Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1082 - Ngươi, ngươi đang gian lận! (2)

“Ngươi, ngươi đang gian lận!” Cộng Công đỏ mặt, tức giận nói.
Chân thân Bàn Cổ Chân Thân còn chưa kịp bắt đầu tấn công đã bị giết chết, Cộng Công không thể nào chấp nhận chuyện này được.
“Đúng vậy, dùng chí bảo để thắng thì đâu thể tính là hảo hán.” Chúc Dung thuận theo nói.
“Có bản lĩnh thì ngươi đường đường chính chính đánh với chúng ta một trận.” Cường Lương khích tướng nói.
Đám người Lý Tú Ninh, Võ Chiếu nghe nhóm Tổ Vu cãi chày cãi cối, tức đến suýt chút nữa tuyến tiền liệt nổ tung.
Tu sĩ dùng pháp bảo, đó không phải là chuyện hiển nhiên sao?
Sao có thể tính là ăn gian được?
Tuy pháp bảo của Tiểu Tê Tử có uy lực vô cùng lớn nhưng điều này cũng không thể xem là ăn gian mà?
Bọn họ đang định lý luận với nhóm Tổ Vu liền nghe thấy Tiểu Tê Tử thản nhiên nói: “Ta đã nói rồi, nếu như các ngươi không tuân thủ theo cá cược, ta cũng chỉ có thể giết sạch các ngươi. Hiện tại các ngươi chỉ cần nói cho ta biết, các ngươi có tuân thủ theo giao ước hay không là được! Những chuyện khác, ta không có hứng thú nghe.”
Thấy Tiểu Tê Tử trở nên bá đạo như vậy, không dễ nói chuyện giống như lúc trước tí nào, sắc mặt nhóm Tổ Vu lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Chúc Cửu âm trừng mắt, hắn nói với Tiểu Tê Tử:
“Ngươi dám nghĩ giết chúng ta, Hậu Thổ sẽ không đồng ý đâu.”
“Không sai, nếu ngươi dám giết hại chúng ta, Hậu Thổ sẽ giết ngươi.” Huyền Minh vẻ mặt tự tin nói.
Mà những Tổ Vu còn lại, cũng lập tức lại trở lại bình tĩnh.
Hậu Thổ, chính là chỗ dựa của bọn họ.
Dù sao, bây giờ đã không còn Thiên Đạo quản thúc, Hậu Thổ có thể xuất thủ bất cứ lúc nào.
Mà Hậu Thổ chắc chắn sẽ không ngồi xem bọn họ bị giết chết.
Mọi Tổ Vu đều có khẳng định này!
Tiểu Tê Tử nghe thấy tên của Hậu Thổ, nhất thời nở một nụ cười.
Nàng đang muốn nói gì đó, đúng lúc này, một thanh âm trong trẻo lạnh lùng, đột nhiên vang lên trong đại điện.
“Các ngươi sai rồi, ta sẽ đáp ứng.”
Nghe thấy thanh âm này, Tiểu Tê Tử nhất thời cười đến càng thêm tươi rói.
Mà sắc mặt nhóm Tổ Vu cũng trở nên vui vẻ.
Bởi vì, bọn họ nghe thấy, đây là thanh âm của Hậu Thổ.
Hậu Thổ nhất định là tới đây để giúp bọn họ.
Thật tốt quá.
Nhưng mà chỉ là, lời này của Hậu Thổ có ý tứ gì?
Tại sao nghe xong cảm thấy hơi khó hiểu vậy?
Cảm giác như đang vả bọn họ vậy.
Hậu Thổ muội muội, nàng sao dám vả mặt chúng ta?
Điều này không phù hợp lẽ thường.
Trong lòng nhóm Tổ Vu cảm thấy hơi kỳ quái.
“Xoát.”
Một đạo bạch quang lóe lên, chỉ thấy kim loan trong điện, xuất hiện một hình bóng trắng sáng tịnh lệ.
Đó chính là Hậu Thổ Nương Nương.
Hậu Thổ thấy nhóm Thập Nhất Tổ Vu thua, nhưng không muốn nhận hậu quả, nhất thời không thể ngồi yên, lập tức chạy tới, muốn khuyên bảo mấy vị huynh trưởng không nên làm chuyện hồ đồ.
Nếu như Tiểu Tê Tử thật muốn giết chết bọn họ, Hậu Thổ cũng không thể cứu được.
Mà lần này, Lý Nguyên cũng không ngăn cản Hậu Thổ đến đây.
Chúc Dung thấy Hậu Thổ, vui mừng quá đỗi nói:
“Hậu Thổ muội muội, ngươi tới đúng lúc lắm, tiểu nữ hài này muốn dây dưa tạo khó khăn, ngươi mau đến đây giúp chúng ta giáo huấn nàng.”
Hậu Thổ nhìn đám huynh trưởng, phút chốc bất đắc dĩ thở dài, nàng mở miệng nói:
“Ta tới đây không phải tới giúp các ngươi, các ngươi nếu đã đánh cược thua, phải nói giữ lời, có chơi có chịu. Cố ý làm loạn, còn coi ra thể thống gì? Truyền ra ngoài không sợ người khác chê cười sao~.”
“Hậu Thổ muội muội, tại sao ngươi lại nói giúp ngoại nhân?” Cộng Công hơi bất mãn nói.
“Đúng vậy, không phải do chúng ta làm loạn, mà là nàng ta ăn gian, vậy mà dám dùng chí bảo đánh lén bọn ta.” Cường Lương cứng miệng cãi.
Hậu Thổ:
“Ta là quản sự ở đây. Tiểu Tê Tử ngay từ đầu không dùng Hỗn Độn Chí Bảo đối phó với các ngươi, đã coi như là khách khí rồi, các ngươi còn nói vậy không thấy ngại sao.”
Hỗn Độn Chí Bảo?
Tổ Vu chẳng những kinh ngạc đến mục trừng khẩu ngốc, ngay cả mấy đại thần Tiên Đường Võ Chiếu, Thượng Quan Uyển Nhi, Lý Bạch cũng kinh hãi nghẹn họng nhìn trân trối.
Bọn họ bây giờ mới biết, thì ra, xe đồ chơi Bàn Cổ Chân Thân mà Tiểu Tê Tử vừa rồi dùng để công kích, vậy mà chính là Hỗn Độn Chí Bảo.
Thảo nào không thể dùng một kích phá huỷ Bàn Cổ Chân Thân.
Nhưng mà, tại sao nàng lại có thể có được Hỗn Độn Chí Bảo trong truyền thuyết?
Hơn nữa nếu như Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh biết rõ một Chuẩn Thánh có tuyệt thế chí bảo như thế, tại sao không điên cuồng đoạt nó về?
Sao có thể để cho nàng ta giữ làm của riêng?
Chẳng lẽ Thánh Nhân thay đổi tính tình rồi sao.
Trong lòng cả đám Tổ Vu tràn đầy khó hiểu.
Đế Giang nhịn nghi hoặc xuống.
Hắn thấy sau khi Hậu Thổ xuất hiện, vẫn luôn nói giúp người ngoài, trong lòng rất khó chịu.
“Chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm xem chúng ta bị Nhân Tộc điều khiển hay sao?” Hắn nói với Hậu Thổ.
Hậu Thổ:
“Nếu các ngươi không muốn bị điều khiển, cũng không cần phải đánh cuộc Tiểu Tê Tử trận này, như là đã thiết lập khế ước, vậy thì phải tự chịu hậu quả mình đã gây ra.”
“Ngươi thực sự không giúp chúng ta sao?” Huyền Minh hỏi Hậu Thổ.
Hậu Thổ: “Ta đang giúp các ngươi đó?”
“Giúp chúng ta bị Nhân Tộc sai khiến?” Cường Lương cười lạnh nói.
Hậu Thổ:
“ta giúp mấy người trọng sinh rồi chẳng bao lâu sau, mấy người lại bị giết chết. Nếu như Tiểu Tê Tử thật sự muốn giết các ngươi. Có là ta cũng chẳng thể cứu được.”
Nghe ra ý tứ trong lời nói của Hậu Thổ, nhất thời các Tổ Vu lộ ra biểu cảm ngoài ý muốn.
Ý Hậu Thổ là, ta không thể cứu được mấy người, chứ không phải là không muốn cứu các ngươi.
Nói dễ hiểu hơn, là nàng thật sự muốn cứu, nhưng mà nàng không có năng lực này.
Chẳng phải nàng là tuyên cổ Thánh Nhân, muốn đối phó với một Chuẩn Thánh, không phải là chuyện rất dễ dàng sao?
Cứ coi như vị Chuẩn Thánh này có Hỗn Độn Chí Bảo đi, nhưng chỉ cần thời điểm Thánh Nhân động thủ xuất kỳ bất ý, Chuẩn Thánh căn bản là chẳng không kịp sử dụng Hỗn Độn Chí Bảo đã bị giải quyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận