Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1767 - Này còn có thiên lý không vậy?

Chẳng qua, cho dù Lý công tử thật sự có chút bản lĩnh thì cũng phải có giới hạn.
Ít nhất chắc chắn Lý công tử không suy tính ra chuyện ta là người xuyên không và có hệ thống.
Dù sao bây giờ ta là Chuẩn Thánh đại viên mãn, đã siêu thoát thời gian không gian, nhảy ra dòng sông vận mệnh, còn có hệ thống bao phủ nguyên thần, cho dù là Thánh Nhân cũng không thể suy tính chuyện của ta.
Triệu Tri Dịch tự tin nghĩ thế.
Trong lòng Triệu Tri Dịch nghĩ thầm, trên mặt lại không thể hiện ra.
Hắn bình tĩnh hỏi Quách Tĩnh: “Ta và Dương Chí vừa tới Trường An, đang chuẩn bị tìm khách điếm nghỉ ngơi, nếu như khách điếm ngươi ở có phòng trống, chúng ta ở cùng một chỗ cũng náo nhiệt hơn chút.”
Quách Tĩnh nghe thấy Triệu Tri Dịch hỏi chuyện khách điếm, vẻ mặt không khỏi trở nên có phần kích động nói: “Ta ở Có gian khách điếm. Ta cho ngươi biết, khách điếm này là khách điếm tốt nhất ta từng ở từ lúc chào đời tới nay.”
“Hoàn cảnh của khách điếm ưu nhã đẹp đẽ, trong ồn ào vẫn có yên tĩnh, quan trọng là mỗi gian phòng đều có nhà vệ sinh và phòng tắm độc lập, còn cung ứng nước nóng hai mươi bốn giờ, ở trong đó đúng là quá hưởng thụ. Đúng rồi, khách điếm bọn họ còn có một mỹ thực đặc sắc, mì ăn liền kết hợp với xúc xích, mùi vị quả thực vô địch thiên hạ, ừng ực.”
Nói tới chỗ này, Quách Tĩnh không nhịn được nuốt ngụm nước miếng,
“Sau khi ăn xong, bảo đảm các ngươi muốn ngừng mà không được.”
“Vì vậy, nếu các ngươi muốn ở khách điếm thì nhất định phải nơi này, tuyệt đối sẽ không hối hận.”
Triệu Tri Dịch có phần ngớ người.
Hắn không ngờ khi Quách Tĩnh nói đến Có gian khách điếm lại có sắc mặt hưng phấn như vậy.
Một người vốn đơn giản mộc mạc cũng trở thành miệng lưỡi lưu loát, thao thao bất tuyệt hẳn lên.
Thay đổi này cũng quá lớn đi?
Sao hắn cảm thấy, dáng vẻ của Quách Tĩnh giờ phút này giống như là bị khách điếm thu mua thế, nhưng thôi không sao, chỉ cần khách điếm thật sự tốt là được.
Thuận tiện còn có thể biết rốt cuộc Lý công tử có đúng như những gì Quách Tĩnh nói - có thể suy tính vận mệnh hay không.
Cho nên Triệu Tri Dịch bảo Quách Tĩnh dẫn đường, dẫn hai người là hắn và Dương Chí đi đến Có gian khách điếm.
Trên đường, Triệu Tri Dịch nhìn thành Trường An ngựa xe như nước, cửa hàng san sát, phồn hoa vô cùng, trong lòng rất cảm khái.
Mức độ phồn hoa này, không thua kém thế giới cũ của ta chút nào!
“Chính là chỗ này.”
Quách Tĩnh chỉ vào đầu ngõ nhỏ, nói với Triệu Tri Dịch và Dương Chí.
Triệu Tri Dịch nhìn thấy vị trí khách điếm, trong lòng rất nghi ngờ.
Tuy khách điếm này mở ở trung tâm Trường An, nhưng thuộc về thôn trong thành, cũng tính là vô cùng vắng vẻ.
Cửa cũng xây dựng không khí phái.
Khách điếm này, thật sự tốt như Quách Tĩnh nói sao?
Chẳng lẽ Quách Tĩnh bị thu mua thật à?
Trên mặt Dương Chí bên cạnh cũng tràn đầy nghi ngờ.
Thật sự là, cho dù vị trí hay là biển hiệu của khách điếm này đều không phù hợp với khách điếm hào hoa trong miệng Quách Tĩnh.
Chẳng qua, bọn họ không nói ra nghi ngờ trong lòng, mà là yên lặng đi theo vào khách điếm.
Chuẩn bị xem trước rồi nói.
Về phần thần vận ẩn chứa trong mấy chữ lớn trên biển hiệu, và sự huyền ảo ẩn chứa trong tiếng chuông gió, bởi vì thời gian tu vi Triệu Tri Dịch tăng lên tới cảnh giới Chuẩn Thánh đại viên mãn còn ngắn, khiến hắn không quá quen thuộc đối với cảnh giới bây giờ.
Hơn nữa vì hắn không khởi động ý thức của pháp nhãn thánh đồng mọi lúc mọi nên, cho nên ngược lại không phát hiện dị thường.
Đi vào trong khách điếm.
Dương Chí không cảm thấy gì, Triệu Tri Dịch lại không khỏi âm thầm gật đầu.
Tuy khách điếm này không lớn nhưng bố trí lại vô cùng thanh nhã khác biệt, không hề lộn xộn chút nào.
Quan trọng nhất chính là, khách điếm được quét dọn không nhiễm một hạt bụi, rất sạch sẽ.
Triệu Tri Dịch lập tức quyết định, trong khoảng thời gian ở Trường An này mình cứ ở nơi đây.
Dù sao khách điếm ở khi ra ngoài, nhất định là vệ sinh quan trọng nhất.
“Lý công tử, ta mang hai vị khách đến cho ngươi, ta có hai người bạn cũng chuẩn bị ở trọ.”
Quách Tĩnh nhìn thấy Lý Nguyên vẫn ngồi ở sau quầy đọc tiểu thuyết, không khỏi chào hỏi.
Triệu Tri Dịch cũng nhìn thấy Lý Nguyên.
Trong lòng không khỏi kêu câu “vãi chưởng”.
Hắn không ngờ trên cõi đời này vẫn còn có nam nhân đẹp trai hơn hắn.
Đúng là còn nổi bật bất phàm, ưu nhã cao quý hơn nam chính trong truyện tranh.
Mấu chốt là, Triệu Tri Dịch đã tiến hành phẫu thuật thẩm mỹ nho nhỏ đấy!
Mà vẫn không sánh bằng.
Còn có thiên lý hay không?
Giữa người với người, thật sự là tức chết người!
Điều duy nhất khiến trong lòng Triệu Tri Dịch dễ chịu chút chính là, tuy dáng vẻ Lý Nguyên anh tuấn phóng khoáng, có thể nói là hoàn hảo.
Nhưng Triệu Tri Dịch hiểu được, mình mới là nhân vật chính danh xứng với thực.
Không có cách nào, ai bảo hắn có hệ thống!
Trong tất cả tiểu thuyết Triệu Tri Dịch từng đọc đều tồn tại một chân lý tuyệt đối, đó chính là người có hệ thống trâu bò mới thật sự là nhân vật chính.
Dù ngươi đẹp trai cũng chỉ có thể làm vai phụ cho ta!
Triệu Tri Dịch tự an ủi trong lòng.
Hoàng Dung vốn đang ngồi trên hành lang đọc Hồng Lâu Mộng của nàng, nghe thấy Quách Tĩnh nói thì không khỏi nhảy dựng lên cái “vụt”.
Lại có khách tới rồi.
Khách mà tên thành thật giới thiệu, không biết có thẳng đuột luôn không ta?
Nếu có thể quăng đống tiền lớn giống như Quách Tĩnh thì tốt rồi.
Hoàng Dung nhịn xuống kích động, nhiệt tình hỏi Triệu Tri Dịch và Dương Chí: “Hai người các ngươi muốn ở trọ sao?”
Triệu Tri Dịch nhìn thấy Hoàng Dung, ánh mắt không khỏi sáng ngời.
Nơi này vẫn còn có một đại mỹ nữ tuyệt thế.
Dung mạo lại hoàn toàn không thua mấy nữ đế lúc trước hắn triệu hồi.
Quá xinh đẹp!
Không nói gì khác, chỉ với mỹ nữ kia, chắc chắn Triệu Tri Dịch đã ở khách điếm này!
Hắn quyết định, Jesus cũng không ngăn được!
Triệu Tri Dịch nhịn xuống kích động trong lòng, nở một nụ cười ôn hòa nho nhã, gật đầu nói với Hoàng Dung: “Bọn ta định ở trọ, không biết quý tiệm có còn phòng trống hay không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận