Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2073 - Ca ca thúi lợi hại!

Chính là Thần Niệm bị nhốt ở trong Hồng Mông Hồ.
Thần Niệm ra khỏi Hồng Mông Hồ, lập tức hỏi Đát Kỷ: “Ngươi lại gặp phải cái gì... Đậu má!”
Đột nhiên, Thần Niệm chú ý tới tình huống xung quanh, không khỏi bị giật mình một cái, tuôn ra một câu chửi bậy.
Hắn không nghĩ tới, vậy mà xung quanh đây lại tồn tại nhiều đại đạo cường giả như vậy.
Bà nội nó, từ bao giờ mà đại đạo cường giả tràn lan như thế?
Hơn nữa, rất nhiều đại đạo cường giả có hơi thở còn khủng bố hơn nhiều so với Thần Niệm.
Đặc biệt là đại đạo cường giả có dáng vẻ như cây đại thụ kia, càng làm cho Thần Niệm cảm thấy kinh hồn táng đảm, phía sau lạnh cả người.
Hắn cảm thấy, đối phương sắp thoát khỏi cảnh giới đại đạo.
“Đại tỷ à, đây là nơi nào? Ngươi đã đi tới Đại Đạo Oa rồi sao?”
Thần Niệm rụt cổ lại, bày ra dáng vẻ sợ sệt, nhỏ giọng hỏi Đát Kỷ.
Đát Kỷ vội vàng nói: “Đây là nơi nào để sau này rồi nói, bây giờ ngươi hãy mau chóng nghĩ biện pháp giúp ta rời khỏi nơi này, nơi này quá kinh khủng, ta hơi sợ.”
Thần Niệm nhỏ giọng nhổ nước bọt nói: “Ngươi không phải trời không sợ, đất không sợ sao, cũng biết thế nào là kinh khủng à.”
Đát Kỷ: “.....”
Nàng buồn bã nói: “Ngươi đừng nói nhảm nữa, có tin ta ngâm ngươi vào trong cái bô hay không?”
Thần Niệm: “...”
Hắn sụp đổ, “Vẫn là ngươi lợi hại.”
Hắn biết Đát Kỷ có thể làm ra được loại chuyện như vậy.
Đừng hỏi hắn làm sao mà hắn biết được.
Nhắn đến đều là nước mắt.
Ọe!
Thần Niệm xuất hiện, tất nhiên không tránh được ánh mắt của những Đại Đạo Thiên Ma trong Hồng Mông Thâm Uyên.
Thấy Đát Kỷ vậy mà lại triệu hồi ra một vị đại đạo, hơn nữa lại còn dùng giọng điệu ra lệnh để nói chuyện với vị đại đạo này, tất cả mọi người đều không khỏi có vẻ khiếp sợ và kinh ngạc.
Tuy vị Thần Niệm đại đạo này có hơi thở rất yếu, hẳn là mới trở thành đại đạo không lâu, nhưng coi như hơi thở có yếu hơn nữa thì đây cũng là đại đạo mà?
Căn bản không phải một Thánh Nhân nho nhỏ có thể sai khiến.
Nhưng vị đại đạo này, sai lại còn gọi Thánh Nhân là đại tỷ chứ?
Lại còn khom lưng uốn gối trước một Thánh Nhân.
Người này sống có hơi uất ức quá rồi?
Đúng là khiến cho đại đạo mất mặt!
Ngoại trừ chửi bới Thần Niệm ra, càng nhiều sự chú ý của những Đại Đạo Thiên Ma này lại đặt trên Hồng Mông Hồ.
Bởi vì, bọn họ cảm nhận được trên ấm trà bên trên có hơi thở tương tự với hơi thể có trên Hồng Mông đại trận và Nghê Thường Tiên Y của Đát Kỷ.
Hơi thở này nhắm thẳng đến Hồng Mông Bổn Nguyên, so với Hồng Mông đạo tâm Đại Đạo Thiên Ma còn thuần túy hơn đên không tin được.
Cái này dường như lại là một món tuyệt thế chí bảo có thể so sánh với Hồng Mông đại trận.
Lần này, những Đại Đạo Thiên Ma này hoàn toàn bị kinh sợ.
Bọn họ không thể hiểu được, Thánh Nhân nho nhỏ này, tại sao có thể có được hai món tuyệt thế chí bảo?
Phải biết rằng, bọn họ thân là Đại Đạo Thiên Ma, đã tung hoành Hồng Mông không biết bao nhiêu năm tháng, trước khi bị nhốt vào Hồng Mông Thâm Uyên, bọn họ còn chưa từng gặp được một món bảo vật có hơi thở càng thêm sâu sắc kéo dài so với Hỗn Độn Chí Bảo.
Thánh Nhân này, vì sao lại có thể may mắn đến như vậy?
Hơn ngàn vạn Đại Đạo Thiên Ma xung quanh vạn vạn không nghĩ ra.
Chẳng lẽ người này là nữ nhi ruột thịt của Hồng Mông hay sao?
Hoàng Ngự lại không cần quan tâm nhiều đến thế.
Hắn thấy Đát Kỷ vậy mà lại lấy ra một món chí bảo có thể so với Hồng Mông đại trận, trong lòng chỉ có hưng phấn và kích động.
Hắn vội vàng ngừng tấn công các Thiên Ma xung quanh, sau đó nói với mấy Thiên Ma Ngư Tẩu, Hồ Cơ: “Chúng ta không cần đánh nhau nữa, nếu nàng đã có hai món chí bảo, ta chỉ lấy một món trong đó là được, một món khác thuộc về các ngươi.”
Mấy Thiên Ma Ngư Tẩu, Hồ Cơ, Ngưu Bôn vốn không muốn cùng chết với Hoàng Ngự, bởi vì bọn họ hiểu rõ, coi như có phá vỡ Hộ Thể Huyền Quang của Hoàng Ngự cũng đừng hòng giết chết được Hoàng Ngự.
Ngược lại, nếu như hoàn toàn chọc giận Hoàng Ngự, khiến cho Hoàng Ngự truy cùng diệt tận bọn họ, vậy thì xong đời rồi.
Vì vậy, sau khi bọn họ nghe Hoàng Ngự yêu cầu đình chiến, tuy vẫn còn khó chịu với tác phong bá đạo của Hoàng Ngự, nhưng vẫn lần lượt dừng tấn công, ngược lại nhìn về phía Đát Kỷ và Thần Niệm.
Thần Niệm bị nhiều vị đại đạo như vậy đồng thời nhìn chằm chằm, không khỏi cảm thấy có chút sợ hãi trong lòng. Theo bản năng, hắn núp ở phía sau Đát Kỷ.
Như này làm cho hắn cảm thấy an toàn một chút.
Đát Kỷ: “...”
Nàng nhìn dáng vẻ này của Thần Niệm, suýt chút nữa bị tức chết.
Rõ ràng ta để cho ngươi đi ra bảo vệ ta, nhưng làm sao ngươi lại còn phải cần ta bảo vệ chứ?
Thời điểm ngươi xâm lấn Hồng Hoang, cái khí thế ngang ngược càn rỡ không ai bì nổi đâu rồi?
Đi đâu rồi?
Thần Niệm, ngươi phải đứng lên chứ!.....
Đại Đạo Thiên Ma xung quanh cũng thấy miệng sừng co quắp, không đành lòng nhìn thẳng.
Vị đại đạo này, hắn uất ức quá mà.
Đúng là làm mất mặt đại đạo!
Đát Kỷ nhịn xuống xúc động muốn hộc máu, nàng cắn răng, nhỏ giọng nói với Thần Niệm: “Ngươi trốn ở sau lưng ta làm cái gì? Nhanh tiến lên đi, mở một đường máu cho ta!”
Thần Niệm nghe thấy lời Đát Kỷ nói, trong lòng nhất thời cảm thấy vô cùng khinh bỉ vị đại tiểu thư này.
Tiến lên, cái này mà là tiến lên ư?
Đây rõ ràng là chịu chết có được không?
Đúng là có thể mở được đường máu, đáng tiếc máu chảy ra lại là của ta.
Vậy mà lại bảo ta trước mặt nhiều đại đạo như vậy, mở một đường máu, ngươi cũng quá đề cao ta rồi!
Nhưng mà, tuy điên cuồng chửi mắng Đát Kỷ trong lòng, nhưng Thần Niệm cũng không dám thực sự nói ra.
Hơn nữa, hắn cũng không dám không nghe lời Đát Kỷ.
Bởi vì, hắn cũng không muốn bị ngâm trong bô.
Thần Niệm chỉ đành phải cố nén sợ hãi, đứng dậy từ phía sau Đát Kỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận