Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1729 - Tình tiết đầy mộng ảo

Hoàng Dung tò mò nói: "Gọi là gì? ”
Lý Nguyên: "Gọi là mẹ già.”
Trán Hoàng Dung lập tức hiện ra ba vạch đen.
Tức chết ta!
Ta già chỗ nào?
Hoàng Dung hít sâu vài hơi, lúc này mới khôi phục lại bình tĩnh.
Nàng vốn định hỏi Lý Nguyên một chút về chuyện Kim Bình Mai.
Dù sao, trong một quyển tiểu thuyết, lại có thể xuất hiện nhân vật trong hiện thực thì cực kỳ kỳ quái, nhưng lời vừa đến bên miệng, nàng lại nuốt trở về.
Bởi vì, Hoàng Dung đột nhiên nghĩ đến mấy nội dung bên trong Kim Bình Mai, có chút khó coi, nếu như Lý Nguyên biết nàng xem Kim Bình Mai, nhất định hắn sẽ cười nhạo nàng không nể nang gì nhỉ?
Nghĩ đến hình ảnh Lý Nguyên cười nhạo mình, Hoàng Dung đã cảm thấy tê cả da đầu, từ trong tới ngoài đều tràn đầy xấu hổ.
Nghĩ tới đây, cuối cùng Hoàng Dung vẫn không hỏi ra miệng.
Ban đầu Hoàng Dung cũng không quan tâm đến hai người Võ Đại Lang và Phan Kim Liên cho lắm.
Nhưng bởi vì xem Kim Bình Mai, sau đó Hoàng Dung không khỏi thể hiện sự quan tâm đặc biệt đến nhà Võ Đại Lang, còn có nhà Vương bà.
Nàng thường xuyên vô tình hay cố ý lưu ý đến động tĩnh trong nhà Võ Đại Lang.
Đương nhiên, nàng cũng không phải là muốn phát hiện điều gì, đơn giản là hành động theo bản năng.
Ngoài việc quan tâm đến gia đình Võ Đại Lang ra, thời điểm Hoàng Dung gặp lại Hoa Tử Hư đến tìm Lý Nguyên, nàng cũng có chút không đành lòng nhìn thẳng.
Dù sao, Hoa Tử Hư ở bên trong Kim Bình Mai chính là một cái sừng to!
Cuối cùng còn bị thê tử của mình và Tây Môn Khánh làm cho sống sờ sờ tức chết rồi, thật sự buồn cười.
Một hôm, Hoàng Dung gặp một chuyện khiến nàng vô cùng khiếp sợ.
Nàng chú ý tới, vào thời điểm Phan Kim Liên mở cửa sổ, không cẩn thận trượt tay làm cây gậy gỗ nhỏ chống cửa sổ rơi từ trên lầu hai xuống, đúng lúc đập vào đầu một người qua đường đúng lúc đi qua nhà Phan Kim Liên.
Hoàng Dung lúc này chỉ biết mở to hai mắt mà nhìn.
Cảnh này, cứ có cảm giác rất quen thuộc là sao ta?
Đây không phải là tình tiết lần đầu gặp gỡ của Phan Kim Liên và Tây Môn Khánh trong Kim Bình Mai sao? Vì sao tình tiết trong tiểu thuyết lại thực sự xảy ra ở ngoài đời?
Tại sao lại có thể có chuyện trùng hợp như vậy?
Nam tử định đập trúng đầu kia có phải tên Tây Môn Khánh hay không?
Trong lòng Hoàng Dung nhất thời nảy sinh sự hiếu kỳ không gì sánh được.
Nàng muốn biết rõ ràng thân phận của nam tử kia cho.
Sau khi nàng tỉ mỉ quan sát vị nam tử bị đập trúng đầu kia, Hoàng Dung kinh ngạc phát hiện, nam tử này không phải là người tấn công nàng trước đây hay sao?
Trước đây nàng ăn vụng khoai tây chiên, bị ớt trên khoai tây chiên làm cay hết cả miệng, đành xông vào bên trong một tòa trạch viện tìm nước giếng.
Hoàng Dung bị chủ nhân của trạch viện phát hiện, bị đối phương công kích.
Nàng còn nhớ rõ, trước đây người kia phóng ra một đám sương mù màu hồng nhạt, nàng còn chưa tiếp xúc đến màn sương đã cảm thấy đầu váng mắt hoa, chân tay mất sức, rất không thoải mái.
Hoàng Dung không nghĩ tới, người mà cây gỗ của Phan Kim Liên đập trúng vậy mà lại là hắn!
Đây cũng quá trùng hợp rồi.
Hoàng Dung chuyển động con ngươi, lập tức rời khỏi khách điếm.
Chuẩn bị lặng lẽ đi theo nam tử này.
Nàng muốn biết, nam tử này rốt cuộc là có phải Tây Môn Khánh trong Kim Bình Mai hay không.
Nhưng mà Hoàng Dung cũng không theo dõi bao lâu, nàng liền biết thân phận của người đàn ông này.
Bởi vì đối phương đi chưa được mấy bước đã đúng lúc gặp được Vương bà.
Vậy mà Vương bà lại có quen nam tử này.
Chỉ thấy Vương bà chủ động chào hỏi nam tử: "A, Tây Môn đại quan nhân, ngọn gió nào thổi ngài đến đây vậy?"
Hoàng Dung nghe thấy hai chữ "Tây Môn", lúc này cũng có hơi kinh ngạc.
Nếu nam tử này họ Tây Môn, như vậy hơn phân nửa là Tây Môn Khánh không sai vào đâu được!
Không nghĩ tới mà, không nghĩ tới, mấy câu chữ thêu dệt vô cớ trong tiểu thuyết vậy mà thực sự xảy ra trong hiện thực.
Đây cũng quá lạ lùng rồi?
Chẳng lẽ cuốn tiểu thuyết kia còn có thể biết trước tương lai hay sao?
Nhưng mà điều này sao có thể!
Ai sẽ nhàm chán như vậy, tiên đoán vận mệnh của mấy tiểu dân thị tỉnh? Còn dùng vận mệnh của mấy người đó viết thành tiểu thuyết?
Trong đầu Hoàng Dung rối bời, có chút không chấp nhận được tin tức này.
Kết quả, một đường nàng đi theo Tây Môn Khánh về tới bên ngoài trạch viện của Tây Môn Khánh.
Chờ sau khi Hoàng Dung phản ứng lại, nàng vốn muốn trở về khách điếm mà.
Nhưng mà, nàng suy nghĩ một chút, lập tức dừng bước chân, Lén lút hỏi thăm người xung quanh một chút tình huống trong nhà Tây Môn Khánh.
Sau khi nghe ngóng, trong lòng nàng lập tức trở nên càng thêm kinh hãi.
Thì ra, người này thực sự tên là Tây Môn Khánh.
Hơn nữa, đúng là hắn có một thê tử họ Trần đã chết, chính thê hiện tại tên là Ngô Nguyệt Nương, còn có một tiểu thiếp tên Lý Kiều Nhi được chiều chuộng.
Tất cả đều đúng!
Cho đến khi Hoàng Dung trở lại khách điếm, nàng còn đang tập trung suy nghĩ về chuyện mình mới phát hiện, không ngừng bùi ngùi.
Nàng thấy Lý Nguyên nằm trong lương đình ở hậu viện đọc sách, rất muốn hỏi hỏi Lý Nguyên, đến cùng thì chuyện « Kim Bình Mai» là như thế nào.
Nhưng mà, cuối cùng nàng vẫn không không biết xấu hổ mà mở miệng.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Hoàng Dung càng thêm quan tâm tình hình của Phan Kim Liên.
Nàng muốn biết, sự kiện cây gậy trúc rơi trúng đầu trước đó rốt cuộc là trùng hợp hay là Kim Bình Mai thật sự có thể biết trước tương lai.
Mà theo Hoàng Dung len lén quan sát.
Trong lòng nàng cũng trở nên càng ngày càng khiếp sợ.
Bởi vì, vậy mà nàng nghe lén được, Tây Môn Khánh như trong tiểu thuyết miêu tả, tìm Vương bà nhờ hỗ trợ, muốn dan díu với Phan Kim Liên.
Mà Phan Kim Liên cũng như trong tiểu thuyết miêu tả, căn bản là không vượt qua nổi cám dỗ.
Hoàng Dung chỉ cảm giác tam quan của mình bị phá hủy hết.
Đồng thời, nàng cũng khẳng định một việc.
Đó chính là, Kim Bình Mai thật sự có thể biết trước tương lai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận