Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1667 - Hy vọng là anh em ruột! (2)

Nhưng so với đôi nam nữ trước mắt, Thái thượng hoàng và Hoàng thái hậu lại có vẻ ảm đạm thất sắc.
Hoa Hữu Đạo cảm thấy, chỉ có phong thái khí chất của Nữ hoàng bệ hạ mới có thể so sánh với nữ tử trước mắt.
Mà nam tử, từ lúc Hoa Hữu Đạo chào đời tới nay, cho tới bây giờ chưa từng thấy người nào có khí chất, đẹp trai, nho nhã hơn nam tử kia.
Đáng tiếc duy nhất chính là, tu vi hai người này quá thấp.
Nam mới là Địa Tiên sơ kỳ, mà nữ tử lại là người bình thường.
Hoa Hữu Đạo khiếp sợ, Hoa Tử Hư bên cạnh cũng khiếp sợ.
Hắn không nghĩ tới, Lý Nguyên lại quen biết một đại mỹ nữ tuyệt thế vô song, siêu cấp vô địch.
Ối mẹ ơi, nữ tử này quá đẹp!
Cũng phải đẹp gấp một vạn lần Lý Bình Nhi!
So sánh với nữ tử trước mắt, những thứ hoa khôi, tên đứng đầu bảng, quả thực là khó coi!
Lý huynh thật là không biết suy nghĩ, quen biết mỹ nữ xinh đẹp như vậy, lại không nói cho ta...
Không biết Lý Nguyên và mỹ nữ này có quan hệ như thế nào?
Hy vọng là anh em ruột, hy vọng là anh em ruột.
Ngọc Đế, Như Lai, Nữ hoàng bệ hạ phù hộ, Lý huynh và mỹ nữ này nhất định phải là anh em ruột.
Hoa Tử Hư âm thầm cầu nguyện ở trong lòng.
Thần thức của Ngọc Đế và Như Lai cảm ứng được có người đang nhắc tới tên của mình, không khỏi nhìn xem.
Khi bọn họ nhìn thấy Lý Nguyên và Nữ Oa, lại nghe thấy Hoa Tử Hư cầu nguyện, trên trán đồng thời hiện ra ba vạch đen.
Trước tiên không nói chúng ta có năng lực hay không, cho dù có năng lực đó chúng ta cũng dám!
Hoa Tử Hư lấy lại tinh thần, nhanh chóng chỉnh ngay ngắn cổ áo, làm ra một dáng vẻ hắn tự nhận là đẹp trai nhất, nói lời chào hỏi với Lý Nguyên: “Lý huynh, ta và gia phụ tới thăm ngươi.”
Tuy chào hỏi với Lý Nguyên, nhưng ánh mắt dọc theo người nhìn Nữ Oa.
Muốn chờ Lý Nguyên giới thiệu Nữ Oa.
Chẳng qua, Lý Nguyên không có ý giới thiệu Nữ Oa.
Hoa Tử Hư thấy thế, không thể làm gì khác hơn là nói giới thiệu với Hoa Hữu Đạo: “Cha, người này chính là bạn tốt của ta, Lý huynh, Lý Nguyên.”
Hoa Hữu Đạo không nói gì, vẻ mặt hắn uy nghiêm đứng nguyên tại chỗ, chờ Lý Nguyên hành lễ với hắn.
Suy cho cùng, hắn là cha của Hoa Tử Hư, cao thủ tu vi Kim Tiên sơ kỳ.
Mà Lý Nguyên chỉ là Địa Tiên sơ kỳ, lại là bạn của Hoa Tử Hư, đương nhiên hắn đúng là trưởng bối của Lý Nguyên.
Thế nên, Lý Nguyên hành lễ với hắn, đối với Hoa Hữu Đạo là chuyện đương nhiên.
Nhưng Lý Nguyên không đứng dậy, càng không hành lễ, hắn chỉ đơn giản chào hỏi một câu với đôi cha con này.
“Ngồi đi.”
Sau đó tiếp tục đánh cờ.
Nữ Oa bên cạnh, càng không liếc mắt nhìn cha con Hoa Hữu Đạo.
Hai người phàm, ở trong mắt Nữ Oa, không có gì đáng giá chú ý.
Hoa Hữu Đạo thấy dáng vẻ Lý Nguyên không để tâm, vẻ mặt có phần nặng nề, trong lòng rất khó chịu.
Người này cũng quá không lễ phép?
Sao không đứng dậy hành lễ thế?
Đây là đạo đãi khách sao?
Nếu không phải nghĩ tới đợi lát nữa, muốn mua cây trà Lục Y Xuân Độ của Lý Nguyên, Hoa Hữu Đạo thật sự muốn quay đầu bước đi.
Suy cho cùng, cho dù là văn võ đại thần triều đình, nhìn thấy hắn, rất nhiều người phải chủ động hành lễ.
Hoa Tử Hư lại không biết suy nghĩ trong lòng của cha, hắn đã đặt mông ngồi trên ghế.
Hắn tùy tiện hỏi Lý Nguyên: “Lý huynh, mỹ nữ kia là ai? Sao không giới thiệu cho ta một chút?”
Là anh em, là anh em, là anh em.
Hoa Tử Hư cầu khẩn ở trong lòng.
“Ta là nương tử của Lý Nguyên, ngươi có thể gọi ta là Lý phu nhân!”
Không chờ Lý Nguyên lên tiếng, Nữ Oa chủ động cất giọng nói.
Chẳng qua điều nàng nói khiến Lý Nguyên rất cạn lời.
Nữ Oa thích nói giỡn.
Mà Hoa Tử Hư, lại nghe thấy âm thanh cõi lòng tan nát.
Hắn kinh ngạc nhìn Lý Nguyên, giật mình nói: “Lý huynh, thì ra là ngươi đã lấy vợ?”
Lý Nguyên hạ một con cờ, phủ nhận nói: “Đừng nghe nàng nói nhảm, nàng đang nói đùa thôi.”
Tuy Lý Nguyên phủ nhận, nhưng Hoa Tử Hư vẫn tan nát cõi lòng.
Mỹ nữ tuyệt thế đã chủ động nói là nương tử của Lý Nguyên rồi, chứng tỏ chắc chắn mỹ nữ tuyệt thế thích Lý Nguyên.
Ta không có cơ hội rồi!
Hoa Tử Hư đang ảm đạm hao tổn tinh thần, đột nhiên, hắn chú ý tới cha mình còn đứng ở bên cạnh.
Hắn lập tức chào hỏi: “Cha, còn đứng làm gì, ngồi thôi.”
Khóe miệng Hoa Hữu Đạo run lên, cuối cùng đành lựa chọn ngồi xuống.
Hoa Tử Hư nhìn thấy bình trà bên cạnh tỏa nhiệt khí, hắn cũng không khách khí, lập tức cầm bình trà, chủ động rót cho mình một chén trà.
Hắn đang muốn để xuống, đột nhiên nghĩ đến cái gì, lại rót cho Hoa Hữu Đạo một ly.
Trong lòng Hoa Hữu Đạo càng khó chịu.
Lại còn không biết chủ động châm trà cho khách, còn phải để khách tự mình rót, thật sự là không hiểu lễ nghi.
Nếu như ở trong cung, loại người không có mắt nhìn, sớm đã bị đày vào lãnh cung, vĩnh viễn ngồi không chờ chết!
Hoa Tử Hư uống một hớp trà thơm, mặt dừng lại có lúc có vẻ kinh ngạc: “Ôi, vị nước trà không giống Lục Y Xuân Độ, mùi vị càng thuần khiết, chỉ là đều dễ uống. Đây là trà gì?”
Sau khi uống Lục Y Xuân Độ, Hoa Tử Hư cho rằng Lục Y Xuân Độ là loại trà uống ngon nhất trên đời này.
Hắn không nghĩ tới, lại còn có loại trà khác có mùi vị có thể hơn cả Lục Y Xuân Độ. Nước trà của Lý huynh thật là ngon, quá nhiều nữa?
Lý Nguyên: “Trà ngộ đạo.”
Hoa Tử Hư nghi ngờ nói: "Trà ngộ đạo sao? Cái tên này khí phách. Chỉ là chưa từng nghe qua, trà này là từ đâu tới?”
Lý Nguyên vừa đánh cờ với Nữ Oa bên cạnh, vừa đáp: “Cây trà do bản thân trồng.”
Hoa Tử Hư mở to hai mắt nhìn, có vẻ rất bất ngờ: “Lại là ngươi trồng? Kỹ thuật trồng trà của Lý huynh quá trâu bò?”
Ngay vào lúc này, Hoa Hữu Đạo cũng uống một hớp trà ngộ đạo.
Lập tức là loại tuyệt vời.
Hắn phát hiện, vị trà ngộ đạo này, quả thật không kém Lục Y Xuân Độ chút nào, hơn nữa sau khi uống xong, tâm thần cũng trở nên thông minh ba phần, có vẻ vô cùng thư giãn và hưởng thụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận