Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 800 - Sắp bị đè bẹp rồi

Nghĩ tới đây Nữ Oa không do dự nữa, lập tức xoay người đi về hướng khách điếm. Hậu Thổ thì nhắm mắt theo đuôi đi theo Nữ Oa.
Dù sao Nữ Oa đi đến đâu nàng liền theo đến đó, đừng hòng thoát khỏi nàng.
Hậu Thổ thấy Nữ Oa đi vào một khách điếm, trên mặt nàng nhất thời lộ ra biểu tình nghi hoặc.
Nàng đến cùng là đang giở trò quỷ gì?
Keng keng keng!
Đột nhiên nàng nghe thấy tiếng chuông gió do Nữ Oa vén rèm cửa tạo nên.
Vẻ mặt của Hậu Thổ lập tức trở nên hơi kinh ngạc.
Bên trong tiếng chuông này vậy mà lại ẩn chứa âm thanh kỳ diệu của Đại Đạo, có thể chữa lành nguyên thần của tu sĩ, không hề tầm thường.
Người nào lại đem treo Linh Bảo trên rèm cửa?
Xem ra khách điếm này có gì đó quái lạ.
Hậu Thổ ôm mối nghi hoặc, vội vã đi vào theo.
“Các ngươi còn chưa ăn xong đúng không?”
Sau khi Nữ Oa đi vào khách điếm, thấy Lý Nguyên, Tiểu Tê Tử, Nữ Bạt và cả Hiên Viên thị đang ngồi ăn, lập tức vội vã chạy tới, đẩy Lý Nguyên dịch ra rồi ngồi xuống bên cạnh.
Nàng nhanh chóng nhìn lướt qua một lượt đồ ăn trên bàn, thức ăn ngày hôm nay có món sủi cảo thủy tinh hấp nàng thích, còn lại mười mấy cái, nàng không khỏi cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Nhưng nàng lại nhìn thoáng qua trên bàn, lập tức từ vui vẻ chuyển thành đau khổ:
“Sao lại không chuẩn bị đũa cho ta?”
Lý Nguyên trợn mắt nhìn Nữ Oa nói: “Có ăn cũng đã là không tệ rồi, còn đòi chuẩn bị đũa cho ngươi, có cần đút cho ngươi luôn không?”
“Được, được.” Nữ Oa liền vội vàng gật đầu.
Nói xong nàng còn há miệng ra để Lý Nguyên đút đồ ăn cho.
Lý Nguyên cảm thấy vẫn là không nên nói chuyện với cái đồ mặt dày này thì hơn.
Hắn tức giận lấy tay ấn cằm Nữ Oa để cho nàng khép miệng lại.
“Hôm nay ngươi đến có hơi muộn nha.” Hiên Viên thị vừa ăn sủi cảo vừa nói với Nữ Oa.
Trong khoảng thời gian này hắn vì làm dịu mối quan hệ với nữ nhi mà thường xuyên đến khách điếm.
Nữ Oa thấy Lý Nguyên không muốn đút cho mình ăn, nhất thời cảm thấy thất vọng trong lòng.
Nàng nghe thấy lời Hiên Viên, thuận miệng đáp: “Bởi vì ta gặp phải đồ đáng ghét nên chậm trễ thời gian.”
“Ai vậy?” Hiên Viên không khỏi hiểu hói.
Nữ Bạt và Tiểu Tê Tử ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Có thể khiến Nữ Oa cảm thấy chán ghét, không phải là người bình thường chứ?
“Ầy, đồ đáng ghét vào được rồi.” Nữ Oa nhìn về phía cửa chép miệng. Hiên Viên thị vội vã nhìn ra cửa, lập tức mở to hai mắt nhìn.
Hắn nhanh chóng đứng dậy chắp tay nói: “A, thì ra là Hậu Thổ Nương Nương.”
Hậu Thổ?
Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt nhìn vị nữ tử thanh lãnh cao quý vừa vào cửa, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Nàng chính là Hậu Thổ Nương Nương sao? Cũng xinh đẹp y như Nữ Oa vậy.
Nhưng mà tại sao Nữ Oa lại gọi nàng là đồ đáng ghét?
Hơn nữa, Hậu Thổ Nương Nương dùng loại ánh mắt gì nhìn cha (Lý Nguyên) thế?
Hậu Thổ thực sự không dám tin vào hai mắt của mình, thế mà nàng lại nhìn thấy Lý Nguyên.
Hắn tại sao lại ở chỗ này?
Thảo nào mấy ngày nay Nữ Oa đều chạy tới đây, thì ra là bởi vì Lý Nguyên ở chỗ này.
Nữ Oa đồ đáng ghê tởm này lại muốn một người độc chiếm Lý Nguyên, may mắn hôm nay ta đi theo, nếu không hối hận chết mất.
Nữ Oa không để ý đến Hậu Thổ, nàng không muốn tự mình đứng dậy đi lấy đũa, nếu không vị trí này nhất định sẽ bị Hậu Thổ cướp mất.
Nàng suy nghĩ một chút, lập tức cướp lấy một chiếc đũa trong tay Lý Nguyên, sau đó dùng một cây chiếc đũa đó cắm vào một cái sủi cảo, cứ như vậy bắt đầu ăn.
“Như này là được rồi.” Nữ Oa đắc ý nói.
Lý Nguyên thấy dáng vẻ không chút khách khí của Nữ Oa, nhất thời lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Nữ Oa có thể chấp nhận được, nhưng hắn cũng không muốn chú ý mà.
Một chiếc đũa làm sao mà ăn được chứ?
Hắn nhẫn nhịn để không móc mỉa, hỏi Hậu Thổ: “Thất thần cái gì? Ngươi có muốn ăn điểm tâm không?”
“Muốn chứ.”
Hậu Thổ phục hồi lại tinh thần từ trong khiếp sợ, lập tức đi tới bên cạnh bàn ăn, sau đó ngồi xuống bên còn lại cạnh Lý Nguyên.
Cứ như vậy, Lý Nguyên nhất thời bị Nữ Oa và Hậu Thổ kẹp ở giữa.
Mặc dù băng ghế đúng là một cái ghế dài nhưng ba người đồng thời ngồi cũng quá chật chội.
Lý Nguyên cảm thấy hơi khó chịu, sắp bị đè bẹp rồi.
Mà hai người Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt ngồi cạnh đều nhìn đến ngây người.
Hiên Viên cũng hơn nghẹn lời nhìn trân trân.
Thì ra Hậu Thổ Nương Nương có quen biết cha!
Hơn nữa nhìn dáng vẻ Hậu Thổ không khách khí với Lý Nguyên thì có thể thấy mối quan hệ của hai người hình như không tầm thường.
Tiểu Tê Tử thấy có mùi gian tình.
Lý Nguyên đang chuẩn bị bảo Hậu Thổ đổi một vị trí khác thì đột nhiên hắn phát hiện một chiếc đũa còn sót lại trong tay không cánh mà bay.
Nó bị Hậu Thổ đoạt lấy, học Nữ Oa dùng một chiếc đũa cắm lên sủi cảo, ăn ngon lành.
“Ăn ngon, vẫn là mùi vị của trước kia.” Hậu Thổ vừa ăn vừa tán thưởng nói.
Nàng thấy đĩa giấm chua trước mặt Lý Nguyên, hai mắt sáng lên, lập tức chấm một ít dấm chua.
“Ừm, càng thơm.”
Nữ Oa thấy thế, cũng không cam chịu yếu thế chấm vào đĩa giấm chua của Lý Nguyên.
Cứ như vậy, hai người chẳng những cướp mất đôi đũa của Lý Nguyên mà ngay cả đĩa nước chấm của Lý Nguyên cũng bị cướp mất.
Nhất định là thổ phỉ.
Lý Nguyên lắc đầu, tranh thủ thoát thân đi vào phòng bếp lấy đũa.
Hậu Thổ và Nữ Oa thấy Lý Nguyên rời đi, đột nhiên ăn ý cùng tăng nhanh tốc độ ăn sủi cảo.
Tiểu Tê Tử và Nữ Bạt cuối cùng cũng được tận mắt nhìn thấy quá trình biến đổi từ nữ thần thành quỷ chết đói.
Chỉ có thể nói, cực kỳ đảo lộn, cực kỳ vỡ mộng.
“Đừng đoạt, cái sủi cảo này là của ta.”
“Ngươi đã ăn nhiều như vậy rồi, cái sủi cảo này nên là của ta.”
“Ngươi ăn còn nhiều hơn ta đấy có biết không?”
“...”
Khi Lý Nguyên cầm đũa trở lại đại sảnh đã thấy hai người Nữ Oa và Hậu Thổ đang không ngừng tranh luận vì một cái sủi cảo còn sót lại cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận