Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1878 - Thủ đoạn Dương Tuệ Lan trả thù Lý Nguyên

Mà Lão Bạch, thì tràn đầy bất đắc dĩ.
Rốt cuộc lại để hắn tính được rồi!
Căn bản không làm khó được hắn!
Đại Chủy khó hiểu nói: “Không phải chứ, Tuệ Lan có chuyện gì cũng có thể tìm ta, tìm Lý Nguyên làm gì?”
Hình bộ đầu nói với Đại Chủy: “Chuyện này không tìm ngươi, thì ngươi trộm mừng đi.”
“Vì sao?”
Đại Chủy càng thêm khó hiểu.
Hình bộ đầu nhìn mọi người, tức giận nói: “Các ngươi có biết, Dương Tuệ Lan kia sau khi rời khỏi trấn Thất Hiệp, tiếp tục tỉ võ chiêu thân, đồng thời mỗi khi đến một nơi, nàng đều trắng trợn tuyên truyền, nói trong Đồng Phúc khách điếm tại trấn Thất Hiệp, có một vị Lý công tử suy tính chưa từng sai lệch, biết được thiên cơ.”
“Đây vốn là sự thật. Lý Nguyên vốn dĩ suy tính chưa từng sai lệch, biết được thiên cơ.”
Lữ Tú Tài nói.
“Nàng đang giúp Lý Nguyên dương danh đó, đây là chuyện tốt mà.”
Tiểu Quách hâm mộ nói.
Lão Hình: “Nếu chỉ đơn giản như vậy, thì còn tốt, mấu chốt là, Dương Tuệ Lan đó vậy mà còn nói với mọi người, Lý công tử đã thành công suy tính ra vị trí của các bảo khố trong truyền thuyết như ‘Dương Công Bảo Khố’, ‘Lâm Lang phúc địa’, ‘Thái Cổ tiên các’, vân vân.”
“Đồng thời còn biết tung tích của những tuyệt thế bí tịch trong truyền thuyết như ‘Vĩnh Sinh Kiếm Điển’, ‘Quỳ Hoa Bảo Điển’, ‘Đại La Võ Kinh’, vân vân.”
“Thậm chí còn nói Lý Nguyên dựa vào khả năng suy tính siêu phàm thoát tục của mình, thu thập rất nhiều thiên tài địa bảo như là Phượng Nguyên, Tạo Hóa Liên Ngẫu, Thất Tinh thảo, Tiên Thiên Nhục Linh Chi. Do đó làm cho một tên đầu bếp bình thường, nháy mắt có tu vi Kim Tiên kỳ.”
Khóe miệng Đại Chủy giật giật.
Đầu bếp bình thường này, không phải là hắn à?
“Hắc bạch lưỡng đạo, các lộ cao thủ trên giang hồ đều náo động.”
“Ta nhận được tuyến báo của triều đình, nói là các lộ cao thủ trên giang hồ, như hai cung chủ của Di Hoa cung, Tinh Tú Lão Tiên của Tinh Túc phái...”
“Còn có Kim Tiền bang của Tây Vực, Nhật Nguyệt ma giáo của Hắc Mộc nhai, Quỳ âm phái, Thiên Hạ hội, Thiên môn...”
Hình bộ đầu nói một chuỗi dài môn phái có tiếng trên giang hồ, chừng hơn năm sáu chục cái, đám người Lão Bạch, Quách Phù Dung nghe xong, tê dại da đầu, tâm thần rạn nứt.
Lão Hình tiếp tục nói: “Ta nhận được tuyến báo, nói cao thủ những môn phái này đều đã lên đường, hướng về phía trấn Thất Hiệp mà đến, muốn từ trên người Lý công tử, lấy được tung tích bảo khố và tuyệt thế bí tịch, thậm chí muốn cường đoạt thiên tài địa bảo Lý công tử có.”
“Cho nên ta mới vội tới đây thông báo cho Lý công tử, để ngươi nhanh chóng tìm một chỗ tránh đầu gió, nếu không, ngươi chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.”
Nếu người bình thường, bị nhiều môn phái nhớ thương như vậy, tự nhiên là lành ít dữ nhiều.
Chỉ có điều, Lý Nguyên lại không phải là người bình thường!
Hình bộ đầu nhìn Đại Chủy đã nghe đến ngu người, nói: “Bây giờ có phải ngươi cảm thấy, chuyện này không tìm ngươi, ngươi nên trộm mừng không?”
Cằm Đại Chủy hơi động đậy, nhưng lời gì cũng không nói được.
Hắn bị lời của Hình bộ đầu, làm cho hoàn toàn kinh ngạc.
Cũng bị kinh sợ như vậy, còn có mấy người Tiểu Quách, Lão Bạch, Đồng Tương Ngọc, Lữ Tú, Tiểu Bối, chỉ thấy tất cả bọn họ đều bị kinh hãi đến chết lặng người, thật lâu đều nói không nên lời.
Cũng chỉ có Lý Nguyên, vẫn đang bình tĩnh ăn hạt dưa, ung dung như chuyện không liên quan đến hắn.
“Ôi mẹ ơi.”
Chỉ thấy Lão Bạch vẻ mặt khiếp sợ kêu lên: “Ngay cả những cự phách như Di Hoa cung, Thiên Hạ hội, Kim Tiền bang, Quỳ âm phái, Nhật Nguyệt giáo đều kinh động, đây chính là thiên đại tai họa đó!”
Những môn phái này, đều là cự phách như sấm bên tai trên giang hồ, mỗi môn phái, đều là tồn tại cường đại uy chấn một phương.
Chỉ cần bị một môn phái trong đó nhớ thương, cũng đã là nửa chân đạp vào Quỷ Môn Quan, huống chi bị nhiều môn phái đồng thời nhớ thương như vậy.
Lý Nguyên, đây là thập tử vô sinh rồi!
Tiểu Quách lấy lại tinh thần, chỉ thấy nàng mặt đầy tức giận nói: “Dương Tuệ Lan này cũng thật dám nói hươu nói vượn, nàng bịa đặt sinh sự như thế, đây không phải là muốn hại chết Lý Nguyên sao? Nàng làm cũng quá tuyệt tình rồi!”
Đồng Tương Ngọc cũng tức giận nói: “Dương Tuệ Lan là muốn làm gì? Cho dù nàng bất mãn, cũng nên bất mãn Đại Chủy chứ, sao lại phải hãm hại Lý Nguyên?”
Đại Chủy: “...”
Lữ Tú Tài sợ đến sắc mặt trắng bệch: “Xong rồi, hắc bạch lưỡng đạo đều tới tìm Lý Nguyên, vậy Lý Nguyên không phải là lành ít dữ nhiều sao?”
Lão Bạch cũng rất lo lắng cho Lý Nguyên.
Tuy rằng, hắn cảm thấy Lý Nguyên đoạt danh tiếng của hắn, trong lòng hơi khó chịu, nhưng hắn cũng không hy vọng Lý Nguyên bị cao thủ hắc bạch lưỡng đạo nhớ thương lên, cho nên rơi vào nơi vạn kiếp bất phục!
“Ngươi xem Tuệ Lan của ngươi, làm chuyện tốt gì kìa, nàng muốn hại chết Lý Nguyên đó!”
Lão Bạch bất mãn nói với Đại Chủy.
Đại Chủy không thể tiếp thu được chuyện này, hắn không tin nữ thần của mình, lại làm ra loại chuyện như vậy, hắn vì Dương Tuệ Lan giải thích: “Chuyện này nhất định là Lão Hình nhầm lẫn, đây nhất định không phải do Tuệ Lan làm, sao Tuệ Lan lại phải hại Lý Nguyên? Lý Nguyên cũng không trêu chọc nàng mà?”
Yến Tiểu Lục bất mãn nói: “Tin tức này, là sư phụ ta và triều đình thám thính được, có thể nhầm à?”
Đại Chủy: “Nhưng vì sao Tuệ Lan lại phải làm như vậy chứ.”
Lữ Tú Tài phân tích nói: “Nhất định là Dương Tuệ Lan đã biết thực lực của Đại Chủy, là Lý Nguyên giúp đỡ tăng lên, lại thêm Lý Nguyên còn vạch trần lời nói dối nàng tìm người giả làm cha nàng, nàng nhất định thẹn quá thành giận, do đó giận chó đánh mèo lên Lý Nguyên. Có đôi khi, tâm trả thù của nữ nhân rất nặng.”
“Hầu ca phân tích đúng đấy, không nghĩ tới Dương Tuệ Lan lại mang thù như thế, sớm biết vậy trước đây không nên thả nàng đi.”
Quách Phù Dung căm giận nói.
“Các lộ cao thủ đều tới, bây giờ nên làm sao đây?”
Đồng Tương Ngọc lo lắng nói.
Hình bộ đầu: “Còn có thể làm sao, đương nhiên là thừa dịp trước khi cao thủ chưa đuổi tới, nhanh chóng chạy trốn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận