Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 418 - Hỗn Độn Ma Thần - Ma Lung!

Tổ Long, Chúc Long, Ứng Long cảm nhận được người khổng lồ màu xanh phát ra uy áp ngập trời, thân thể lại không khống chế được run rẩy toàn thân, run lẩy bẩy.
Nếu không phải thân thể của bọn họ bị gông xiềng Thiên Đạo trói lại, nói không chừng bọn họ sẽ trực tiếp xụi lơ trên mặt đất.
Người này là ai? Tại sao khí tức hắn phát ra lại khiến ta kinh hồn bạt vía, sinh ra suy nghĩ không thể phản kháng? Rốt cuộc hắn có tu vi gì? Tại sao trước kia cho tới bây giờ bọn ta không phát hiện, bên trong không gian lại tồn tại một sự tồn tại kinh khủng như vậy? Trong lòng ba người Tổ Long đang điên cuồng gầm rú, vô số nghi ngờ tràn ngập ở trong lòng bọn họ, gần như muốn chen chúc phát nổ da đầu của bọn họ.
Ba người Ðát Kỷ đứng trong huyền quang phòng ngự của y phục, uy áp của người khổng lồ màu xanh bị huyền quang chắn phía ngoài, vì vậy vẫn có thể giữ vững trấn định.
Chỉ là nghi ngờ trong lòng ba người không thể ít hơn Tổ Long.
Uy áp như thế, Ðát Kỷ cảm thấy lớn mạnh hơn Nữ Oa và Hậu Thổ vô số lần, gần như có thể so với sát khí Dương Hòe phát ra ở trên núi Côn Luân lúc trước.
Chẳng lẽ, người thần bí khổng lồ có thực lực giống như Dương bá, cũng là Thánh Nhân Thiên Đạo sao? Nghĩ tới đây, Ðát Kỷ chỉ cảm thấy hô hấp dừng lại.
Trong Hải Nhãn, sao có thể có một Thánh Nhân Thiên Đạo tồn tại?

Hỗn Độn hư không.
Bên trong Tử Tiêu cung.
Hồng Quân đột nhiên mở hai mắt.
Hắn cảm nhận được dị động của Hải Nhãn, vội vàng nhìn nhìn lại.
Cho dù bình tĩnh như Hồng Quân, sau khi hắn nhìn thấy bóng dáng người khổng lồ màu xanh vẫn là kinh ngạc đến trực tiếp nhảy dựng từ chỗ ngồi.
Hai mắt Hồng Quân gắt gao nhìn chằm chằm người khổng lồ màu xanh, thất thanh kêu lên: “Sao hắn còn sống? Sao điều này có thể? Hơn nữa tu vi lại đạt đến Hỗn Nguyên Thái Cực Kim Tiên Thiên Đạo!”
Cho dù là lúc trước Hồng Quân phát hiện tu vi chân thực của Thược Dược và Dương Hòe cũng không có rung động và không thể tin nổi như thế.

Mã gia trang.
Dương Mi lão tổ cảm nhận được dị động trong Hải Nhãn, nhất thời kinh ngạc run rẩy nhánh cây, khóe miệng giương thật to.
“Vãi, hắn thế mà còn sống? Cũng có thể cẩu quá đi! Trước kia cho tới bây giờ không phát hiện một chút tin tức của hắn!”
...
Người khổng lồ màu xanh đầu tiên là ngẩng đầu liếc nhìn hư không, sau đó quay đầu, đưa ánh mắt đến trên ba người Ðát Kỷ.
Ðát Kỷ chỉ cảm thấy pháp lực trong cơ thể tuôn lên y phục giống như nước lũ, ngay sau đó, huyền quang phòng ngự của nàng đột nhiên hiện lên vài tia rung động.
“Ồ!”
Người khổng lồ màu xanh nhìn huyền quanh phòng ngự của Ðát Kỷ, trong miệng phát ra một tiếng kinh ngạc nghi ngờ.
“Không nghĩ tới, ở trong hồng hoang lại còn tồn tại một Hỗn độn chí bảo cực phẩm.”
Âm thanh của hắn thô cuồng giống như sấm sét, chấn động khiến không gian phát ra tiếng rì rào.
Hỗn độn chí bảo cực phẩm?
Tổ Long, Chúc Long, Ứng Long, Bạch Ngọc Tảo, Bạch Lăng, tất cả đều nghe mà choáng váng.
Ánh mắt của mọi người đồng loạt rơi vào trên người Ðát Kỷ, ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Đối với bọn họ, Tiên thiên chí bảo là sự tồn tại chỉ có thể ngưỡng vọng khó có hiện được trong truyền thuyết.
Hỗn độn linh bảo, đối với bọn họ chỉ là tồn tại trong ảo tưởng.
Về phần Hỗn độn chí bảo, bọn họ nghĩ không dám nghĩ.
Y phục trên người Ðát Kỷ là Hỗn độn chí bảo cực phẩm. Mấy người chỉ cảm thấy sắp điên! Nếu như chuyện này không phải do người khổng lồ màu xanh nói ra, cho dù đánh chết mấy người Tổ Long cũng không thể tin được chuyện không hợp lẽ thường như vậy.
Rốt cuộc ca ca của Ðát Kỷ là ai? Hỗn độn chí bảo cực phẩm cũng có nữa, đừng nói những người Tổ Long, ngay cả Hồng Quân và Dương Mi lão tổ cũng lộ vẻ xúc động không thôi.
Hỗn độn chí bảo cực phẩm, ở trong hồng mông, cũng chỉ có vài món bảo bối mới có thể đạt tới cấp bậc này.
Theo thứ tự là Tạo Hóa Thanh Liên, Khai Thiên Thần Phủ và Tạo Hóa Ngọc Điệp.
Y phục của Ðát Kỷ lại có thể tương đương với và Khai Thiên Thần Phủ, Tạo Hóa Ngọc Điệp. Hồng Quân và Dương Mi lão tổ tràn đầy vẻ không thể tin nổi và khiếp sợ.
Sao trước kia bản thân không phát hiện y phục của Ðát Kỷ bất phàm? Tại sao Ma Lung liếc mắt một cái nhìn thấu đẳng cấp y phục của Ðát Kỷ? Chẳng lẽ cảnh giới của Ma Lung cao hơn bọn ta một khoảng? Nghĩ tới đây, Hồng Quân và Dương Mi lão tổ lập tức có phần không chịu được...
Giờ phút này Ðát Kỷ có chút kinh ngạc.
Nàng không nghĩ tới y phục ca ca đưa cho mình, lại là sự tồn tại ở trong truyền thuyết, ở cả thế giới hồng mông cũng là Hỗn độn chí bảo cực phẩm cao cấp nhất.
Khó trách ngay cả Nhiên Đăng đạo nhân cũng không đánh rách phòng ngự y phục, khó trách đại ma pháp tắc của Hải Nhãn cũng không có chút ảnh hưởng đến huyền quang phòng ngự của y phục, thì ra là bộ y phục trân quý như vậy.
Trước kia, Ðát Kỷ biết cây quả trong viện là Hỗn độn linh căn, hoa sen là Hỗn độn chí bảo, mặc dù khiếp sợ, nhưng còn có thể chấp nhận.
Bởi vì linh căn, vốn đã tồn tại ở trong hồng hoang.
Nhưng y phục của nàng là ca ca đích thân chế luyện... Trời ạ, ca ca của ta lại có thể chế luyện Hỗn độn chí bảo cực phẩm, Ðát Kỷ không biết nên lộ vẻ mặt gì.
Chỉ là giờ phút này không rõ tình hình, Ðát Kỷ không dám ngẩn người, nàng nhịn nghi ngờ trong lòng, hỏi người khổng lồ màu xanh: “Ngươi là ai?”
Âm thanh của người khổng lồ màu xanh ong ong rung động: “Ta là Ma Lung, buông Thủy Linh châu các ngươi thu thập được, còn cả Hỗn độn chí bảo cực phẩm trên người ngươi thì các ngươi có thể đi.”
“Ngươi là Ma Lung!”
Tổ Long đột nhiên hoảng sợ kêu to lên.
Vẻ mặt lộ vẻ không nói ra lời, nghẹn họng nhìn trân trối, ngây người như phỗng.
Giống như nghe thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi nhất trên thế giới.
“Ngươi biết Ma Lung là ai?”
Ðát Kỷ vội vàng hỏi Tổ Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận