú ý đến tu vi và dung mạo của Đát Kỷ, trong mắt lập tức lộ vẻ khiếp sợ và kinh diễm.
Khuôn mặt nàng tràn đầy sự cảm kích nói với Đát Kỷ: “Đa tạ đạo hữu đã cứu nữ nhi của ta, lại còn đưa nàng trở về.”
Đát Kỷ không để bụng đáp lời: “Đừng quá khách sáo, dù sao... ta không có chuyện gì làm, hơn nữa Bạch Lăng cũng rất đáng yêu.”
Bạch Ngọc Tảo nhiệt tình mời Đát Kỷ ở lại: “Mời Đát Kỷ đạo hữu ở lại thành Cam Uyên mấy ngày để ta làm hết trách nhiệm của một chủ nhà.”
Vốn là Đát Kỷ cũng muốn được xem cuộc sống sinh hoạt đời thường ở tộc giao nhân cho nên không từ chối, vui vẻ chấp nhận lời mời của Bạch Ngọc Tảo.
Dưới sự đón tiếp của Bạch Lăng và Bạch Ngọc Tảo, Đát Kỷ đi vào trong thành giao nhân.
Bên trong thành rất náo nhiệt.
Đát Kỷ khám phá ra, ngoại trừ cái đuôi thì vẻ ngoài của tộc giao nhân không khác Nhân tộc là mấy, đời sống sinh hoạt cũng tương tự.
Cũng có chợ, có buôn bán.
Chỉ có điều, đa phần vật phẩm dùng để giao dịch đều là những thứ như tảo biển, vỏ sò, trân châu, Long tiêu sa.
Quan sát một hồi, đột nhiên Đát Kỷ nhận ra một chuyện hết sức kỳ lạ, nàng phát hiện tộc giao nhân chỉ toàn là nữ tử, không có nam tử.
Nàng hỏi thẳng Bạch Lăng thắc mắc trong lòng: “Bạch Lăng, tại sao trong thành chỉ có nữ tử mà không có nam tử thế?”
Bạch Lăng trả lời như điều hiển nhiên: “Tộc giao nhân chúng ta không có nam tử.”
Đát Kỷ sửng sốt mở to mắt: “Vậy các ngươi sao kéo dài đời sau?”
Bạch Lăng giải thích: “Tộc giao nhân chúng ta có một loại Thánh Thủy, gọi là nước Tử Mẫu, nếu như có vị tộc nhân nào muốn dựng dục đời sau thì chỉ cần uống một ngụm nước ở nước Tử Mẫu là có thể mang thai, chỉ cần ba năm là có thể sinh ra giao nhân mới.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận