Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 116 - Điên rồi, vậy mà còn có công đức thiên đạo thứ hai?!! (2)

Hôm nay có thể liên tiếp hai lần tính ra thu được công đức thiên đạo, loại năng lực này, quả thực không thể tưởng tượng.
Sợ rằng ngay cả Đạo Tổ cũng không thể làm được đi! Cảnh ngày hôm nay, quả thực điên đảo thế giới quan của bọn họ.
Đột nhiên.
Chuẩn Đề đạo nhân đột nhiên bổ nhào đến trước mặt Lý Nguyên, nhìn Lý Nguyên với vẻ mặt nóng bỏng: “Lý Nguyên tiểu hữu, không, Lý đạo hữu, Lý huynh, ngươi có thể vì ta tính ra công đức thiên đạo một lần không?”
Một trương mặt tròn, cười đến sắp nở ra hoa.
Lý Nguyên xem đến rùng mình ớn lạnh.
Vội vàng đem Chuẩn Đề ghê tởm một chân đá văng ra, nhưng Chuẩn Đề đạo nhân lại một chút cũng không tức giận, lần nữa đi vào cạnh người Lý Nguyên.
“Lý huynh, chỉ cần ngươi có thể tính cho chúng ta một lần công đức thiên đạo, ta tùy ngươi xử lý, tuyệt không đánh trả.
Oẹ! Lý Nguyên lập tức không nhịn được, trực tiếp nôn cơm đêm qua ra.
Quỷ đại gia mới thích xử lý ngươi! Tiếp Dẫn đạo nhân lúc này cũng vẻ mặt tươi cười ngồi xổm trước mặt Lý Nguyên, thậm chí còn dùng nắm tay nhỏ đấm chân cho Lý Nguyên: “Lý huynh, ngươi cũng tính cho ta một lần đi, ta nhất định dũng tuyền tương báo.”
Rõ ràng là mặt mướp đắng, lại nỗ lực nặn một nụ cười, trông khó chịu cực kỳ.
Lý Nguyên sợ tới mức nổi da gà da vịt, vội vàng kéo tay già đời Tiếp Dẫn ra, hét lớn: “Hai lão đồng tính các ngươi, cách ta xa một chút.”
Mặc dù Nguyên Thủy, Thông Thiên, Nữ Oa cũng muốn Lý Nguyên giúp bọn họ tính phương pháp tính toán công đức thiên đạo, nhưng nhìn bộ dáng vô liêm sỉ của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề thì vẫn không thể chấp nhận được, khóe miệng liên tục giựt giựt.
Dường như bọn họ vừa mới nhìn thấy hai người nước mắt nước mũi đầm đìa muốn lừa gạt người khác ở Tử Tiêu cung lúc trước.
Mặc dù đã thành thánh rồi, nhưng có vẻ như tính cách vẫn không hề thay đổi.
Lão Tử nghĩ đến việc Hậu Thổ thành lập Quỷ đạo, còn có một phần khí vận có thể chi sẻ nên đã lập tức ngấm ngầm làm ra vẻ với Nguyên Thủy Thiên Tôn, rồi nói với mọi người: “Các vị đạo hữu, ta vẫn còn có việc nên không thể ở đây thêm nữa, Lý đạo hữu.”
Hắn còn cố tình bắt chuyện riêng với Lý Nguyên: “Hôm nay đã làm phiền rồi, sau này sẽ tới uống rượu với ngươi sau.”
Hắn không thể gọi Lý Nguyên là Lý huynh mà không thay đổi sắc mặt như Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề được, vì vậy hắn trực tiếp gọi là đạo hữu.
Lý Nguyên gật đầu với Lão Tử: “Không tiễn.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn đã nhìn thấy ánh mắt của Lão Tử, trong lòng cảm động, cũng vội vàng rời đi.
Lúc rời đi, còn làm một chuyện hiếm thấy là lên tiếng chào hỏi Lý Nguyên.
Thấy khả năng tính toán của Lý Nguyên xuất thần nhập hóa như vậy, thế nên cũng muốn cải thiện quan hệ với Lý Nguyên, xem xem có cơ hội thì sau này mời Lý Nguyên tính công đức một lần.
Nhưng Lý Nguyên Nguyên không có đáp lại Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Thông Thiên giáo chủ đi theo, Chuẩn Đề thấy thế, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, cũng vội vàng rời khỏi.
Khi rời đi, hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề còn lưu luyến mà nói với Lý Nguyên: “Lý huynh, ngươi nhất định phải ghi nhớ những gì chúng ta cầu xin trong trong, xin nhờ huynh.”
Lý Nguyên không nhịn nổi mà lại muốn nôn ra một lần nữa! Hắn cảm thấy khả năng khiến cho người ta buồn nôn của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề còn cao hơn tu vi của bọn hắn nhiều.
“Ủa, tại sao những người này cũng đi mất?”
Vẻ mặt Đát Kỷ trông có vẻ khó hiểu.
Nữ Oa nói: “Không phải ta vẫn chưa đi sao, không lẽ ta không phải là người.”
Đát Kỷ buột miệng: “Nương nương vốn đâu phải là người.”
Nữ Oa làm ra vẻ mặt không nói nên lời?
“Là tiên nữ khiến chúng sinh điên đảo.”
Nữ Oa từ cạn lời trở thành vui vẻ, cưng chiều mà chạm lên trán của Đát Kỷ: “Coi cái miệng ngọt này đi.”
Đát Kỷ cười khúc khích.
Nữ Oa nhìn Lý Nguyên, nói một với vẻ mặt háo hức: “Nếu như ngươi có thể giúp Hậu Thổ thoát khỏi trói buộc của thiên đạo, vậy thì có thể giúp Phục Hi thoát khỏi sự trói buộc của Hỏa Vân động không?”
Lý Nguyên trả lời không chút do dự: “Muốn đưa ba vị Nhân Hoàng thoát khỏi trói buộc một cách dễ dàng thì cần phải để cho bọn họ giữ vững tu vi Thánh Nhân để rời khỏi Hỏa Vân động, vậy thì lại rất khó.”
Tu vi của bản thân tam thánh kia vốn không cao lắm, bọn họ dựa vào công đức giáo hóa Nhân tộc để duy trì một chút chân linh bất diệt, còn mượn cả Nhân tộc khí khổng lồ trong Hỏa Vân động để duy trì trạng thái Thánh Nhân.
Một khi ba người họ rời khỏi Hỏa Vân động, tu vi sẽ ngay lập tức trở lại như lúc ban đầu.
Đồng thời, bọn họ sẽ phải bị thiên đạo cắn trả, một chút chân linh để duy trì công đức kia sẽ tan thành mây khói ngay lập tức.
Vì vậy, nếu ba vị thánh của Hỏa Vân động bước ra khỏi Hỏa Vân động nửa bước.
Cho dù Nữ Oa có là Thánh Nhân thì cũng không thể làm gì được.
Đương nhiên, Lý Nguyên nói là khó khăn, đó là do phải sử dụng cách làm của Hồng Hoang để xử lý, nếu như hắn nguyện ý ra tay, thì chỉ là một ý niệm trong đầu là được.
Chỉ có điều, người không quen không biết, Lý Nguyên không muốn tự mình ra tay.
Nghe thấy Lý Nguyên có cách để Phục Hi thoát khỏi trói buộc, Nữ Oa không khỏi vui mừng khôn xiết, nàng kích động nói: “Ngươi không cần phải giữ tu vi Thánh Nhân, chỉ cần có thể giúp cho huynh trưởng của ta có thể ra khỏi Hỏa Vân động một cách an toàn là được.
Vẫn xin Lý huynh nói cho ta biết.
Lý Nguyên dễ dàng nói: “Cái này thì đơn giản giản, Tam Hoàng chia ra ứng với Tam Tài thiên, địa, nhân, vậy thì chỉ cần tìm được ba thứ linh bảo là Thiên thư, Địa thư, Nhân thư, để cho chân linh của Tam Hoàng lần lượt ký thác vào trong ba linh bảo, còn nhục thể của bọn họ thì tiếp tục để lại trong Hỏa Vân động là có thể thoát khỏi sự cắn trả của thiên đạo khi rời khỏi Hỏa Vân động.”
“Đợi sau khi chân linh của bọn họ ở trong Thiên, Địa, Nhân thư để tránh thoát được chín mươi chín ngày, thì có thẻ nhận được một đường sống từ thiên đạo, từ đó có thể rời khỏi Thiên, Địa, Nhân thư, có thể tạo lại thân thể, hoặc là tu luyện lại từ đầu ở Hồng Hoang.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận