Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1130 - Cần gì phải diễn kịch trước mặt ta?

Diệp Lăng Không: “...”
Hắn không lên tiếng.
Giữa cứu mẫu thân và người hắn yêu nhất, hắn cũng giống như tất cả mọi người không thể tìm được đáp án chính xác cho nan đề thiên cổ này.
“Rốt cuộc ngươi là tồn tại thế nào? Tại sao có thể khiến ta trở thành Chí Tôn?” Nét mặt Diệp Lăng Không nghiêm túc nhìn Thần Niệm.
Sau khi hắn trở thành Chí Tôn mới cảm nhận được sức mạnh và điều kỳ diệu của Thần Niệm.
Bởi vì cho dù dựa vào tu vi hiện tại của hắn cũng không thể nhìn thấu tu vi của Thần Niệm, không thể nhìn ra cách thức tồn tại của Thần Niệm cũng không nhìn được quá khứ tương lai của Thần Niệm.
Hơn nữa sau khi Tiêu Vân Nhi bị hút vào Hồng Mông Hồ, là một Chí Tôn hắn cũng không thể cứu nàng sống lại.
Điều này chẳng phải có nghĩa là Hồng Mông Hồ đã vượt qua phạm vi sức mạnh của Chí Tôn sao?
Mà Thần Niệm thâm sâu khó lường lại chỉ ở trong Hồng Mông Hồ chẳng thể rời khỏi, tại sao vậy chứ?
Mọi thứ đều khiến Diệp Lăng Không vô cùng tò mò với Thần Niệm.
Hắn muốn thăm dò bí mật của Thần Niệm, cứu lấy chân linh của Tiêu Vân Nhi từ trong Hồng Mông Hồ ra ngoài.
Thần Niệm đương nhiên biết rõ mục đích của Diệp Lăng Không.
Hắn bình tĩnh nói: “Ta là tồn tại thế nào ngươi không cần thăm dò, ngươi mãi mãi cũng không đoán được đâu. Ngươi chỉ cần biết chỉ cần ngươi dùng thứ quý giá nhất của mình trao đổi với ta, ta sẽ thực hiện ba điều ước bất kỳ của ngươi. Sau khi ngươi ước đủ ba điều ước phải thả ta rời đi.”
Thấy Thần Niệm không nói ra lai lịch của mình, Diệp Lăng Không cũng đành thôi.
Hắn tạm thời đặt nỗi băn khoăn về Tiêu Vân Nhi xuống quay về phòng của mẫu thân, chỉ cần một suy nghĩ hắn đã trị khỏi thương thế cho mẫu thân bằng pháp tắc sinh mệnh.
Điều này khiến mẫu thân của Diệp Lăng Không vô cùng kinh ngạc, nàng không hiểu tại sao trong nháy mắt hơi thở mỏng manh của mình trước đây lại đầy sức sống gấp trăm lần?
Nàng từ trên giường nhảy xuống kiểm tra cơ thể của mình một chút, vô cùng kinh ngạc nói với Diệp Lăng Không: “Lăng Nhi ta làm sao vậy? Tại sao thương thế của ta khỏi rồi? Ta cũng không dùng đan dược gì chuyện này khó tin quá mức rồi?”
Diệp Lăng Không an ủi nói: “Mẫu thân không cần kinh ngạc, gần đây hài nhi tu luyện một loại công pháp thiên về chữa trị các loại vết thương.”
“Là Lăng Nhi trị thương cho mẫu thân sao?” Diệp mẫu càng thêm kinh ngạc.
“Đây là công pháp gì mà thần kỳ như vậy? Hình như Diệp gia không có công pháp năng lực thế này?”
Diệp Lăng Không nói: “Đây không phải là công pháp Diệp gia, mẫu thân cũng đừng hỏi nữa, hài nhi có một vài bí mật hiện tại không biết nên giải thích với mẫu thân như thế nào, đợi đến khi thời cơ chín muồi sẽ nói với mẫu thân.”
Diệp mẫu nghe vậy không những không lo lắng cho nhi tử ngược lại nét mặt còn tỏ ra vui mừng, nàng biết nhi tử hẵng đã gặp kỳ ngộ rồi.
“Không biết công pháp của ngươi có thể khôi phục lại linh căn của ngươi hay không?” Nàng kích động hỏi Diệp Lăng Không.
Diệp Lăng Không: “Linh căn của hài nhi đã khôi phục từ lâu.”
Diệp mẫu nghe vậy suýt nữa mừng rớt nước mắt.
Diệp Lăng Không nhìn thấy bộ dạng kích động của mẫu thân, trong lòng cũng coi như dễ chịu một chút.
Lựa chọn của bản thân có lẽ không sai!
“Phải rồi.”
Diệp mẫu như nhớ đến điều gì đó, nàng đầy mong chờ hỏi nhi tử: “Mê hồn đan mẫu thân đưa cho ngươi, ngươi đã cho Vân Nhi dùng chưa?”
Diệp Lăng Không chỉ cảm thấy trong lòng đau nhói không biết nên trả lời như thế nào.
Sau đó Diệp Lăng Không cũng không để lộ tu vi thật sự của mình.
Hắn vẫn âm thầm tu luyện như ngày thường.
Chỉ lúc gia tộc thi đấu mới lộ ra tu vi Luyện Khí Hóa Thần, dễ dàng giết chết các đệ tử khác trong tộc tỉ thí với hắn bằng thủ đoạn tàn nhẫn, từ đó đoạt được giải nhất, ai nấy đều kinh ngạc.
Không những đánh thật mạnh lên mặt những người từng châm biếm chế nhạo hắn khiến tất cả mọi người trong gia tộc kinh hãi.
Cũng khiến cho các trưởng bối có đệ tử chết dưới tay hắn vô cùng tức giận.
Đến mức ngay cả lão tổ Diệp gia cũng phải hoảng sợ.
Sau khi lão tổ Diệp gia phát hiện Diệp Lăng Không lại tu luyện đến cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần hơn nữa còn khôi phục Chí Tôn Cốt, Chí Tôn Huyết và Tiên thiên đạo thể thì vui mừng đến mức không nói nên lời.
Nói thẳng ra, Kỳ Lân nhi của Diệp gia lại trở về rồi!
Căn bản không truy cứu đến chuyện Diệp Lăng Không giết chết tộc nhân.
Diệp Lăng Không vừa nhìn thấy nét mặt cười toe toét của lão tổ Diệp gia, trong lòng lại đầy cười nhạo.
Bây giờ hắn đã trở thành Chí Tôn nguyên nhân hậu quả của rất nhiều chuyện đều rõ ràng trong lòng.
Ví dụ như hắn đã biết lúc đầu chuyện hắn mang Chí Tôn Cốt trong người thật ra có ngươi trong nội bộ gia tộc vì đố kỵ tài hoa của hắn mà tiết lộ ra ngoài.
Mặc dù lúc đầu lão tổ Diệp gia không biết chuyện này, nhưng sau đó lại biết được chân tướng sự việc.
Chỉ là lão tổ Diệp gia không hề trừng phạt hung thủ vì tài hoa xuất chúng bị mất của hắn, mà hắn đã đè chuyện này xuống lựa chọn nhân nhượng để khỏi phiền.
Mặc dù Diệp Lăng Không biết rõ lão tổ Diệp gia làm như vậy bởi vì không để gia tộc phải sụp đổ, giống như hôm nay Diệp Lăng Không đã giết chết đối thủ thi đấu với mình nhưng lão tổ cũng không trách phạt vậy.
Chỉ nói rằng thi đấu khó tránh khỏi sẽ ngộ thương.
Diệp Lăng Không chẳng hề có cảm tình với vị lão tổ Diệp gia này.
Chuyện Diệp Lăng Không thể hiện xuất sắc trong trận thi đấu gia tộc không những khiến Diệp gia khiếp sợ mà kinh động cả thành Kiến Nam.
Mọi người đều đang truyền nhau phế vật Diệp gia kia, Vương giả đã quay lại rồi.
Bởi vì Tiêu Vân Nhi bỗng nhiên mất tích, trong lúc đó còn xảy ra một chuyện.
Sư huynh của Tiêu Vân Nhi – Lương Khâu Tỉ từng đến tìm Diệp Lăng Không hỏi thăm tung tích của Tiêu Vân Nhi.
Mà Diệp Lăng Không không hề nhiều lời, trực tiếp giết chết tên Lương Khâu Tỉ lắm lời này.
Sau đó chính là trận thi đấu phân chia tài nguyên của các gia tộc trong thành Kiếm Nam.
Diệp Lăng Không đại diện cho Diệp gia xuất chiến.
Không ngoài dự liệu các đối thủ đấu pháp cùng với Diệp Lăng Không đều bị hắn giết sạch.
Không có ai có thể sống sót đi ra khỏi sân thi đấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận