Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1999 - Cúng bái ing!

Theo lý thuyết, cảnh giới Thánh Nhân, dù cho không cần toàn lực, cũng hoàn toàn có năng lực phá vỡ phòng ngự tráo của Hỗn độn chí bảo mới đúng.
Dù sao, đối phó với một con kiến, có thể tốn bao nhiêu khí lực, nào cần dùng tới toàn lực ứng phó?
Nhưng vì sao ta không thể phá vỡ phòng ngự tráo của Tô Trường Ly?
Đại chúa tể nhịn xuống kinh hãi, lập tức dùng ra toàn lực, bắt đầu công kích phòng ngự tráo của Tô Trường Ly.
Cự lãng pháp tắc khủng bố, dâng lên xung quanh Tô Trường Ly; thủy triều pháp tắc cuồng bạo, điên cuồng đập vào phòng ngự tráo của Tô Trường Ly.
Uy lực của nó, so với công kích của tám Đại Đế trước đó, hoàn toàn không thể sánh với nhau, kinh khủng không biết hơn bao nhiêu lần.
Nhưng mà, tuy Đại chúa tể đã dùng hết toàn lực, nhưng phòng ngự tráo của Tô Trường Ly, vẫn là ngoan cường chống đỡ…
Dường như, phòng ngự tráo này, có thể theo công kích của kẻ địch càng mạnh, năng lực phòng ngự cũng sẽ trở nên càng mạnh.
Cái này, Đại chúa tể thật sự trợn tròn mắt.
Hắn tồn tại vô cùng vô tận năm tháng, vẫn là lần đầu gặp phải chuyện kỳ quái như vậy.
Quá phá vỡ thường thức.
Chẳng lẽ, Tô Trường Ly đã luyện hóa toàn bộ cấm chế của Hỗn độn chí bảo này?
Nhưng mà, lấy tu vi của nàng, làm sao có thể luyện hóa toàn bộ cấm chế của Hỗn độn chí bảo?
Nếu nàng có năng lực này, cũng sẽ không chỉ có chút tu vi này.
Đại chúa tể nghĩ không ra.
Mà tám Đại Đế đứng bên cạnh chờ Đại chúa tể đại triển thần uy, thấy tình hình này, vẻ mặt cũng tỏ ra vô cùng kỳ quái.
Chúng ta không phá được mai rùa của Tô Trường Ly, còn có thể thông cảm được.
Nhưng sao Đại chúa tể cũng không thể phá vỡ ‘mai rùa’ của Tô Trường Ly?
Lấy thực lực của Đại chúa tể, không nên chứ?
Đại chúa tể không gì không làm được, toàn trí toàn năng, cho dù là Hỗn Độn bình chướng cũng có thể dễ dàng phá vỡ, tại sao lâu như vậy, cũng vẫn chưa phá vỡ phòng ngự tráo của Tô Trường Ly?
Là phòng ngự tráo của Tô Trường Ly quá mạnh, hay là Đại chúa tể không dùng toàn lực?

Tô Trường Ly tuy rằng vẫn bị vây trong lồng giam thời gian, mà không thể thoát thân, nhưng nàng lúc này, lại đã có thể thong dong đối mặt với thủy triều pháp tắc xung quanh, mà mặt không đổi sắc.
Nghê Thường Tiên Y cữu cữu cho, quả nhiên lợi hại, không nghĩ tới đối mặt với công kích kinh khủng như vậy, lại vẫn hoàn hảo không tổn hại.
Đây chính là thực lực của Đại Đạo chí cao sao?
Cúng bái ing!
Tô Trường Ly vừa cảm khái vĩ lực của cữu cữu, vừa nói với Đại chúa tể: “Ngươi đừng phí sức nữa, ngươi không phá được phòng ngự tráo của trẫm đâu. Trẫm khuyên ngươi vẫn nên ngoan ngoãn thả trẫm ra, đồng thời giao luôn tám con chó săn của ngươi cho trẫm xử trí, như vậy, chúng ta còn có thể bình an vô sự, nếu không, chỉ sợ sẽ có ngươi không gánh được hậu quả.”
Nàng thực sự không muốn triệu hoán cữu cữu, nếu vậy thì tỏ ra mình quá không dùng được rồi.
Mà Đại chúa tể nghe thấy lời của Tô Trường Ly, muốn cạn lời bao nhiêu, thì cạn lời bấy nhiêu.
Hắn không nghĩ tới, một con côn trùng nhỏ yếu, vậy mà cũng dám mở miệng uy hiếp hắn.
Nàng lấy đâu ra tự tin?
Cho dù phòng ngự của nàng tráo lợi hại?
Nhưng nàng sẽ không cho rằng, ta thực sự không thể làm gì nàng chứ?
Lại nói, bây giờ nàng còn bị vây trong lồng giam thời gian không cách nào thoát thân, lại có thủ đoạn gì, khiến ta không thừa nhận nổi?
Thật đúng là nực cười vô cùng.
Đại chúa tể không có ý định muốn trả lời Tô Trường Ly, bởi vì chỉ trả lời Tô Trường Ly, hắn đã cảm thấy làm mất mặt mình.
Chỉ có hung hăng giáo huấn Tô Trường Ly một trận, làm nàng sống không bằng chết, không hề có tôn nghiêm quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, như vậy mới có thể khiến Tô Trường Ly hiểu được, rốt cuộc nàng đã mạo phạm đến tồn tại bực nào.
Hành động của nàng, rốt cuộc tìm đường chết cỡ nào.
Trong lòng Đại chúa tể chợt động, đồng tử trong mắt dọc cực lớn của hắn, đột nhiên biến mất.
Toàn bộ đồng tử, trở nên bóng loáng như ngọc, nhìn gần như biến thành một tấm gương.
‘Tấm gương’ tản ra khí tức quỷ dị, còn âm u lạnh lẽo hơn địa ngục.
Đám người Quang Minh, Thương Thiên, chỉ liếc mắt nhìn ‘tấm gương’, liền phát hiện linh hồn của mình như đều sắp bị ‘tấm gương’ hút đi.
Sợ đến mức bọn họ nhanh chóng dời ánh mắt sang chỗ khác.
Xem ra, Đại chúa tể thật sự đã bị Tô Trường Ly chọc giận, chuẩn bị ra đại chiêu.
Tô Trường Ly thành công tìm đường chết cho chính mình.
Tám Đại Đế, trong lòng vui sướng khi người gặp hoạ nghĩ.
Bề mặt ‘tấm gương’ này, thật ra là một loại bí thuật đặc biệt mà Đại chúa tể tu luyện tên là ‘m Dương Kính Đồng’.
Sinh linh hễ bị âm Dương Kính Đồng nhìn đến, linh hồn đều sẽ bị phục chế ra trong âm Dương Kính Đồng.
Mà linh hồn phục chế ra, sẽ phải chịu Đại chúa tể khống chế.
Đồng thời, linh hồn phục chế bất kể chịu thương tổn và đau đớn gì, bản thể cũng sẽ theo đó chịu thương tổn và đau đớn giống vậy.
Thậm chí tử vong!
Cho dù đối phương là cường giả Thiên Đạo, chỉ cần linh hồn bị ‘m Dương Kính Đồng’ phục chế thành công, cường giả Thiên Đạo cũng không cách nào tránh được thương tổn do linh hồn liên hệ mang tới.
Điểm mấu chốt nhất là, bí thuật này, có thể bỏ qua bất kỳ phòng ngự nào, chỉ cần có thể chiếu vào đối phương, là có thể phục chế linh hồn của đối phương.
Công kích, có thể nói khó lòng phòng bị.
Quỷ dị đến cực điểm.
Dùng để giáo huấn Tô Trường Ly, có thể nói là vừa khéo.
Tô Trường Ly nhìn thấy biến hóa của cự nhãn quái trên hư không, theo bản năng cảm thấy nguy hiểm.
Song, lúc này, nàng vẫn bị vây trong lồng giam thời gian, tuy cảm thấy nguy hiểm, nhưng lại không có chỗ nào có thể trốn.
Bây giờ, nàng chỉ có cầu nguyện, hy vọng Nghê Thường Tiên Y cữu cữu chế tạo, có thể cố gắng thêm tí nữa, ngăn cản công kích của cự nhãn quái.
Còn như triệu hoán cữu cữu, không đến vạn bất đắc dĩ, nàng thực sự không muốn tìm ‘gia trưởng’.
Đánh không lại tìm gia trưởng, chuyện này trong mắt nàng, là hành động rất mất mặt.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận