Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1182 - Xin đừng gọi ta là biến thái!

Hỗn độn chí bảo chỉ là mấy đồ dùng của Lý Nguyên.
Khó trách dao thái, chổi, gàu mà Thược Dược lấy ra... Loại pháp bảo kỳ quái này, thì ra đây chỉ là đồ dùng hàng ngày của Lý Nguyên mà thôi.
Nếu như lúc trước Lý Trường Sinh còn có hoài nghi với thân phận Đại Đạo chí cao của Lý Nguyên, thì hiện tại hắn lại có chút tin tưởng.
Mọi thứ trong quán trọ này, mọi thứ trong phủ đệ Triều Ca, nếu thật sự là người khác sở hữu thì chỉ sợ người đó cũng chỉ có thể là Đại Đạo, hoặc Đại Đạo chí cao.
Còn rốt cuộc là Đại Đạo hay là Đại Đạo chí cao, đối với Lý Trường Sinh đều không khác biệt, đều là tồn tại hiện tại hắn có thể trông mà không thể với.
Không thể trêu chọc!
Lần nữa nhìn lấy Lý Nguyên, Lý Trường Sinh lập tức cảm thấy áp lực tăng nhanh, cơ thể đều khom xuống.
“Ngươi, ngươi phát hiện ra ta từ khi nào?”
Lý Nguyên ăn một miếng cánh gà kho, nếp thơm mềm mại, cháy thơm không ngấy.
Sau khi ăn xong, hắn mới thờ ơ trả lời: “Hai mươi vạn năm trước, lúc ngươi vừa mới xuyên qua hồng hoang.”
Da mặt Lý Trường Sinh run rẩy, khép lại, ta vừa xuyên qua đã bị phát hiện.
Khiến ta còn cho rằng bản thân ẩn giấu tốt.
“Nhưng nếu khi đó ngươi đã phát hiện ra ta, lúc ta tịnh thân, sao không cứu một chút!”
Nhớ tới cảnh tượng tịnh thân lúc trước, Lý Trường Sinh đã muốn khóc!
Những khoảnh khắc tối tăm của cuộc sống!
Lý Nguyên: “Vô duyên vô cớ, không có lý do ra tay cứu giúp.”
Lý do này đúng là khiến người ta cạn lời!
Lý Nguyên nói tiếp: “Hơn nữa, nếu lúc trước cứu ngươi, chẳng phải là ngươi không thể kích hoạt hệ thống sao?”
Hệ thống!
Thấy Lý Nguyên trực tiếp nói ra hai chữ ‘hệ thống’, may mắn còn sót lại trong lòng Lý Trường Sinh lập tức không còn gì.
Hắn thực sự biết hệ thống!
Người này quá khủng khiếp rồi!
“Hệ thống, hệ thống gì cơ?”
Đát Kỷ uống một ngụm nước dừa, khó hiểu hỏi ca ca.
Lý Nguyên: “Chính là chìa khóa của cánh cửa Đại Đạo, người khác cũng gọi nó là hệ thống.”
“À.”
Đát Kỷ giật mình gật đầu.
“Sao ngươi biết ta có hệ thống?”
Lý Trường Sinh hỏi Lý Nguyên nghi hoặc lớn nhất trong lòng.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Nếu ngươi có thể đạt tới cảnh giới của ta thì sẽ phát hiện Hồng Mông đối với ngươi không còn bất kỳ bí mật gì đáng nói.”
Lý Trường Sinh: “...”
“Vậy ngươi có biết hệ thống đến từ đâu không?”
Hắn lại hỏi Lý Nguyên.
Nhớ tới năng lực của hệ thống, Lý Trường Sinh lại tràn ngập tò mò với lai lịch của hệ thống, trái tim cảm giác đập nhanh không ngừng.
Không tưởng tượng được là tồn tại gì mới có thể tạo ra thứ không thể kháng lại như vậy.
Đát Kỷ nghe vậy, vội vàng mở miệng nói: “Cái này không cần hỏi ca ca ta, ta có thể trả lời ngươi.”
“Ngươi biết sao?”
Lý Trường Sinh không thể tưởng tượng nổi nhìn Đát Kỷ, biểu cảm tràn ngập hoài nghi.
Đát Kỷ: “Hệ thống của ngươi là do Đại Đạo chí cao đời trước tạo ra.”
Đại Đạo chí cao đời trước!
Nếu Đại Đạo chí cao có thể chế tạo, chẳng phải là Lý Nguyên cũng có thể chế tạo sao?
Cuối cùng Lý Trường Sinh cũng hiểu chênh lệch giữa mình và Lý Nguyên rốt cuộc lớn đến mức nào.
Bản thân coi là át chủ bài, người khác lại có thể tùy ý chế tạo, nghĩ lại đã khiến cho người ta tuyệt vọng!
Không ngờ hồng hoang lại có tồn tại cao như vậy.
Nhớ đến lúc trước, Lý Trường Sinh cảm thấy bản thân tu luyện tới Thiên Đạo chí cao, có thể giả vờ không kiêng nể gì, hắn đã cảm thấy buồn cười.
Người ta là Đại Đạo chí cao còn không nói gì thì ta giả bộ cái gì!
Sớm biết thì không nên giấu mình.
Lý Trường Sinh thầm quyết định, nếu lần này có thể bình an vô sự, trở về hắn nhất định phải ẩn giấu đến Đại Đạo chí cao mới xuất quan!
Chỉ là, lần này ta có thể bình an vô sự không?
“Ngươi chuẩn bị xử trí ta thế nào?”
Vẻ mặt Lý Trường Sinh thấp thỏm hỏi Lý Nguyên, có vẻ vô cùng chột dạ.
Lý Nguyên kinh ngạc nói: “Xử trí ngươi cái gì?”
‘Chân lý ẩn mình’ thâm sâu của Lý Trường Sinh, bình thường làm việc cực kỳ khiêm tốn, mặc dù miệng hơi nổ nhưng cũng không làm chuyện gì thương thiên hại lý.
Bởi vậy tất nhiên Lý Nguyên sẽ không làm gì Lý Trường Sinh.
Lý Trường Sinh nghe thấy nghi vấn của Lý Nguyên, vừa kinh ngạc, lại bất ngờ, hắn không dám tin nhìn Lý Nguyên, nói: “Ngươi không chuẩn bị làm gì ta sao?”
Lý Nguyên ghê tởm nói: “Ngươi là nam nhân, quỷ mới muốn làm gì ngươi!”
Nữ Oa nghe vậy, lập tức lườm Lý Nguyên một cái.
Ta là nữ nhân, ngươi cũng chẳng làm gì ta đó?
Lý Nguyên: “...”
Lý Trường Sinh thấy Lý Nguyên thật sự không làm gì hắn, trong lòng chỉ cảm thấy như khối cự thạch được thả xuống, có vẻ mừng rỡ không thôi.
Nhưng mặc dù Lý Nguyên không làm gì Lý Trường Sinh, lại không thể thiếu cảnh cáo, hắn nhìn Lý Trường Sinh, sắc mặt trở nên nghiêm túc: “Tuy ngươi không làm chuyện gì thương thiên hại lý, nhưng ta không thích giọng điệu khi ngươi nói chuyện với Hằng Nga, Hậu Thổ, còn có dáng vẻ giống như lưu manh…”
Nhìn ánh mắt thâm sâu vô biên của Lý Nguyên, vẻ mừng rỡ trong lòng Lý Trường Sinh lập tức ngưng tụ, cả người trở nên khẩn trương vô cùng, không dám thở mạnh, chỉ sợ Lí Nguyên dạy dỗ hắn một trận.
Hắn không đợi Lý Nguyên nói xong đã đánh vào miệng mình hai cái, vội vàng bảo đảm nói: “Đều trách cái miệng thối này của ta, sau này ta không dám nói nữa. Chủ yếu là trước khi xuyên không ta không có bạn gái, sau khi xuyên không lại làm thái giám hai mươi vạn năm, trong lòng khổ đau!”
Lý Nguyên gật đầu, tiếp tục nói: “Còn nữa, về sau không nên tùy tiện đến phòng ngủ của người khác, đặc biệt là trong phòng còn có người nghỉ ngơi.”
Tiểu Tê Tử: “...”
Mặc dù Lý Nguyên không nói rõ, nhưng chỉ dựa vào cung điện mà Lý Trường Sinh ở trước đó, Tiểu Tê Tử có thể đoán được Lý Trường Sinh đến phòng ngủ của ai.
Chắc chắn là phụ vương nàng, còn có phòng ngủ của phi tần.
Nàng lập tức mặc niệm ba giây thay cho phụ vương.
“Biến thái!”
Vẻ mặt Đát Kỷ ghét bỏ nhìn Lý Trường Sinh.
Nàng không ngờ Lý Trường Sinh còn lén đến phòng ngủ của người khác.
Đây không phải là biến thái thì là gì?
“Ghê tởm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận