Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2175 - Đây là tỷ phu của trẫm!! (2)

Lý Nhị thấy Lý Nguyên cũng không tức giận, lúc này mới yên lòng.
Người chung quanh thấy thái độ của Lý Nhị đối với Lý Nguyên, ngày càng trợn tròn mắt.
Cho dù Lý Nguyên thật sự là tỷ phu của thái thượng hoàng, nhưng thái thượng hoàng đối với tỷ phu của mình, căn bản không cần phải ăn nói khép nép như thế?
Phải biết rằng, cho dù là nhạc phụ của đế vương, đối mặt với đế vương, cũng phải cúi đầu xưng thần, không dám có chút hành động vượt qua.
Huống chi chỉ là tỷ phu tầm thường.
Nhưng vì sao thái thượng hoàng đối với tỷ phu này lại cẩn thận dè dặt như thế?
Còn nữa thái độ của tỷ phu này đối với thái thượng hoàng cũng rất có vấn đề.
Đối mặt với thái thượng hoàng, tỷ phu này lại còn ngồi trên ghế, cũng không đứng dậy hành lễ vấn an.
Đây cũng quá làm dáng, rất không biết tôn ti đi?
Mọi người cảm thấy, quan hệ của thái thượng hoàng này cùng tỷ phu, có phải muốn làm phản hay không?
Lý Nhị cũng không biết là thái độ của mình có gì không ổn.
Hắn thấy Lý Đại và Lý Mậu còn ngây ngốc ở đó, nhất thời tức giận nói: “Hai người các ngươi sững sờ ở đó làm gì? Còn không mau đến hành lễ với Lý thúc thúc và Lý gia gia của ngươi!”
Lý Mậu và Lý Đại nhìn nhau một cái, không biết bản thân có nên đi hành lễ hay không.
Kẻ thù lại biến thành thúc thúc (gia gia), chuyện này có chút không xoay chuyển nổi!
Răng rắc!
Đúng lúc này, cuối cùng Đại Ỷ Ti khép lại cằm kinh ngạc rớt xuống.
Nàng lấy lại bình tĩnh, vội vàng truy vấn nói với Lý Nhị: “Bệ hạ có tỷ phu sao? Sao cho tới bây giờ thần thiếp không nghe nói qua?”
Lý Nhị giải thích: “Ái phi chuyện ngươi không nghe nói nhiều lắm. Vị tỷ phu này, là tự trẫm quen.”
Ặc, tất cả mọi người nghe thấy lời này, đều có loại xúc động co rút khóe miệng.
Thật là chuyện cười lớn nhất thiên hạ.
Tỷ phu lại còn có thể tự mình quen?
Ngươi cân nhắc tới cảm nhận của tỷ tỷ ngươi không?
Lý Nhị tiếp tục nói: “Hắn chẳng những là tỷ phu của trẫm, còn là nghĩa phụ của Tiểu Tê Tử, từ nhỏ Tiểu Tê Tử được hắn nuôi lớn, bởi vậy, Tiểu Tê Tử đối với hắn, có thể còn tôn kính hơn ta.”
Đm!
Nghe đến đây, da đầu của bốn người Đại Ỷ Ti, Phất Lệ Gia, Lý Đại, Lý Mậu trực tiếp kinh ngạc đến tứ phân ngũ liệt, ruột gan đứt từng khúc, cạn lời nghẹn họng.
Bọn họ là con cháu hoàng thất, bình thường lui tới nhiều với Lý Nhị, bởi vậy đương nhiên biết Tiểu Tê Tử là ai?
Đây chính là nhủ danh của nữ hoàng bệ hạ.
Bọn họ trăm triệu lần không ngờ, nam tử quá mức đẹp trai trước mắt này, vậy mà là nghĩa phụ của nữ hoàng bệ hạ.
Mẹ ơi.
Đây cũng quá con mẹ nó bất khả tư nghị đi!
Nữ hoàng bệ hạ lại còn có một vị nghĩa phụ?
Hơn nữa từ nhỏ đã được vị nghĩa phụ này nuôi lớn?
Nữ hoàng đối với vị nghĩa phụ này, lại còn tôn kính hơn cha ruột của mình?
Mọi, mọi chuyện này đều có vẻ quá mức không thể tưởng tượng, quá mức lưu lạc xó chợ.
Làm cho trong lúc nhất thời người ta căn bản không thể tiếp nhận.
Nếu đây là sự thật, vậy chẳng phải là nói, người này đã tồn tại lúc nữ hoàng bệ hạ còn nhỏ?
Lý Nhị nói hắn là trưởng bối của chúng ta, vậy cũng không phải là nói nhảm?
Cái này, đám người Đại Ỷ Ti nhất thời có loại cảm giác thế giới quan, nhân sinh quan, giá trị quan cùng bị phá vỡ.
Đương nhiên, người bên ngoài nghe thấy có chút không rõ.
Mọi người cũng không biết Tiểu Tê Tử trong miệng thái thượng hoàng là ai?
Nếu biết, mức độ khiếp sợ này chỉ có hơn chớ không kém đám người Đại Ỷ Ti.
Lý Nhị tức giận hỏi Lý Mậu: “Vậy mà muốn kêu Lý thúc thúc ngươi quỳ xuống xin lỗi ngươi, ngươi nói, có phải nên đánh gãy chân của ngươi hay không?”
Tuy Lý Mậu muốn mấp máy một chút, cuối cùng không nói cái gì.
Bởi vì, nếu Lý Nguyên thật sự là nghĩa phụ của nữ hoàng bệ hạ, nữ hoàng bệ hạ đối với vị nghĩa phụ này, thật sự còn tôn kính hơn cha ruột của mình, vậy hai chân của Lý Mậu bị đánh gãy, thật đúng là một chút cũng không oan uổng.
Lý Nhị lại nhắc nhở nói với Lý Mậu và Lý Đại: “Bây giờ còn thất thần làm gì? Mau tới hành lễ.”
Lý Mậu và Lý Đại không dám có bất kì chần chờ nữa.
Trong lòng Lý Mậu vừa động, hai chân hắn bị đánh gãy, nháy mắt đã được chính hắn chữa trị xong.
Hai người lập tức đi tới trước mặt Lý Nguyên, cung kính ôm quyền hành lễ: “Chào Lý thúc thúc (Lý gia gia), trước đó có đắc tội, vẫn mong Lý thúc thúc (Lý gia gia) bao dung.”
Đương nhiên lời của Lý Đại, chỉ có mặc niệm trong lòng.
Mai Thiên Vũ nhìn hai người trước kiêu sau cung, lại nhìn Lý Nguyên vẫn bình tĩnh thong dong, trong lòng có thể nói cảm khái hàng vạn hàng nghìn.
Không ngờ, thân phận của Lý Nguyên, thì ra trâu bò như vậy.
Trái lại càng phù hợp thiết lập nam chính số một trong lòng nàng!
Lý Nguyên nhìn hai người trở nên tất cung tất kính, trên mặt không buồn không vui.
Thản nhiên nói: “Đứng lên đi, chúng ta coi như không đánh không quen biết.”
Lý Mậu và Lý Đại nghe vậy, da mặt không khỏi đồng thời run lên, có chút cạn lời nghẹn họng.
Nào có cái gì ông đánh không quen biết?
Rõ ràng chỉ là chúng ta bị động bị đánh được không!
Hu hu hu, quá thảm rồi!
Lý Nhị lại hô với Đại Ỷ Ti và Phất Lệ Gia: “Các ngươi cũng kính chào tỷ phu và thúc thúc đi.”
Đại Ỷ Ti và Phất Lệ Gia không dám không nghe, chỉ phải tiến lên vạn phúc hành lễ với Lý Nguyên.
“Kính chào tỷ phu (thúc thúc)”
Haiz, vốn là đến báo thù, không ngờ lại biến thành hiện trường nhận người thân.
Cái này gọi là chuyện gì chứ!
Trong lòng Hai người âm thầm châm biếm.
Lý Nguyên chỉ là nhàn nhạt gật đầu với Đại Ỷ Ti và Phất Lệ Gia, cũng không nói gì.
Lý Nhị thấy mọi người đã hành lễ với Lý Nguyên, nhất thời đặt mông ngồi bên cạnh Lý Nguyên......
Sau đó dùng biểu cảm nghi hoặc khó hiểu, hỏi với Lý Nguyên: “Tỷ phu, người khác không phải không thể suy tính chuyện của ngươi sao? Trước đó sao ta suy tính ra chuyện ngươi ở trà lâu? Nếu không suy tính ra vị trí của ngươi, cũng sẽ không xảy ra loại hiểu lầm này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận