Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 994 - Thần Niệm chí cao, Cửu đại chí tôn!!

Nếu như Thần Niệm bất chấp tất cả muốn chinh phục thế giới hồng hoang, hồng hoang có thể chống chọi nỗi hay không vẫn chưa thể nói được, cứ xem như có thể gắng gượng chống đỡ được, chỉ sợ hồng hoang cũng sẽ không còn hoàn chỉnh, ngay cả Thiên Đạo cũng sẽ bị phá vỡ.
Có điều, tuy rằng đầy rẫy nguy cơ, nhưng cũng chứa đựng muôn vàn cơ hội.
Nếu như có thể thôn tính thế giới mãng hoang, hấp thụ bổn nguyên chi lực của thế giới mãng hoang, cấp bậc của thế giới hồng hoang, nhất định có thể tiến lên tầng cao hơn.
Nói không chừng, Thiên Đạo còn có thể vì thế đột phá đến cấp bậc Đại Đạo.
Vậy thì, thực lực của Hồng Quân, tự nhiên cũng sẽ như nước lên thì thuyền lên!
Nghĩ đến đây, một người trấn định như Hồng Quân, không khỏi run lên vì phấn khích
Không được, ta phải đi tìm Lý tiền bối thương lượng một chút mới được!
Nếu như có thể thuyết phục Lý tiền bối ra tay, vì hồng hoang giải quyết rắc rối lần này, vậy thì quá tuyệt vời rồi!
Nghĩ tới điều này, Hồng Quân bất chợt không còn do dự nữa, lập tức xuất phát bay đến Trường An.
Hơn nữa lần này, không phải chỉ có mình hắn đi tìm Lý Nguyên.
Mà là mang theo mấy lão già, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ cùng với vài đệ tử bị giam cầm bên trong đạo trường vực ngoại hỗn độn.
Nguy cơ lần này, tất cả các sinh linh hồng hoang, không thể bàng quang như không có chuyện gì, các vị thánh nhân càng không thể.
Hơn nữa, con người cũng là mấu chốt của nguy cơ lần này!
Một bên khác.
Sau khi kim quang đánh tan phân thân của Hồng Quân, toàn bộ những luồn kim quang này ngay lập tức tập hợp lại với nhau, trở thành một người khổng lồ mạnh mẽ vô song, không từ ngữ nào có thể diễn tả được.
Người khổng lồ kim sắc sắc mặc mơ hồ không rõ, trên cơ thể giống như linh bảo biến ảo bất định, người ngoài căn bản không có khả năng nhìn rõ tướng mạo vốn có.
Đó là sự tồn tại tối cao của thế giới mãng hoang—— Thần Niệm đại nhân.
Dưới bước chân của người khổng lồ, còn có tám nam nữ mặc những bộ quần áo khác nhau đang đứng.
Đó là tám vị khác trong Cửu Đại Chí Tôn.
Quỳ âm nhìn thấy những vị này, ngay lập tức quỳ một gối xuống trước mặt Thần Niệm đại nhân, cung kính hành lễ: “Quỳ âm bái kiến Ngô chủ.”
Thần Niệm không mở miệng, nhưng giọng nói uy nghiêm của hắn lại vang vọng.
Quỳ âm nghe thấy, vui mừng khôn xiết.
“Đa tạ Ngô chủ.”
Giọng nói của Thần Niệm tiếp tục vang vọng bên tai mọi người: “Thông qua việc giao đấu vừa rồi với kẻ xâm nhập, ta đã thu thập được kí ức của đối phương, đại khái đã hiểu rõ thực lực của thế giới hồng hoang.”
Tất cả mọi người nín thở tập trung suy nghĩ, nghe rõ những lời mà Thần Niệm thuật lại.
“Lần này Vạn Giới Tháp phát hiện ra hồng hoang, thực lực vượt xa các thế giới khác, trong đó có bảy vị thánh nhân, thực lực không hề thua kém các ngươi.”
Nghe thấy thế giới hồng hoang có bảy vị thánh nhân, thái độ của Cửu Đại Chí Tôn, cũng không thể không lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Dựa vào điểm này, thế giới hồng hoang không hề thua kém thế giới mãng hoang là bao.
Có điều, cho dù ngạc nhiên, nhưng Cửu Đại Chí Tôn cũng không có biểu lộ ra bất kỳ sự sợ hãi nào, ngược lại mỗi một người còn lộ ra dáng vẻ háo hức mong chờ.
Từ sau khi trở thành Chí Tôn, bọn họ đã có không ít đối thủ, đều không biết trải qua bao nhiêu cái nguyên hộii, vẫn chưa gặp được đối thủ nào khiến họ phải dốc toàn lực.
Hiện tại đột nhiên phát hiện ra, thế giới hồng hoang vậy mà tồn tại bảy vị thực lực không hề thua kém bọn họ, bọn họ đã có chút gấp đến nổi muốn cùng bảy vị thánh nhân kia phân cao thấp rồi.
Xem xem ai cao ai thấp!
Một vị nam tử trung niên dáng điệu nho nhã, ăn mặc giản dị, sau lưng đeo một cây bảo kiếm, hỏi Thần Niệm: “Xin hỏi Ngô chủ, vị vừa rồi bị Ngô chủ tiêu diệt, là thánh nhân của thế giới hồng hoang sao?”
Thần Niệm: “Hắn là người phát ngôn của Thiên Đạo ở thế giới hồng hoang. Thực lực không thể nào so sánh được với Thánh Nhân. Bản thể của hắn, đã có tư cách để đấu với ta rồi.”
Cửu Đại Chí Tôn nghe thấy điều này, tâm trạng không khỏi bị chấn động.
Vậy mà lại có thể chiến đấu cùng với Thần Niệm đại nhân, quả thực không thể nào tưởng tượng nổi.
Chẳng trách ta vừa mới đối mặt với người đó, trong lòng đột nhiên cảnh báo vang lên mạnh mẽ, một sự nguy hiểm trước đây chưa từng có đã xuất hiện.
Trong lòng Quỳ âm ngầm đồng tình.
Thần Niệm tiếp tục nói: “Vì vậy, nếu như chỉ dựa vào mỗi một người trong số các ngươi, chắc chắn không có cách nào có thể thu phục thế giới này.”
“Vì vậy lần này, các ngươi buộc phải đồng tâm hiệp lực, cùng nhau thu phục hồng hoang, ta cũng sẽ làm hậu phương hỗ trợ cho các ngươi, kìm hãm Thiên Đạo của thế giới hồng hoang. Sau khi triệt để thu phục được hồng hoang, ta sẽ dựa vào chiến công mà các ngươi có được lần này, bố trí bổn nguyên chi lực thu được.”
Ngoại trừ Quỳ âm có hơi thất vọng ra, bát đại Chí Tôn khác nghe được lời này đều lộ ra vẻ mặt vui mừng khôn xiết.
Ban đầu, dựa theo các quy tắc được Thần Niệm đặt ra trong quá khứ, thế giớ doi người nào khám phá ra thì thế giới đó sẽ do người đó chinh phục.
Bản nguyên chi lực thu được sẽ được chia đều bởi Thần Niệm và kẻ chinh phục.
Chỉ là, thế giới hồng hoang quá mạnh, đừng nói một mình Quỳ âm, ngay cả cửu đại Chí Tôn cùng hợp sức hoàn toàn cũng không thể chinh phục được.
Thần Niệm cần phải đích thân áp trận mới được.
“Bọn ta chắc chắn sẽ chinh phục Hồng Hoang cho chủ nhân của bọn ta.”
Cửu đại Chí Tôn cúi đầu trước Thần Niệm, đồng thanh nói.
Viêm Ma nhìn chằm chằm vào thế giới Hồng Hoang hiện ra từ vòng xoáy không gian, khuôn mặt đầy vẻ háo hức.
Hắn nói với một vài vị Chí Tôn khác: “Lần này, chúng ta hãy đấu thử, xem lãnh thổ ai chinh phục lớn nhất và sinh linh ai giết nhiều nhất.”
“Đấu thì đấu, ai sợ ai chứ!”
Một nam tử thân mặc trang phục đế vương, đầu đội vương miện, hùng hồn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận