Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1605 - Sống lâu mới thấy, Mã Lục điên rồi!!!

Đại tư tế: “...”
Hắn nhận ra là hắn thật sự mắng không lại Mã Lục.
Công phu mắng người của Mã Lục so với tu vi của hắn còn cao hơn nhiều!
Hừ!
Đúng lúc này, một cơn gió quỷ dị thổi qua khu rừng.
Làm mọi người không khỏi rùng mình một cái.
Ngay sau đó, một luồng không khí khiến người ta phải sởn tóc gáy tràn ngập khắp không gian.
Mọi người chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, hai chân run rẩy, trong lòng sinh ra cảm giác sợ hãi vô cùng.
Những yêu thú đã được thuần phục đó cũng vì thấy bất an mà trở nên cuồng nộ.
Đại tư tế đột nhiên cười điên dại.
Rồi thấy hắn hét lớn: “Ha ha ha, Hắc Nham chân quân tới rồi đó, ngươi chết chắc rồi!”
Nói xong, hắn quỳ xuống giang hai tay ra, cao giọng gọi lớn: “Cung nghênh Hắc Nham chân quân giá lâm bộ tộc Đại Hoang! Hắc Nham chân quân pháp lực vô biên, duy ngã độc tôn!”
Tộc nhân ở bộ lạc Đại Hoang biết được đây là Hắc Nham chân đang giá lâm. Một đám người không khỏi đại kinh thất sắc.
Tất cả bọn họ vội vàng quỳ xuống, vẻ mặt vừa cung kính vừa sợ hãi nói to: “Cung nghênh Hắc Nham chân quân.”
Có thể thấy rất nhiều phụ nhân đang dùng tay che kín miệng những đứa trẻ sơ sinh hoặc mấy đứa trẻ con, lo rằng con nít không biết gì sẽ phát ra tiếng động lạ quấy nhiễu thần bảo hộ của bộ lạc.
Ngay cả những yêu thú được nuôi nhốt cũng phủ phục trên mặt đất cũng trở nên vô cùng kính cẩn, ngoan ngoãn.
Mã Lục cảm nhận được cơn gió độc như muốn hút hồn người và luồng yêu khí ma quái, tâm trạng không khỏi chùng xuống.
Hắn không nghĩ là cái thứ được gọi là Hắc Nham chân quân đó thế mà lại đến nhanh như vậy.
Quan trọng hơn là đối phương có vẻ vô cùng mạnh!
Rất nhanh chóng, những đám mây đen to lớn không ngừng kéo đến phía trên tế đàn.
Không gian cũng trở nên tối tăm hơn.
Luồng khí áp khổng lồ như muốn ép nát mọi thứ khiến mọi người gần như không thể thở được.
Mã Lực cảm thấy hơi thở của hắn dần gấp gáp, công pháp đang vận chuyển trong cơ thể cũng cơ hồ bị chậm mất nửa nhịp.
Điều này lập tức khiến hắn hiểu ra, thực lực của vị Hắc Nham chân quân này chắc hẳn phải kinh khủng hơn Đại tư tế rất nhiều.
Mã Lực chú ý thấy ở bên trên mây đen có một thân ảnh cao lớn.
Thân hình này cao hơn trăm trượng, da ngăm đen hơi ánh lên ánh sáng của kim loại, trông không hề giống với làn da của con người.
Cơ bắp của người này nhìn trông như những khối nham thạch thật lớn từng khối từng khối xếp chồng lên nhau, góc cạnh rõ ràng, lồi lõm đúng chỗ, tràn ngập sức mạnh bùng nổ.
Đầu hắn cũng màu ngăm đen như vậy nhưng lại có một hình dạng bất bình thường.
Hắn không có mũi, tóc hay là lỗ tai mà chỉ có miệng cùng với đôi mắt. Hơn nữa, bên trong vùng đồng tử mắt hắn không có tròng mắt mà chỉ có hai ngọn lửa trắng bệch.
Rõ ràng, đây hoàn toàn không phải con người.
Đây chính là một tên nham thạch tinh!
Đại tư tế nhìn thấy Hắc Nham chân quân cứ như là thấy người lớn trong nhà vậy, nhanh chân đến cáo trạng: “Hắc Nham chân quân thượng thần, tên này là tà ma.”
Hắn chỉ vào Mã Lục với vẻ mặt oán độc.
“Có ý đồ phá hỏng nghi thức hiến tế của ngài hơn nữa còn buông lời bất kính đối với thượng thần, nói thượng thần là yêu quái còn tuyên bố rằng muốn dạy dỗ người nữa ạ. Thuộc hạ vì giữ gìn buổi hiến tế và danh dự của thượng thần nên đã tiến hành đấu pháp với tà ma. Không ngờ rằng tà ma quá mạnh, đã đánh nát thân thể của thuộc hạ rồi. Còn thỉnh thượng thần xin hãy báo thú cho thuộc hạ, sử dụng thần lực tối cao tiêu diệt tà ma này rồi lấy đó để cảnh cáo ạ.”
Vẻ mặt Hắc Nham chân quân cứng đơ như sắt, không nhìn thấy bất cứ biểu cảm nào.
Chỉ khi thấy từ trong hai mắt hắn hai ngọn lửa lập tức bùng lên mới thấy được sự phẫn nộ của hắn.
“Tên nhãi con ngu dốt, thế mà dám khinh nhờn thần linh, ta muốn khiến ngươi vĩnh viễn không thể siêu sinh.”
Giọng nói Hắc Nham chân quân ầm ầm như sấm, làm không khí cũng phải chấn động.
Mã Lực cảm thấy có luồng khí áp vô tận điên cuồng ép về phía hắn, ép đến mức khiến hắn gần như không thở nổi.
Hắn vừa chống cự với luồng khí áp trên người, vừa nhìn chằm chằm Hắc Nham chân quân, tư duy không ngừng xoay chuyển để tìm ra sách lược ứng phó.
Bây giờ, muốn thoát khỏi vòng vây cũng chỉ có một biện pháp duy nhất!
Rồi thấy tròng mắt Mã Lục đảo một vòng, nhìn Hắc Nham chân quân mở miệng nói: “Cái đồ không cha không mẹ nhà ngươi, đồ con hoang chui ra từ trong kẽ đá. Nhìn cái bộ dạng lớn lên xấu xí của ngươi, còn không tự soi nước tiểu của chính mình xem lại bản thân. Cái dáng vẻ như thế không thấy ngượng với trời đất hay sao mà còn không biết xấu hổ tiếp tục sống trên đời này? Tuy là ngươi không cha không mẹ nhưng da mặt ngươi cũng không thể dày như thế chứ? Nếu ta mà là ngươi thì đã sớm nhảy vào hố phân cho chết đuối rồi!”
Trời ạ!
Mọi người đều ngây ngốc mở to hai mắt nhìn cái người miệng còn đang văng nước bọt tứ tung, Mã Lục với vẻ mặt như thể ảo tưởng vỡ nát.
Dù thế nào bọn họ cũng không tưởng tượng nổi, đã làm trò trước mặt Hắc Nham chân quân mà Mã Lục chẳng những không quỳ xuống xin tha, thế mà lại như thể không biết sợ hãi mà điên cuồng chửi Hắc Nham chân quân.
Đây là cái hành động gì?
Mã Lục điên rồi à?
Hay là ăn phải thuốc nổ?
Tại sao lại tự mình tìm chết như vậy?
Phải biết rằng, Hắc Nham chân quân đã thành tiên nhiều năm, thực lực của hắn so với tu sĩ bình thường chênh lệch rất lớn, hoàn toàn không phải là người mà Đại tư tế có thể so sánh với. Mã Lục nhục mạ Hắc Nham chân quân như thế, nên nếu có bị Hắc Nham chân quân một chiêu đánh chết cũng có thể xem như là may mắn.
Mà kết cục có khả năng nhất dành cho Mã Lục chính là muốn sống không được, muốn chết không xong, vĩnh viễn chịu đựng khổ hình!
Trong mắt Đại tư tế lập lòe ánh sáng điên cuồng.
Hắn đã sớm biết kết cục của Mã Lục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận