Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 361 - Côn Bằng cảm giác mình giống như con kiến!

Rốt cuộc dòng sông không gian và dòng sông thời gian là người nào thi triển? Thần Nông nhìn vẻ mặt thản nhiên của Lý Nguyên, hắn không phát hiện Lý Nguyên có chút dấu hiệu làm phép nào.
Nghe Nữ Oa nói, Lý lão đệ có một nô bộc, là Thánh Nhân Thiên Đạo, chẳng lẽ, Thánh Nhân Thiên Đạo đang âm thầm làm phép sao? Nếu Côn Bằng lão tổ đã ra tay, hiển nhiên không để lại đường sống.
Hắn thấy mình dường như bị rơi vào bên trong dòng sông không gian, mặc dù trong lòng kinh ngạc không loạn.
Hắn lập tức ngưng thi triển Thiên Yêu Liệt Trảo, nhưng hai tay kết ấn, ba ngàn yêu văn lập tức xoay tròn ở xung quanh hắn, lấy hắn làm trung tâm, không ngừng bành trướng khuếch trương ra phía ngoài.
Trong một thời gian, chỉ thấy huyền quang sặc sỡ sắc màu lập tức tiêu tan sáng tối ở xung quanh Côn Bằng lão tổ, lóe lên không dứt, chiếu sáng cả thiên hạ, vũ trụ càn khôn.
Người ngoài nhìn những thứ... huyền quang vô cùng rực rỡ, nhưng trong đó lại ẩn chứa pháp tắc kinh khủng hủy thiên diệt địa.
Ba ngàn yêu văn xoay tròn một lần, từng yêu văn bộc phát một pháp tắc kinh khủng có thể phá hủy vũ trụ.
Ví dụ như yêu văn chữ “Hỏa” bộc phát Phần Thiên Yêu Hỏa vô cùng vô tận, ví dụ như yêu văn chữ “Phong” thì bộc phát không gian gió lốc cắt nát ngân hà…
Ba ngàn yêu văn đồng thời xoay tròn, tốc độ nhanh vô cùng, năng lượng bộc phát của nó đã vượt qua phạm vi độ lượng của người bình thường.
Chỉ thấy mỗi một lần hô hấp, không gian vô cùng vô tận đang sụp xuống, thế giới vô cùng vô tận đang hủy diệt.
Nếu như ở trong hồng hoang, ngay cả hồng hoang cũng sắp bị hủy thành phấn vụn.
Thần Nông nhìn thấy Côn Bằng lão tổ thi triển tất cả thực lực, không khỏi sợ hãi kêu than.
Nếu như Côn Bằng lão tổ không phải bị vây ở hồng hoang, nếu như Côn Bằng lão tổ không phải không có Hồng mông tử khí, chắc chắn hắn có thể chứng đạo thành Thánh.
Tuy nhiên, mặc dù Côn Bằng lão tổ đã thi triển tất cả thực lực của hắn, nhưng tất cả pháp tắc dẫn ba ngàn yêu văn của hắn lại vẫn không phá hủy được dòng sông thời không xung quanh hắn.
Thậm chí, ngay cả một chút rung động không thể đưa tới.
Một luồng khí lạnh lập tức dâng lên từ lòng bàn chân Côn Bằng lão tổ, thông qua xương sống, xông thẳng lên đầu, khiến hắn không tự chủ rùng mình một cái.
Hắn không nghĩ ra, thứ bản thân thi triển có thể khiến vô số vũ trụ hủy diệt, nhưng vì sao lại không hủy diệt được viện? Đây mới thật sự là thủ đoạn của Địa Tiên kỳ sao? Cho dù là thủ đoạn ai thi triển thì cũng khiến trong lòng Côn Bằng lão tổ run sợ, da đầu tê dại.
Trong lòng hắn nảy sinh một luồng nguy hiểm mãnh liệt. Côn Bằng lão tổ tự nói với mình, không thể tiếp tục sống ở chỗ này.
Mới vừa nghĩ tới đây, hắn thi triển thuật ngự phong của Côn Bằng, gió lốc nổi lên chuẩn bị bay trở về Bắc Minh.
Nhưng vốn dĩ một hơi hắn bay vọt mấy vũ trụ, nhưng hắn bay lên mấy hơi thở, lại vẫn đang ở trong sân, ngay cả độ cao của cây ăn quả bên cạnh không vượt qua.
Mồ hôi hột to như hạt đậu dần tích lại từ trên trán Côn Bằng lão tổ, sợ hãi và kinh hãi vô tận, trong nháy mắt lấp đầy trái tim của hắn.
Chỉ là dù sao Côn Bằng lão tổ vẫn là cự phách vạn cổ, vì vậy mặc dù kinh ngạc nhưng không loạn, chỉ thấy hắn lại nhanh chóng lấy linh bảo cực phẩm của mình ra - Yêu Sư cung.
Yêu Sư cung là đầu của Hỗn độn Băn Sương Ma Thần sau khi chết biến thành, có thể đóng băng chư thiên vạn giới, đập phá ngân hà thời không, ngăn cản địa thủy phong hỏa, có thể nói là công phòng một thể, uy lực vô cùng.
“Grừ.”
Côn Bằng lão tổ khống chế Yêu Sư cung, hung hăng ném lên bầu trời, cố gắng đánh vỡ không gian xung quanh, nhanh chạy đến hư không.
Tuy nhiên Yêu Sư cung uy lực vô cùng đánh ở trên hư không, giống như đánh trên sợi bông, đừng nói đánh nát hư không, ngay cả rung động không có một chút.
Côn Bằng lão tổ chỉ cảm thấy da đầu cũng sắp nứt ra, tất cả những thứ xảy ra đã vượt qua kiến thức của hắn.
Hắn rõ ràng cũng đã đánh ra toàn bộ thực lực, nhưng thậm chí hắn không biết rốt cuộc đối thủ của mình là ai? Là Lý Nguyên hay là cái viện kỳ quái, hay là nha hoàn xuất quỷ nhập thần kia? Có thể khiến Chuẩn Thánh đại viên mãn như mình không có sức thoát khỏi bao vây, đây không phải là thực lực Thánh Nhân chứ? Nghĩ tới đây, Côn Bằng lão tổ không khỏi vãi cả linh hồn, trong lòng lại càng chìm vào đáy cốc.
Giờ phút này hắn cảm thấy mình tựa như một con kiến bị vây chặt, không có chút sức phản kháng nào.
Thần Nông cũng ở bên cạnh, thấy vậy âm thầm chậc lưỡi.
Thủ đoạn thao túng không gian thời gian cao minh như thế, cho dù khi hắn còn là Thánh Nhân, không làm được nhẹ như vậy.
Trong lòng hắn cũng có chút nghi ngờ.
Thủ đoạn vô cùng cao minh, rốt cuộc là người nào thi triển? Lý Nguyên? Nhưng Nữ Oa nói thực lực của Lý Nguyên không cao bao nhiêu. Chẳng lẽ là nô bộc Thánh Nhân Thiên Đạo của Lý Nguyên? Nhưng mà không phải Nữ Oa nói, Dương Hòe dùng giết chóc nhập đạo sao? Có lẽ hắn am hiểu thuật sát phạt, hơn nữa đại đạo không gian và đại đạo thời gian không đụng tới đại đạo sát phạt. Thần Nông phát hiện, Lý Nguyên còn thần bí khó lường hơn Nữ Oa nói rất nhiều.
Khi Côn Bằng lão tổ không biết nên làm thế nào cho phải, đột nhiên hắn nghe thấy tu sĩ Địa Tiên kỳ thần bí mở miệng.
“Vốn dĩ, lúc trước nếu bản thân ngươi rời khỏi, ta cũng chẳng muốn quản ngươi, nhưng bây giờ ngươi mạo phạm ta, ngươi nói chuyện này nên giải quyết như thế nào?”
Côn Bằng lão tổ thấy thoát khỏi vây khốn là vô vọng, hắn đành phải xoay người lại, sắc mặt khó coi nhìn Lý Nguyên.
Giọng điệu hắn can thiệp nói: “Các hạ nghĩ phải giải quyết như thế nào?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Cho ngươi hai lựa chọn, một là bản thân đầu thai luân hồi. Hai là quỳ chín mươi chín năm cho bọn ta.
Ngươi có thể tự chọn.”
Nghe thấy Lý Nguyên đưa ra hai lựa chọn, da mặt Côn Bằng lão tổ không khỏi điên cuồng co giật một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận