Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1043 - Đại Đạo chí cao, vạn đạo Quy Khư.

Vất vả lắm mới tu luyện đến Đạo Cảnh giới trong truyền thuyết, ban đầu ai cũng cho rằng hắn có thể hoành giang Hồng Mông, hoàn vũ vạn giới trở thành vô địch vương, ngạo nghễ với quá khứ vị lai, nếu không tự đi tìm đường chết sẽ không chết, vậy mà lại gặp phải Lý Nguyên.
Kết quả, còn chưa kịp phản kháng, đã bị Lý Nguyên cất vào một cái ấm trà.
Như vậy quả thực quá bi thảm rồi.
Nếu như nói, Thần Niệm là người bi thảm nhất, chắc hẳn sẽ không có người phản đối chứ?
“Ai.”
Lý Nguyên đậy nắp ấm trà, phát sinh tiếng vang lanh lảnh.
Đám người mới kịp thời phục hồi lại tinh thần.
Nhìn một cái, chỉ thấy khách điếm đã biến trở về dáng vẻ bình thường.
Hỗn Độn Linh Quả ban đầu chập chờn ngu dốt, giờ lại biến thành bồn cảnh trang điểm cho gian phòng.
Hỗn Độn Linh Quả vốn có thể soi sáng nhật nguyệt, bây giờ lại biến thành dáng vẻ xe đồ chơi.
Mọi thứ thật yên bình, giống như vừa rồi chỉ là trải qua một giấc mộng.
Nhưng mà, mọi người đều biết, vừa rồi không phải là nằm mơ.
“Thần Niệm bị ngươi giết rồi sao?” Hậu Thổ phá vỡ tĩnh mịch, mở miệng hỏi Lý Nguyên.
Đám người nhìn chằm chằm Lý Nguyên không chớp mắt, chờ đợi câu trả lời Lý Nguyên.
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Dù sao cũng là Đại Đạo, tu luyện được cũng không dễ, vì vậy ta không giết hắn, chỉ là giam cầm hắn ở trong cái”Hồng Mông ấm”này.
“Hồng Mông ấm? Cái ấm này gọi là Hồng Mông ấm sao? Nó cũng là Hỗn Độn Chí Bảo?” Đát Kỷ nhanh chóng đoạt lấy bình trà trước mặt ca ca mình, vẻ mặt hoạt bát hỏi.
Lý Nguyên thản nhiên nói:
“Nó được xem như là Hồng Mông Chí Bảo!, so với Hỗn Độn Chí Bảo cao cấp hơn một bậc.”
Đám người: “…”
Mọi người không có nhiều hiểu biết về nó há hốc mồm, thực sự không thể tin vào tai mình.
Ở trong lòng bọn họ, vẫn luôn cho là Hỗn Độn Chí Bảo chính là bảo vật chí cao vô thượng nhất của Hồng Mông, không có bất kỳ bảo vật nào, có thể so sánh đẳng cấp với Hỗn Độn Chí Bảo.
Không nghĩ tới, vẫn còn có Hồng Mông Chí Bảo, đẳng cấp còn cao hơn Hỗn Độn Chí Bảo.
Thứ này chưa từng được nghe nói quá vượt xa tầm hiểu biết của mọi người.
Đây cũng là lần đầu tiên, Liền Cùng Cậu nghe thấy Hồng Mông Chí Bảo.
Hắn nghĩ tới, bản thân còn coi trọng một cái Tạo Hóa Ngọc Điệp bị phá hoại mà không ngừng vui sướng, không nhịn được muốn khóc.
Chênh lệch giữa người với người sao có thể lớn như vậy chứ?
Đát Kỷ nghịch ấm trà một chút, lo lắng hỏi:
“Nếu như mở nắp ra, Thần Niệm có thể trốn ra ngoài không?”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Trừ phi thực lực hắn có thể tu luyện tới chí cao, cảnh giới vạn đạo Quy Khư, nếu không... Vĩnh viễn cũng không chạy thoát được”
Đát Kỷ nghi ngờ nói: “Đây là cái cảnh giới gì?”
Chẳng phải mỗi Đát Kỷ không biết vạn đạo Quy Khư là cái gì, ngay cả nhân vật như Hồng Quân, Thược Dược, cũng không hiểu.
Cái này đã vượt xa tầm hiểu biết của họ.
Lý Nguyên không định sẽ giải thích cho muội muội của mình, bởi vì: “Có nói thì ngươi cũng không hiểu nổi.”
Đát Kỷ: “……”
Nàng thở phì phì liếc ca ca xấu xa của mình một cái: “Vậy mà dám chế nhạo ta ngu ngốc, ấm trà này trả lại cho ta, xem như lời xin lỗi của ngươi dám chế nhạo ta.”
Nói xong, nàng ngay lập tức đem ấm trà ôm khư khư vào trong lòng, còn dùng ống tay áo lau chùi cho ấm trà vài cái.
Hì hì!
Vẻ mặt cũng không còn tức giận nữa, hai mắt sáng rực, cười rất sảng khoái.
Tràn đầy dáng vẻ của một kẻ mê tiền.
Mọi người nhìn Đát Kỷ muốn lấy ấm Hồng Mông làm của riêng, không khỏi lộ ra ánh mắt thèm muốn hu hu hu, ta cũng muốn!
Suy cho cùng thì, Hồng Mông chí bảo này còn quý giá hơn hỗn độn chi bảo bôi phần.
“Ầm!”
Ngay tại lúc này, Đát Kỷ đang dùng tay áo lau chùi ấm Hồng Mông trong vô thức, đột nhiên, ngay tại vị trí miệng vòi của ấm trà, tức khắc tỏa ra một luồng kim quang, chỉ thấy thân hình khổng lồ của Thần Niệm, bồng bềnh phía trên miệng vòi.
Đát Kỷ nhìn thấy Thần Niệm, hai tay mềm nhũn ra, hoảng sợ đến mức trực tiếp ném ấm Hồng Mông đi.
Nàng bất lực hỏi ca ca mình: “Ngươi chẳng phải đã nói hắn vĩnh viễn sẽ không bao giờ thoát ra ngoài được sao? Vả mặt cũng nhanh quá vậy?”
Lý Nguyên nhìn muội muội nói hắn bị vả mặt, lập tức trợn tròn mắt không nói nên lời.
Những người khác nhìn thấy Thần Niệm, cũng đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Lẽ nào Lý tiền bối bị vả mặt thật rồi?
Thần Niệm thật đã chạy thoát khỏi ấm Hồng Mông?
Có đều, rất nhanh, Hồng Quân là người đầu tiên phát hiện ra có chổ không đúng.
Hắn nhìn thấy, biểu cảm của Thần Niệm có chút lạ thường, Thần Niệm tràn trề vẻ đôn hậu, sắc mặt lộ ra vẻ ôn hòa nhã nhặn, hoàn toàn không còn khí thế độc đoán như lúc ở Hồng Mông trước đây.
Hơn nữa, những vệt kim quang dưới chân Thần Niệm, luôn kết nối với miệng ấm không hề đứt rời.
“Xin hỏi, ngươi có ước nguyện gì cần thực hiện không, ta có thể đáp ứng ba điều ước của ngươi. Chỉ cần ngươi dùng ba món đồ mà ngươi yêu thích nhất để đổi lại. Có điều, sau khi ta đáp ứng xong ba điều ước của ngươi, ngươi phải để cho ta rời khỏi.”
Ngay tại lúc này, Thần Niệm đột nhiên lại nói chuyện với Đát Kỷ rồi.
Chỉ là lời nói ra, khiến tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc, không tưởng tượng nổi.
Vậy mà lại chủ động muốn đáp ứng nguyện vọng của Đát Kỷ, hắn uống nhầm thuốc rồi phải không?
Thực ra, câu nói này không phải là những lời mà Thần Niệm chủ động muốn nói, hắn nói câu này một cách mất khống chế, hắn cảm nhận có một ý thức khác, như đang khống chế hành động của hắn.
Đát Kỷ nhìn thấy Thần Niệm không hề tấn công nàng, không có ý định bắt nàng làm con tin, mà lại hòa nhã hỏi nguyện vọng của nàng, không thể giấu được vẻ mặt kinh ngạc.
“Hắn bị làm sao đấy? Não bị hư rồi sao?”
Đát Kỷ hỏi ca ca mình.
Lý Nguyên rất hiểu muội muội ngốc của mình nói: “Đây là ta thiết lập cho ấm Hồng Mông, chỉ cần chà lên thân ấm, Thần Niệm sẽ xuất hiện đáp ứng ba điều ước của đối phương.”
“Đây là thiết lập quái quỷ gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận