Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1388 - Mẹ nó, đúng là một thiên tài!

Trương Bách Nhẫn hết sức tò mò không biết nhi tử có luyện ra được đan dược hay không, hắn lập tức lên tiếng dặn dò Thái Bạch Kim Tinh: “Lão Lý, nhóm lửa đi.”
Thái Bạch Kim Tinh: “…”
Thái Bạch Kim Tinh không còn cách nào nên đành phải làm thợ nhóm lửa.
Hắn lấy từ trong ngực ra mấy khối than vân mây, đặt ở dưới lò luyện đan, dùng Tiên Thiên Thần Hỏa nhóm lửa.
Trương Khai Thái thấy thế thì không khỏi giật mình nói: “Ồ, không nhìn ra đấy, lão Lý lại còn có loại hàng cao cấp than vân mây này, còn có thể phát ra Tiên Thiên Chân Hỏa nữa.”
Thái Bạch Kim Tinh liếc mắt nhìn sang.
Chuyện nhỏ này thì có gì mà phải ngạc nhiên, thật đúng là chưa thấy qua việc đời!
Trương Khai Thái mở nắp lò luyện đan ra, trực tiếp ném mấy loại dược liệu nhân sâm, Hoàng Tinh, linh chi, thêm một chút Vân Chi Cam Lộ vào trong lò luyện đan…
Một màn này lập tức khiến cho Trương Bách Nhẫn và Thái Bạch Kim Tinh nhìn đến dại ra.
Phải biết, luyện đan chẳng những đặc biệt chú trọng hỏa hầu mà còn phải đặc biệt chú trọng đến số lượng linh dược bỏ vào, tỷ lệ, cũng rất chú trọng thứ tự trước sau, một chút cũng không thể sai.
Nếu như không đúng thời cơ thì sẽ là công dã tràng.
Giống như Trương Khai Thái bỏ hết mấy loại dược liệu vào đan lô này cơ bản không có khả năng luyện được linh đan.
“Ngươi luyện đan chính là như vậy sao?”
Trương Bách Nhẫn mang vẻ mặt không nói lên lời hỏi nhi tử mình. Trương Khai Thái tự tin nói: “Yên tâm đi, chờ mấy canh giờ nữa là Tụ Linh đan có thể ra lò rồi.”
Trương Bách Nhẫn: “Nếu ngươi như vậy mà cũng có thể luyện thành Tụ Linh đan thì ta cũng dám trồng cây chuối đi ị, ngươi có tin không?”
Thái Bạch Kim Tinh tiếp lời nói:
“Nếu thế này mà luyện thành được Tu Linh đan thì đừng nói trồng cây chuối đi ị, phân ra ngoài rồi ta còn có thể ăn chúng vào được đấy.”
Trương Khai Thái ung dung nhìn phụ thân và Thái Bạch Kim Tinh, nói: “Các ngươi chắc không?”
Trương Bách Nhẫn: “Chắc chắn lẫn xác định.”
Trương Khai Thái: “Hy vọng các ngươi không nên hối hận.”
Trương Bách Nhẫn: “Vĩnh viễn đều không hối hận.”
Thái Bạch Kim Tinh: “Trong từ điển của ta không có hai chữ hối hận.”
Hai canh giờ sau.
Trương Khai Thái mở lò luyện đan ra.
Một mùi thuốc nồng nặc từ trong lò luyện đan lan tỏa rộng khắp.
Khói linh tan hết, chỉ thấy mười tám viên linh đan màu xanh to cỡ đầu ngón tay lóe lên ánh sáng màu xanh đang nằm yên ổn ở trong lò luyện đan.
Chính là Tụ Linh đan.
Có thể tăng tốc độ tu luyện của tu sĩ Tiên Thiên kỳ lên một chút, một viên có thể bù cho tu vi năm trăm năm.
Hai người Trương Bách Nhẫn và Thái Bạch Kim Tinh nhìn Tụ Linh đan, biểu cảm trong mắt nhất thờ ngớ ra.
Nét mặt hoàn toàn ngơ ngác.
Bọn họ hầu như không dám tin vào mắt của mình, có làm sao cũng không nghĩ tới, dưới một phen thao tác loạn xạ của Trương Khai Thái, vậy mà lại thật sự luyện chế ra được Tụ Linh đan.
Điều này đã trực tiếp lật đổ toàn bộ kiến thức của hai người về luyện đan.
Bọn họ nghĩ không ra, sao hắn như vậy mà cũng có thể luyện đan thành công được chứ?
Trên mặt Trương Khai Thái đầy vẻ nghiền ngẫm nhìn phụ thân và Thái Bạch Kim Tinh, cười nói: “Không biết mới vừa rồi là ai nói muốn trồng cây chuối đi ị đây? Còn có người nói muốn ăn sạch phân ị ra ngoài, bây giờ các ngươi có thể đi ị được rồi.”
Trương Bách Nhẫn: “?”
Thái Bạch Tim Tinh: “…”
Mặt cả hai người đều tái mét.
Không ngờ loại chuyện nắm chắc trăm phần trăm này lại sẽ thua!
Đúng là tà môn mà!
“Ngươi đến cùng là luyện ra Tụ Linh đan bằng cách nào?”
Trương Bách Nhẫn vừa ngạc nhiên lại vừa hiếu kỳ hỏi nhi tử.
Về phần trồng cây chuối đi ị… đã tự động bị hắn lãng quên.
Đường đường Thiên Đế, sao có thể làm ra hành vi bất nhã như thế được chứ?
Trương Khai Thái cũng không có ép phụ thân và Thái Bạch Kim Tinh thực hiện cá cược, hắn trả lời:
“Ta luyện bằng cách nào, không phải các ngươi đều đã chứng kiến toàn bộ quá trình rồi sao?”
“Nhưng như vậy sao có thể luyện ra Tụ Linh đan chứ? Thế này không phải là đi ngược lại kiến thức thông thường sao?”
Thái Bạch Kim Tinh bối rối lên tiếng.
Truơng Khai Thái ung dung nói: “Nói cho các ngươi biết một chân lý, không nên giảng kiến thức thông thường với thiên tài, kiến thức thông thường chỉ có ích với những người bình thường các ngươi mà thôi.”
Hai người Trương Bách Nhẫn và Thái Bạch Kim Tinh nghe xong da mặt giật giật.
Lại còn nói bọn họ là người bình thường.
Nếu như bọn họ là người bình thường thì trên đời này cũng sẽ không có thiên tài đâu.
Ừm, ngoài Lý tiền bối ra.
Ngoài Hồng Quân ra.
Ngoài Tam Thanh ra.
Trừ cả Tây Phương Nhị Thánh ra, ngẫm lại chúng ta thật đúng là bình thường!
Thật ra, sở dĩ Trương Khai Thái có thể luyện đan kiểu này thành công là bởi vì hắn đã cà độ thuần thục luyện đan lên đến cấp bậc nhất định rồi.
Hắn luyện chế loại đan dược cấp bậc này đã có thể không cần phải tuân theo một ít nguyên lý luyện đan cơ bản nữa.
Lúc hắn luyện đan chỉ cần bỏ tài liệu vào trong lò luyện đan, sau đó chờ
thanh tiến độ đọc xong thì hắn đã có thể luyện đan thành công.
Luyện chế đan dược xong rồi, Trương Khai Thái lại bắt đầu luyện chế phù lục.
Quá trình luyện chế cũng giống như quá trình luyện chế đan dược, có vẻ vô cùng nhẹ nhõm, khiến cho hai người Trương Bách Nhẫn và Thái Bạch Kim Tinh nhìn mà không phản bác được.
Bọn họ không thể không tin, Trương Khai Thái, mẹ nó, hắn thật đúng là một thiên tài mà.
Điều này cũng khiến cho trong lòng Trương Bách Nhẫn càng chấp nhận đứa con này hơn, muốn thực sự thừa nhận đứa con trai này, dẫn về Thiên Đình rồi bồi dưỡng thật tốt.
Dù sao có ai mà không thích nhi tử thiên tài đâu chứ?
Nghĩ đến đây, Trương Bách Nhẫn quyết định không đợi nữa, hắn muốn ngả bài với Trương Khai Thái.
“Đã đến lúc nói cho ngươi biết thân phận thật sự của vi phụ.”
Trương Bách Nhẫn nhìn con trai, vẻ mặt trịnh trọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận