Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 509 - Hạo Thiên sốc, Dao Trì ngất!!

Hắn thầm hạ quyết tâm trong lòng, lát nữa sẽ ra oai phủ đầu tên Lý công tử kia. Dám mơ tưởng đến công chúa Thiên Đình, còn ở trước mặt Thiên đế và Kim mẫu giả thần giả quỷ, đúng là làm trò cười cho thiên hạ, không biết chữ chết viết như thế nào.
Với những tâm tư khác nhau, ba người đi vào trong phủ đệ.
Nhìn thấy biển hoa đang đua nhau khoe sắc, giả sơn kỳ thạch vô cùng khéo léo, Dao Trì không khỏi thầm thích.
“Nếu đưa hết những thứ này chuyển đến Thiên cung thì cũng không tồi.”
Hạo Thiên gật đầu: “Chỉ cần ngươi thích, chuyện này chẳng phải là đơn giản sao. Đợi lát nữa ta sẽ khiến hắn phải dâng những đồ này cho ta, sau đó tuỳ tiện cho hắn một chức quan Bật Mã Ôn, bảo đảm hắn sẽ vui không ngậm miệng được.”
Long Cát công chúa chen vào nói: “Đồ trong sân của Lý công tử không hề đơn giản, các ngươi đừng làm xằng bậy.”
Dao Trì xem thường nói: “Có thể không đơn giản sao? Mặc dù nhìn cũng được, nhưng cũng chỉ là phàm vật mà thôi.
“Vậy cũng chưa chắc.” Long Cát công chúa phản bác.
Mặc dù nàng không nhìn ra bản nguyên của những đồ này, nhưng chỉ cần nghĩ đến lúc trước khi nàng nhìn thấy hồ nước trong trang viên có Hỗn Độn thanh liên và tuyệt thế Kim Long, nàng cảm thấy những thứ đó chắc chắn không phải đồ bình thường như vậy.
Nhà Lý công tử cũng không có đồ vật bình thường.
Thấy nữ nhi lại đi nói đỡ cho người ngoài như vậy, Hạo Thiên và Dao trì cảm thấy không thoải mái trong lòng.
Xem ra trong lòng nữ nhi quả thực rất có thiện cảm với Lý công tử kia.
Nhất định phải chia rẽ bọn họ mới được, cần phải cho tên Lý công tử kia biết thân phận của mình.
Công chúa Thiên Đình không phải một Địa Tiên kỳ nho nhỏ như hắn có thể với cao tới được.
Đi tới trước hồ viện chỉ thấy một công tử đang cùng hai mỹ nữ tuyệt sắc nướng đùi gà cay.
Trong đó có một vị nữ tử dáng vẻ phong hoa tuyệt đại, diễm quan quần phương.
“Lý...” Long Cát công chúa vừa định chào hỏi với Lý Nguyên và Thược Dược thì đột ngột phát hiện bên cạnh có gì đó không đúng.
Nàng quay đầu lại, chỉ thấy phụ vương và mẫu hậu giống như bị đóng đinh tại chỗ, hai mắt nhìn chằm chằm Lý Nguyên không chớp mắt, đồng tử như muốn rơi ra ngoài.
Miệng hai người há hốc, to tới mức có thể nhét vừa hai quả trứng ngỗng.
Vẻ mặt bọn họ vô cùng hoảng sợ, không dám tin, tựa như còn hơi mừng thầm, vẻ mặt đặc biệt phức tạp.
Phụ vương và mẫu hậu làm sao vậy? Vẻ mặt Long Cát công chúa kỳ quái.
Khoảnh khắc Hạo Thiên và Giao Trì nhìn thấy Lý Nguyên và Thược Dược, cả người giống như bị sét đánh, da đầu như bị nứt ra.
Lý, Lý tiền bối sao lại ở đây? Chẳng lẽ người trong lòng mà nữ nhi nói là Lý tiền bối? Nhưng Lý tiền bối sao có thể để ý Long cát chứ? Nhưng ngộ nhỡ, nếu như nhỡ Lý tiền bối thật sự cùng Long Cát thì tốt hơn rồi. Nghĩ đến đây, Dao Trì không khỏi có loại xúc động muốn té xỉu, Hạo Thiên cũng nín thở. Quả thực là quá lời rồi!
Thấy Lý Nguyên nhìn tới, Hạo Thiên và Dao Trì cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh. Hai người vội vàng chạy chậm mấy bước tới trước mặt Lý Nguyên, hành lễ nói: “Bái kiến Lý tiền bối, bái kiến Thược Dược tiền bối.”
“Không biết Lý tiền bối ở đây nên đã quấy rầy, mong tiền bối thứ lỗi.”
Đầu hai người cúi sắp chạm tới mặt đất luôn rồi, cung kính nhún nhường đến mức không thể tả nổi.
Bịch! Long Cát công chúa thấy dáng vẻ một mực cung kính của phụ mẫu cũng bị làm cho kinh sợ.
Vậy mà phụ vương và mẫu hậu lại biết Lý Nguyên, hơn nữa còn gọi Lý Nguyên là Lý tiền bối. Quay ngoắt 180 độ rồi, phải khúm núm như vậy, chẳng lẽ thân phận của Lý Nguyên thật sự lợi hại đến thế sao. Mang theo tâm trạng phức tạp, Long Cát công chúa đi tới.
Lý Nguyên nhìn thấy Long Cát thì mỉm cười. Hắn nói với Hạo Thiên và Dao Trì: “Đứng lên đi, không cần hành lễ.”
Hạo Thiên và Dao Trì nghe thế, lúc này mới đứng lên.
Hai người thấy nữ nhi vẫn còn đang ngây ngốc, Dao Trì không khỏi trách cứ: “Long Cát, nhìn thấy Lý tiền bối và Thược Dược tiền bối sao còn không hành lễ?”
Long Cát công chúa lè lưỡi, thi lễ với Lý Nguyên một cái: “Bái kiến Lý công tử.”
Sau đó nàng nhìn Thược Dược đang lật đùi gà: “Thược Dược tỷ tỷ.”
Nghe thấy nữ nhi gọi Thược Dược tỷ tỷ, da mặt của Hạo Thiên và Dao Trì không khỏi điên cuồng co quắp, chỉ cảm thấy trái tim sắp nổ luôn rồi.
Đó cũng là Thiên Đạo Thánh Nhân đấy, sao có thể gọi là tỷ tỷ được! Thược Dược khẽ mỉm cười với Long Cát.
Lý Nguyên gật đầu với Long Cát: “Ngồi đi.”
Long Cát công chúa cũng muốn ngồi nhưng nàng thấy phụ vương và mẫu thân vẫn đang đứng cung kính, nhất thời không dám ngồi xuống.
Hạo Thiên cúi đầu nhìn mũi giày của Lý Nguyên, tự nhiên không biết nên nói gì mới phải.
Hắn vốn chuẩn bị ra oai phủ đầu người trong lòng của nữ nhi, để cho đối phương biết cái gì gọi là cao không thể chạm.
Nhưng một khắc khi hắn nhìn thấy Lý Nguyên, rốt cuộc hắn đã hiểu rõ cái gì mới gọi là cao không thể chạm chân chính.
Ngay cả dũng khí hỏi Lý Nguyên có thật sự là người trong lòng của Long Cát hay không, hắn cũng không có.
Bởi vì, hắn cảm thấy nếu hỏi ra lời như thế chính là mạo phạm Lý Nguyên.
Suy nghĩ trong lòng của Dao Trì cũng giống như Hạo Thiên.
Kết quả hai người đứng ở đó, nhất thời lộ vẻ vô cùng câu nệ và lúng túng.
Lý Nguyên thấy đùi gà cay đã được nướng chín, lấy một cái đưa cho Long Cát: “Có ăn không?”
“Tất nhiên là muốn rồi.” Long Cát vội vàng nhận lấy đùi gà.
Vừa mới tới, nàng đã ngửi thấy mùi thơm của đùi gà, luôn luôn liều mạng nhịn xuống mới không phát ra âm thanh nuốt nước miếng.
Nàng nhanh chóng cắn một cái.
Cay thơm ngon miệng, thịt non trơn nhẵn, vô cùng ngon miệng.
“Quá thơm rồi.”
Long Cát vui vẻ kêu lên.
Hạo Thiên và Dao Trì liếc mắt nhìn nhau, trong đáy mắt toát ra vẻ vui mừng.
Lý Nguyên có thể chủ động cho Long Cát đồ ăn, rõ ràng quan hệ của hai người không phải chỉ là quen biết đơn giản như vậy, cho dù không thật sự là người yêu thì chí ít cũng là bằng hữu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận