Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1597 - Trồng cây chuối! (2)

Công Tôn Tập Nhã có vẻ vô cùng hiếu kỳ đối với ông chủ siêu thị.
Hắn lập tức quyết định, trước không đi thăm hỏi Lý Nguyên, mà đi tìm thực hư về người xuyên qua.
Với năng lực của Công Tôn Tập Nhã, chỉ vài phút đồng hồ hắn đã điều tra rõ ràng tất cả tình hình của siêu thị.
Đây là sản nghiệp kinh doanh của Tô gia ở Trường An.
Có điều trên phố sớm đã bắt đầu lưu truyền, có lẽ tài lực Tô gia được coi là giàu có nhất Trường An.
Đội ngũ kinh doanh buôn bán chẳng những rải rác cả Đại Đường, hơn nữa còn buôn bán xa tận các nước như Đông Thắng Thần Châu, Tây Ngưu Hạ Châu.
Tô gia có nhiều tiền tài, đã không thể tính toán được, nghe nói chỉ ít hơn quốc khố của triều đình.
Chẳng qua, Tô gia chỉ là phú hào, lại không phải thế gia tu luyện.
Nếu Tô gia có hơn, cũng chỉ là vàng bạc châu báu bình thường.
Nếu như so với linh đan diệu dược, pháp bảo, công pháp, Tô gia không có số xếp hàng.
Cũng may quốc gia ở Tiên Đường hoàn thiện pháp luật, thực lực lại mạnh, nếu không, với thực lực tu luyện của Tô gia, gần như là không kiểm soát được sự giàu có của bọn họ.
Mấy nhân vật quan trọng của Tô gia, Công Tôn Tập Nhã cũng điều tra tất cả rõ ràng.
Gia chủ của Tô gia tên là Tô Thiển Ngữ là một tài nữ buôn bán.
Tất cả sản nghiệp của Tô gia đều là Tô Thiển Ngữ nắm giữ.
Hơn nữa, Tô Thiển Ngữ còn là hội trưởng thương hội toàn quốc của Đại Đường, thường xuyên được Nữ hoàng bệ hạ tiếp kiến.
Ngược lại càng phù hợp hình tượng người xuyên không.
Chỉ là thông qua việc điều tra tin tức Công Tôn Tập Nhã lại phát hiện, người chân chính đưa ra quyết sách ở Tô gia, có lẽ là con rể Tô gia - Tống Tân Dương mới đúng.
Tô gia, cũng từ sau khi nhận Tống Tân Dương ở rể, mới dần bắt đầu phát đạt.
Chỉ có điều, mấy trăm năm gần đây, dù thế nào Tống Tân Dương cũng không nhúng tay vào chuyện buôn bán, cho nên có chuyện thì đều giao cho vợ xử lý, mà hắn thì một lòng trầm mê ở trong tu luyện.
Thế nên, người bình thường chỉ biết Tô Thiển Ngữ, ngược lại người biết Tống Tân Dương không nhiều lắm.
Công Tôn Tập Nhã cảm thấy, nếu như, Tô gia thật sự có người là xuyên không, phải là người ở rể này rồi.
Không ngờ đối phương lại xuyên qua trước ta lâu như vậy.
Không biết,người tên Tống Tân Dương này, ngoài buôn bán giỏi giang thì có còn năng lực khác hay không?
Tại sao hắn có thể sản xuất lấy ra nhiều vật phẩm hiện đại ở Hồng Hoang như vậy?
Tu vi của hắn cao bao nhiêu?
Mang theo nghi ngờ, Công Tôn Tập Nhã đi tới ngoài đại viện Tô gia.
Tuy đại viện Tô gia bố trí mấy trận pháp phòng ngự, nhưng ở trong mắt Công Tôn Tập Nhã, những trận pháp này có hay không cũng không có gì khác nhau.
Thông qua những trận pháp này, Công Tôn Tập Nhã suy đoán, chắc tu vi Tống Tân Dương không quá cao.
Dĩ nhiên, sau khi trải qua chuyện Lý Nguyên, Công Tôn Tập Nhã cũng không dám khẳng định suy đoán của mình chính xác trăm phần trăm.
Có khả năng Tống Tân Dương giống Lý tiền bối, thích giấu giếm thì sao?
Nhờ vào thần thức, Công Tôn Tập Nhã biết rõ tất cả tình hình trong đại viện, hắn hiểu rõ trong lòng và cũng thuận lợi tìm được mục tiêu chuyến này.
Ở chỗ sâu trong đại viện, trong một tiểu viện tầm thường, có một tầng hầm sâu trăm mét đất.
Tầng hầm không lớn, chỉ có khoảng ba mươi thước vuông.
Là vùng đất tập hợp lĩnh khí của cả Tô gia.
Một nam tử dáng vẻ nho nhã, đang khoanh chân ngồi ở trên đệm cói.
Nam tử nhìn hơn ba mươi tuổi, người mặc đạo bào màu xanh đậm, tu vi chỉ là Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ.
Điều khiến Công Tôn Tập Nhã kinh ngạc là trong nguyên thần của nam tử lại nhộn nhạo một tầng đạo văn đặc biệt, khiến hắn không thể dò xét quá khứ, tương lai, vận mệnh luân hồi của đối phương.
Công Tôn Tập Nhã vô cùng quen thuộc tầng đạo văn này.
Bởi vì, ở trong nguyên thần của hắn, cũng có một tầng đạo văn như vậy.
Tuy hai người tản ra khí tức hoàn toàn không giống nhau, quy luật vận hành đạo văn cũng không giống, chẳng qua, phương thức tồn tại ở trong nguyên thần rất giống nhau.
Đây là hệ thống.
Chẳng lẽ, người này cũng có hệ thống?
Nghĩ tới đây, trong mắt Công Tôn Tập Nhã không khỏi lóe ra tinh quang kỳ dị.
Ý niệm trong đầu vừa động, thân hình Công Tôn Tập Nhã lặng yên không một tiếng động đi tới tầng hầm.
Mà Tống Tân Dương, còn đang ngồi tu luyện, hấp thu linh khí thiên địa, lĩnh ngộ pháp tắc Càn Khôn.
Căn bản không biết, trong mật thất có thêm một người.
Công Tôn Tập Nhã thấy thế, không khỏi ho khan nhắc nhở đối phương một chút.
“Khụ.”
Tống Tân Dương nghe thấy một âm thanh xa lạ vang lên ở trong mật thất, không khỏi sợ hãi.
Tâm thần kích động, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.
Hắn nhanh chóng ổn định công pháp, bình ổn linh khí dao động trong kinh mạch.
Công Tôn Tập Nhã thấy Tống Tân Dương lại suýt nữa bị đoạn sợ đến tẩu hỏa nhập ma, trong lòng đã khẳng định, người này, chắc chắn sẽ không ẩn giấu tu vi giống như Lý tiền bối.
Nếu không tay chân cũng sẽ không luống cuống như thế.
Sau khi Tống Tân Dương ổn định công pháp, lúc này mới chợt giương đôi mắt, nhìn về phía phương hướng vàng lên âm thanh dị thường.
Sau khi hắn nhìn thấy Công Tôn Tập Nhã, chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh từ sống lưng đến đỉnh đầu, khiến tay chân hắn rét run, lông tơ toàn thân lao nhao dựng chổng ngược, trong nháy mắt, mồ hôi lạnh hiện đầy trán của hắn.
Công Tôn Tập Nhã, hiển nhiên hắn có ấn tượng.
Mới đấu pháp với Nữ hoàng Tiên Đường, người bị một chiêu của nữ hoàng đánh bại.
Sao hắn xuất hiện ở nơi này?
Tại sao trận pháp phòng ngự không phản ứng?
Hắn tới nơi này làm gì?
Chẳng lẽ, hắn biết rõ về ta?
Có phải hắn muốn gây bất lợi với ta không?
Tâm tư Tống Tân Dương nhanh chóng chuyển động, trên mặt lại cố gắng duy trì bình tĩnh.
Mà Công Tôn Tập Nhã dù bận vẫn ung dung nhìn Tống Tân Dương, khoé miệng cười như không cười, rất là thư giãn thích ý.
“Ngươi là ai? Tới tầng hầm luyện công của ta có mục đích gì?”
Tống Tân Dương mở miệng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận