Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2098 - Không ai còn có thể cẩu hơn hắn!!

Lý Nguyên khẽ thở dài, nói: “Cần gì phải vậy, nếu ngươi đã khiêm tốn nhiều năm như vậy, vì sao không tiếp tục khiêm tốn, cần gì không có việc gì tìm phiền phức cho mình?”
Đại Thanh Tùng nghe vậy, trong mắt không nhịn được lóe lên một tia kinh ngạc.
Hắn không rõ, làm sao Lý Nguyên biết hắn khiêm tốn nhiều năm như vậy?
Theo lý thuyết, chuyện của ta, không ai biết mới đúng?
Chẳng lẽ, thật ra là Lý Nguyên nói Dịch Chí Bình?
Đúng, hẳn là như vậy.
Sau khi Dịch Chí Bình quản lý tiệm cầm đồ Số Tám, cũng coi như khiêm tốn.
Móe, suýt chút nữa tự mình dọa mình rồi.
Nghĩ đến đây, Đại Thanh Tùng nhất thời yên lòng lại.
Vẻ mặt hắn thoải mái nói với Lý Nguyên: “Ta muốn xem thử, ngươi có thể mang đến cho ta phiền phức gì?”
Nói xong, hắn đã âm thầm điều động xong pháp lực, chuẩn bị ứng đối công kích của Lý Nguyên, hắn không tin, Lý Nguyên có thể bất động thanh sắc chặt đứt ngũ chi của Dịch Chí Bình, còn có thể lấy phương thức tương tự đối phó hắn.
“Tự làm bậy, không thể sống.”
Lý Nguyên thản nhiên nói một câu, nhất thời, một làn khói đen, lập tức từ trong thân thể của Dịch Chí Bình tràn ra.
Mà theo khói đen tràn ra, thân thể vô cùng lớn của Dịch Chí Bình bản gốc, giống như khí cầu xì hơi, lập tức xẹp xuống.
Giờ phút này Đại Thanh Tùng giống như bị lửa bén tới lông mày, trở nên vô cùng hoảng sợ, có vẻ kinh hãi muốn chết.
Bởi vì, rốt cuộc hắn không thể trốn trong cơ thể Dịch Chí Bình.
Thần thức của hắn không thể khống chế thoát ly thân thể của Dịch Chí Bình.
Cho dù Đại Thanh Tùng thi triển thần thông như thế nào, muốn trói buộc với linh hồn của Dịch Chí Bình, nhưng mà, tất cả đều vô ích.
Rất nhanh, toàn bộ thần thức của Đại Thanh Tùng thoát ly thân thể của Dịch Chí Bình.
Với dáng vẻ của một người trẻ tuổi mặc áo đen, lơ lửng trên không của viện.
áo đen nhân đại khái tuổi tác khoảng hai bốn hai lăm tuổi, dáng người không cao không thấp, dáng vẻ không đẹp trai không xấu, có vẻ rất bình thường.
Nếu, không phải trên người hắn phát ra uy áp khủng bố, khí thế ngập trời, đặt hắn trong đám người, căn bản sẽ không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.
Giờ phút này, áo đen nhân này trừng một đôi mắt sâu xa, đang kinh nghi bất định nhìn chằm chằm Lý Nguyên, sắc mặt có vẻ vô cùng âm trầm......
Mọi người đều có thể cảm nhận được rõ ràng, người này hoảng sợ cỡ nào.
Giờ phút này Đại Thanh Tùng sắp điên rồi.
Hắn không nghĩ ra, làm sao bản thân bị đẩy khỏi cơ thể Dịch Chí Bình?
Phải biết rằng, linh hồn của Dịch Chí Bình hoàn toàn bị hắn chi phối, hắn ký sinh trong cơ thể Dịch Chí Bình, giống y như hợp thành một thể với Dịch Chí Bình, làm sao có thể bị đẩy ra?
Mấu chốt là, hắn cũng không có cảm nhận được bất kì pháp lực dao động, để hắn muốn phản kháng, cũng không biết làm sao phản kháng.
Khiến cho hắn sợ hãi nhất chính là, sau khi nguyên thần của hắn bị bài trừ, vậy mà biến thành dáng vẻ bản hạ của hắn.
Đây chẳng phải có nghĩa là bản tôn của hắn bị bại lộ?
Sao có thể như vậy?
Vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra cái gì?
Sao Lý Nguyên làm được?
Đến đây, cuối cùng tâm trạng của Đại Thanh Tùng cũng không duy trì được sự trấn định nữa.
Trong lòng đối với Lý Nguyên sinh ra đề phòng mười hai vạn phần.
Chỉ cảm thấy, thủ đoạn của Lý Nguyên còn đáng sợ hơn ma quỷ.
Xuyên qua Hồng Hoang nhiều năm như vậy qua, Đại Thanh Tùng vẫn là lần đầu tiên gặp phải chuyện quỷ dị như vậy.
Đại Thanh Tùng đã âm thầm quyết định, một khi cảm thấy được tình huống không đúng, sẽ lập tức chạy trốn, đối với Lý Nguyên, hắn thật sự cảm thấy sợ.
Giờ phút này, thân thể Dịch Chí Bình đã biến trở về kích thước bình thường.
Hơn nữa có thể một lần nữa khống chế thân thể của mình, đương nhiên vẫn là trạng thái bị thương trước đó.
Giờ phút này Dịch Chí Bình có vẻ rất ngơ ngác.
Hắn không rõ, vì sao đột nhiên chủ nhân rời khỏi thức hải của hắn?
Chẳng lẽ, chủ nhân muốn dùng bản thể của mình, để đích thân dạy dỗ Lý Nguyên sao?
Nhìn nam tử áo đen trên không sân, đôi mắt Dịch Chí Bình tràn ngập tò mò.
Chẳng lẽ, đây là dáng vẻ thật sự của trang nhân sao?
Không ngờ lại trẻ như vậy.
Chỉ là, biểu cảm của chủ nhân, vì sao khó coi như vậy?
“Ngươi đến tột cùng là ai?”
Đại Thanh Tùng nhìn chằm chằm Lý Nguyên, lại hỏi.
Biểu cảm có vẻ nghiêm túc trước nay chưa từng có.
Đương nhiên, hắn cũng không phải muốn hỏi tên của Lý Nguyên, mà là đang hỏi lai lịch Hồng Hoang của Lý Nguyên, làm sao có thể có một tồn tại biến thái như thế?
Chẳng lẽ, người này chính là sư phụ của thánh nhân trong truyền thuyết, Hồng Quân lão tổ?
Đại Thanh Tùng âm thầm suy đoán......
Với Đại Thanh Tùng, cũng chỉ có Hồng Quân lão tổ trong truyền thuyết, có lẽ mới có thực lực này.
Lý Nguyên không trả lời vấn đề của Đại Thanh Tùng, hắn không muốn vì người này giải thích nghi hoặc.
Nếu người này không biết điều, vậy không thiếu cho hắn một bài học.
Nghĩ đến đây, Lý Nguyên nhất thời nhẹ nhàng búng tay.
“Tách.”
Đại Thanh Tùng thấy thế, khóe miệng nhất thời không thể khống chế co rút, có vẻ đặc biệt cạn lời.
Vậy mà ở trước mặt ta búng tay làm màu, ngươi xứng sao?
Nói về làm màu, vẫn là phải xem ta!
Đại Thanh Tùng cũng quyết định búng tay, hắn muốn cho Lý Nguyên hiểu biết một chút, cái gì gọi là đất rung núi chuyển, trời sụp đất nứt.
Nhưng mà, Đại Thanh Tùng vừa muốn búng tay, hắn đột nhiên phát hiện, làm sao bản thân không thể khống chế ngón tay?
Nói chính xác hơn là hắn không thể khống chế cánh tay trái của mình.
Sao lại thế này?
“Phì!”
Đúng lúc này, Đại Thanh Tùng đột nhiên nghe thấy một âm thanh chảy máu vang lên.
Ngay sau đó, hắn cảm thấy cánh tay bên trái truyền đến một trận đau đớn.
Sau đó, hắn hoảng sợ phát hiện, cánh tay trái của mình lại rơi trên mặt đất.
Đại Thanh Tùng ngơ ngác nhìn cánh tay trên mặt đất, chỉ cảm thấy đầu trống rỗng, hắn thậm chí hoài nghi, có phải bản thân xuất hiện ảo giác hay không?
Sao cánh tay của ta có thể đột nhiên đứt lìa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận