Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1313 - Tiểu Tê Tử thực sự quá đỉnh!

Nghe vậy, Chúc Giang Ca không khỏi bật cười ha hả, làm như thể vừa nghe chuyện cười lớn nhất trên đời.
“Ta không có năng lực ấy? Không biết ngươi lấy đâu ra sự tự tin đó? Chẳng lẽ là dựa vào súng ngắm trên tay ngươi sao? Nếu súng ngắm kia nằm trong tay Đại Đạo, ta sẽ có chút kiêng dè. Nhưng với ngươi, ngươi hoàn toàn không có cơ hội ra tay lần thứ hai!”
Tiểu Tê Tử bình thản nói: “Đừng ăn nói kiêu ngạo như thế, phải biết, núi này cao còn có núi khác cao hơn, cho dù ngươi là Đại Đạo thì cũng không có nghĩa ngươi vô địch thiên hạ.”
Chúc Giang Ca tỏ vẻ bỡn cợt: “Sao nào, không kẽ ngươi cho rằng ngươi là đối thủ của ta?”
Tiểu Tê Tử ung dung đáp: “Không xác định được.”
Chúc Giang Ca thu lại nụ cười, ánh mắt trở nên cực kì lạnh lùng.
Hắn có cảm giác Nữ hoàng Tiên Đường trước mặt bị điên rồi.
Chỉ là Chuẩn Thánh nhưng tự cho rằng có thể đánh thắng hắn.
Đây không phải điên thì là gì?
Việc phong ấn thế giới Tuyệt Địa bị phá vỡ vốn dĩ là do hắn cố ý tạo thành, chuẩn bị làm bộ chúa cứu thế, khiến chúng sinh phải tôn thờ.
Vậy mà bây giờ công trạng lại bị Nữ Hoàng Tiên Đường chặt đứt mất rồi.
Điều này đã làm Chúc Giang Ca có phần khó chịu trong lòng.
Ngặt nỗi, hắn nghĩ đến việc Nữ hoàng Tiên Đường chắc hẳn cũng là người xuyên không, cũng có hệ thống.
Nghĩ đến việc tất cả mọi người đều xuyên không, có thể có chung chủ đề, nói không chừng, sau này hai người sẽ phát triển gì đó, vì vậy, hắn không định làm khó Nữ hoàng Tiên Đường.
Đáng tiếc, vị Nữ Hoàng Tiên Đường này không biết thức thời gì cả.
Cứ liên tục mạo phạm đến hắn.
Chúc Giang Ca không còn tâm trạng nói thêm lời nào với nữ đế chẳng biết trời cao đất dày kia.
Không phải ngươi rất phách lối sao?
Không phải ngươi rất kiêu ngạo sao?
Không phải ngươi cảm thấy thực lực của bản thân có thể đánh đồng với Đại Đạo sao?
Ta đây sẽ thể hiện bản lĩnh thực sự, để ngươi hiểu sự chênh lệch giữa ta và ngươi rốt cuộc lớn đến đâu.
Dù cho ngươi có hệ thống thì ở trước mặt ta cũng chẳng đáng nhắc tới!
Nghĩ đến đây, trong lòng Chúc Giang Ca khẽ động.
Chỉ tthấy trên người hắn bỗng toả ra một luồng uy áp vô song, áp sát về phía Tiểu Tê Tử như thể đào núi lấp biển,
Luồng uy áp này, ẩn chứa đạo vận huyền diệu không thể lý giải, cùng với pháp tắc xuất thần nhập hoá.
Có thể làm tan rã ý chí của đối thủ, phong ấn pháp lực đối phương, giam cầm nguyên thần người đối diện.
Khiến linh hồn và cơ thể đối thủ không thể nào phản kháng lại.
Chỉ đành quỳ xuống hàng phục, cúi đầu xưng thần.
Chúc Giang Ca muốn phá huỷ lòng tự tôn và kiêu hãnh của nữ đế Tiên Đường bằng một đòn duy nhất.
Song, chính vào giờ khắc Chúc Giang Ca phát động uy áp, váy, đai lưng, túi thơm, ngọc bội, trâm cài, dây buộc tóc trên người Tiểu Tê Tử,... Từng vật phẩm một đột nhiên phát ra huyền quang chói lọi, chiếu rọi cửu thiên thập địa, vũ trụ càn khôn.
Những luồng huyền quang ấy vẽ nên vô số đạo văn, chặn đứng uy áp của Chúc Giang Ca ở bên ngoài.
TuyTiểu Tê Tử đã chặn được đợt công kích thứ nhất của Chúc Giang Ca.
Nhưng những món pháp bảo trên ngườ Tiểu Tê Tử đều bị uy áp khỏng lồ từ Chúc Giang Ca đè ép đến mức kêu xèo xèo, như thể sắp chịu hết nổi, dường như đạo văn sẽ bị vỡ tan bất cứ lúc nào.
Chúc Giang Ca nhìn đám pháp bảo trên người Tiểu Tê Tử, suýt nữa rớt hàm xuống đất.
Thế mà toàn là Hỗn độn chí bảo.
Ngang ngược, đúng là ngang ngược quá thể!
Nếu Nữ hoàng Tiên Đường không có hệ thống hay bàn tay vàng mà vẫn có được đống bảo vật kia thì Chúc Giang Ca tình nguyện ăn shit!
Nhưng dù vậy, bất kể ngươi có bàn tay vàng gì, thì thực lực của ngươi cũng không bằng ta, nhất định ngươi sẽ phải thần phục!
Chúc Giang Ca lập tức tăng cường uy áp lên Tiểu Tê Tử.
Uy áp khủng khiếp bỗng biến thành một đám đạo ẩn, bao phủ toàn bộ không gian và thời gian xung quanh Tiểu Tê Tử.
Pháp bảo trên người Tiểu Tê Tử nhất thời kêu gào thành tiếng...
Đối mặt với uy áp từ Chúc Giang Ca, tuy rằng Tiểu Tê Tử đã có chí bảo phòng ngự quanh người nhưng vẫn cảm thấy hô hấp hơi khó khăn.
Cơ thể có phần nhũn ra.
Dường như sắp quỳ rạp xuống đất.
Song, nàng vẫn ngoan cường chống cự luồng uy áp, gương mặt nhỏ nhắn lạnh như băng.
“Chẳng nhẽ đây chính là nguồn lực để ngươi mạo phạm ta?”
Chúc Giang Ca chỉ vào đám pháp bảo sắp đi đời trên người Tiểu Tê Tử, giọng điệu đầy châm biếm: “Đáng tiếc, ta và ngươi có sự chênh lệch, căn bản không phải dùng Hỗn độn chí bảo là có thể bù đắp. Nữ hàong Tiên Đường gì chứ, run sợ dưới chân ta đi!”
Nói xong, Chúc Giang Ca lại chuẩn bị gia tăng cường độ uy áp, để Nữ hoàng Tiên Đường hoàn toàn quỳ mọp dưới chân hắn.
Hắn muốn cho người đời thấy Nữ hoàng Tiên Đường khi ở trước mặt hắn thấp kém đến đâu, còn không chịu nổi một đòn.
Hắn, Chúc Giang Ca, mới chính là nam nhân đứng trên đỉnh Hồng Mông!
Tiểu Tê Tử cố nén cơn khó chịu trên người, duỗi ngón tay thon dài, chỉ vào Chúc Giang Ca, lạnh lùng nói rõ mồn một: “Phụ thân, phong ấn pháp lực của hắn.”
Chúc Giang Ca nhìn Tiểu Tê Tử diễn trò, nghe yêu cầu của nàng, suýt nữa cười rớt hàm.
Còn gọi phụ thân à!
Đúng là đồ trẻ con, đánh thua lại gọi người nhà.
Đừng nói ngươi tìm cha, dù là gọi Đại Đạo thì cũng vô ích!
Còn đòi phong ấn pháp lực của ta!
Ngươi nói phong ấn là phong ấn ngay hả, ngươi nghĩ mình là ai?
Ngươi cho rằng ngươi là miệng ngọc lời vàng, nhất ngôn cửu đỉnh ư?
Kẻ khác coi ngươi là nữ hoàng, nhưng trước mặt ta, ngươi chẳng là gì cả!
Xem ra ả Nữ hoàng Tiên Đường này điên thật rồi!
Bắt đầu nói năng nhăng cuội đây mà!
Ngay khi Chúc Giang Ca đã tưởng Tiểu Tê Tử phát điên, uy áp vốn cuồn cuộn mãnh liệt chung quanh đột nhiên biến mất không còn tăm hơi.
Những thứ chí bảo phòng ngự trên người Tiểu Tê Tử đang ở thế hiểm nghèo cũng khôi phục như thường.
Thiên địa lại trở nên yên ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận